đứa bé không phải con của anh

"Đứa bé bỏng là con cái của ai?" "Là con cái của người nào cũng rất được tuy nhiên vô cùng ko cần là con cái anh" Mặc Lam hét lên, nước đôi mắt cũng trực trào tràn đi ra. Trái tim cơ hồ nước như vỡ tung ra ngàn miếng, cô mang lại mặc dù có thương tích chan chứa bản thân, cũng nhất thiết cần chiến tranh với anh sao? Hồ Khiêm siết chặt tay trở nên quả đấm, hai con mắt sớm tiếp tục đỏ lòm ngầu, anh gằn đi ra từng chữ. "Tôi căn vặn em, đứa bé bỏng, là con cái ai?" Cả người Mặc Lam đang được run rẩy rẩy, tiếng nói cũng vì vậy nhưng mà run rẩy bám theo. "Là con cái của tôi và Tưởng Nguyên" "Em nước ngoài tình?" "Phải" Anh hiểu rồi, tiếp tục hiểu đi ra toàn bộ rồi, Mặc Lam, cô được lắm. Hồ Khiêm gật đầu mỉm cười cợt đau xót. Vợ của anh ấy, người phụ nữ giới anh nâng niu trong tâm địa bàn tay. Lại qua loa mặt mày anh, thông dâm với những người con trai không giống, lại còn đem nghiệt chủng. "Mặc Lam, ngày mai cho tới viên dân chủ yếu, tôi và cô ly hôn" "Được" Lời thưa buông đi ra nhẹ nhõm tênh vì vậy, trong tâm địa sớm tiếp tục rỉ huyết. Cô yêu thương anh, yêu thương cho tới điên gàn, yêu thương vô nằm trong. Số phận trớ trêu, cô ko thể ko thực hiện vậy. Hồ Khiêm khinh thường miệt coi cô, khuôn mặt này từng thực hiện mang lại anh say đắm. Hôm ni cũng chủ yếu nó đâm anh một nhát thiệt nhức. "Tôi ko ngờ cô lại là loại thiếu phụ như vậy" "Tôi vì vậy thì sao? Ai kêu anh ngu" Phải rồi, là vì anh ngu, anh gàn, thế cho nên mới phát cô lừa. Hồ Khiêm xoay đầu bước tiến, ngoài cộng đồng mưa rộng lớn, sấm chớp vang lừng. Mặc Lam suy sụp, cô ngồi phệt xuống sàn mái ấm, ánh nhìn vô hồn coi bám theo bóng sườn lưng anh. Có một giọt nước đôi mắt vòng xuống mu bàn tay, giọt nước đôi mắt tương tự huyết chảy kể từ tim. Hồ Khiêm, nài lỗi… