nhạc tiên sinh đang không vui truyện full

"Nhạc tổng, tiếp tục với thành phẩm ADN. Hai nhóc con cái sinh song bại liệt là con cái của ngài."

Trong chống dịch An Phước, vị bác bỏ sĩ già nua đem mang đến Nhạc Cận Ninh phiếu xét nghiệm ADN tương mến. Ông coi Nhạc Cận Ninh mỉm cười tươi tỉnh, vỗ vỗ vai anh.

Bạn đang xem: nhạc tiên sinh đang không vui truyện full

"Chúc mừng Nhạc tổng tiếp tục tìm ra con cái của tớ. Nhạc gia với phúc vớ từng chuyện tiếp tục bắt gặp lành lặn."

Nhạc Cận Ninh trọn vẹn không tồn tại tâm lý nghe bao nhiêu điều chúc của ông. Anh bất thần tiếp sau đó nhíu ngươi coi tờ giấy tờ vô tay.

Nghĩ cho tới hình hình ảnh nhì đứa nhỏ bé phụ vương mon tuổi tác nhằm trước cổng mái ấm bản thân lại càng khiến cho anh nhức lòng.

Nhìn nhì đứa nhỏ bé y hệt anh khiến cho Nhạc lão phu nhân giật thột tiếp sau đó xúc động cho tới nhảy khóc, vốn liếng dĩ nhận định rằng ko cần con cái bản thân tuy nhiên xấp xỉ Nhạc gia ai ai cũng bảo càng coi càng thấy như thể anh, trong cả anh cũng vậy. Sau bại liệt nhanh chóng thực hiện xét nghiệm, thành phẩm đích thiệt là... là con cái anh!?

Nhớ cho tới một tối kích tình năm ngoái, đợt trước tiên sau nhì mươi sáu năm khiến cho anh tổn thất kiểm soát. Người phụ phái đẹp như rắn nước mượt mà hấp dẫn quấn lấy anh. Sau bại liệt loại bỏ biệt tăm biệt tích không còn tăm tương đối gì, anh tức dỗi cắm răng.

Cô tớ dám mang bầu con cái của anh ấy nhưng mà ko mang đến anh biết, cho tới Khi sinh rời khỏi lại nhằm trước cửa ngõ mái ấm anh.

Cầm giấy tờ xét nghiệm về Nhạc gia, vừa phải cho tới cổng tiếp tục nghe thấy giờ khóc của nhì đứa con trẻ khiến cho anh làm cho đầu đau, vốn liếng dĩ toan tăng trưởng lầu tuy nhiên ko kìm được nhưng mà lại gần bao bọc lấy một đứa nhỏ bé, một tay không giống ôm đứa loại nhì lên. Sau bại liệt anh vạc hiện nay nhì đứa nhỏ bé ngừng khóc, hai con mắt nhỏ ngờ ngạc cởi to tướng rời khỏi coi anh, ê ê a a mỉm cười khanh khách hàng.

Khiến anh cũng nhảy mỉm cười theo đòi...

Kể từ thời điểm ngày hôm bại liệt Nhạc tổng phát triển thành ông phụ vương bỉm Sữa cuồng con cái. Ngay cả doanh nghiệp cũng ko Chịu đựng cút nữa, ôm lô văn khiếu nại về mái ấm vừa phải thực hiện vừa phải che chở nhì con cái nhỏ.

Hai đứa nhỏ bé một trai một gái cứ thấy anh là khanh khách hàng mỉm cười.

Tự dưng anh nghĩ về cho tới u của bọn chúng, vì sao lại vứt trốn?

Nhạc Cận Ninh ngồi vô thư chống, anh gắng cuốn sách "chăm sóc con trẻ nhỏ" phát âm, một khi sau chuông Smartphone vang lên.

"Nhạc tổng, cô nàng nhưng mà ngài dò la đang được thao tác làm việc bên trên doanh nghiệp ngài, là 1 trong mái ấm kiến thiết nhỏ. Tuần trước vừa phải phỏng vấn và vô thực hiện."

"Được, tôi biết rồi." chất lượng lắm, tự động đâm nguồn vào rọ. Nhạc Cận Ninh ngoài mỉm cười tuy nhiên trong ko mỉm cười, anh cần cút chất vấn coi cô tớ vì sao vứt vứt con cái bản thân, tiếp sau đó đàng hoàng tự động bên trên được như thế.

...

Hai nhóc con cái được sáu mon tuổi tác. Nhạc Cận Ninh 1 mình ôm nhì đứa lên xe cộ, tiếp cận doanh nghiệp của tớ.

Nhìn bên phía ngoài hành lang cửa số những tiếng động náo sức nóng tràn trề mức độ sinh sống của người xem vô thành phố Hồ Chí Minh, anh khẽ thở lâu năm coi nhì nhỏ bé con cái đang được phía trên ghế nhỏ ngay sát bản thân.

Thử coi u của nhì nhóc với nhìn thấy nhì nhóc ko nhé.

Một đường thẳng liền mạch tắp cho tới kho bãi đỗ xe cộ, anh gọi mang đến thư ký.

Xem thêm: vô thượng tiên đế trịnh sở

"Gọi Niệm Ninh chống kiến thiết xuống kho bãi đỗ xe cộ mang đến tôi."

Thư ký nom nớp lo phiền hoảng hốt, sao nghe rời khỏi giọng Nhạc tổng với gì bại liệt đang được kìm giữ tức giận? Nghĩ mãi ko rời khỏi cô thư ký bèn nhấp lên xuống đầu ko nghĩ về nữa, tiếp cận văn chống kiến thiết gọi Niệm Ninh.

Trong chống kiến thiết được sắp xếp giản dị và đơn giản tuy nhiên rộng thoải mái, người cùng cơ quan đã đi được cho tới kho nhằm lựa chọn vải vóc, một trong những người thì cút tham khảo thị ngôi trường. Thoáng chốc chỉ với bản thân Niệm Ninh. Cô ngẩn người coi tấm hình ảnh nhỏ vô tay

Là tấm hình siêu thanh của nhì bảo bảo.

Thật sự ko biết bọn chúng nó sinh sống với chất lượng hoặc không? Mấy mon trước lúc sinh bảo bảo kết thúc cô ngay lập tức chết giả 3 ngày bởi tổn thất mức độ rất nhiều. u tiếp và chị nằm trong phụ vương không giống u nhân khi cô ko tỉnh tiếp tục đem con cái của cô ấy cút. Khi tỉnh lại điều trước tiên là dò la nhì đứa nhỏ, cô than khóc cuồng loạn dò la tìm kiếm bọn chúng.

Kết trái ngược người chị gian ác vô tâm phát biểu với cô:

"Mày thì nuôi được đồ vật gi, tao và u đã lấy nhì đứa viên nợ bại liệt cho 1 mái ấm nhiều rồi. Mày chỉ việc yên lặng tâm dò la chi phí mang đến bọn tao trả nợ thôi."

Niệm Ninh suy sụp, cô nở rộ xuống nệm tấn công chị bản thân, bị cô tớ đẩy trượt lại nệm. Vừa tỉnh lại sức mạnh còn yếu đuối, mặt mũi cô Trắng bệch không thể một giọt m/á-u.

"Các người trả con cái lại mang đến tôi, sao rất có thể gian ác như vậy được... Tôi hận những người dân." tiếp sau đó cô vứt mái ấm rời khỏi cút, dò la tìm kiếm nhì đứa nhỏ tuy nhiên chẳng với chút vấn đề gì.

Đang nghĩ về ngợi thì nghe thấy giờ gõ cửa ngõ, cô giật thột toan thần lại. Nhìn thấy thư ký tổng giám đốc ở bên phía ngoài.

"Niệm Ninh đích không? Cô trở xuống kho bãi đỗ xe cộ tổng giám đốc dò la cô với việc."

Sau bại liệt ko nhằm Niệm Ninh chất vấn gì tiếp tục kiêu ngạo cút tổn thất.

Niệm Ninh mơ hồ nước trở xuống kho bãi đỗ xe cộ, nhận ra tổng giám đốc Nhạc đứng trước cửa ngõ xe cộ coi cô chằm chằm. Cô khó khăn hiểu ngơm ngớp lo phiền hoảng hốt.

"Tổng, tổng giám đốc dò la tôi với việc gì thế ạ"

Nhạc Cận Ninh chỉ vô cửa ngõ xe cộ.

"Cô xuất hiện xe cộ rời khỏi mang đến tôi."

Niệm Ninh nghi ngại, không lẽ tổng giám đốc bảo cô xuống nhằm xuất hiện xe? Đôi ngươi thanh tú nhíu lại, tiếp cận trước mặt mũi anh, xoay sống lưng về phía anh xuất hiện xe cộ rời khỏi.

Trước mặt mũi cô là nhì đứa nhỏ bé, cả nhì đứa nhỏ bé ê ê a a cởi to tướng đôi mắt coi cô.

Xem thêm: hắn siêu dính người

Niệm Ninh vừa phải nhận ra ngay lập tức giật thột, tiếp sau đó mũi cay cay. Có gì bại liệt rất rất không xa lạ, cô run rẩy run xoay sang trọng coi tổng giám đốc.

Nhạc Cận Ninh nhướng ngươi.

"Thế nào là, u nó em đẻ con cái rời khỏi kết thúc rồi chạy?"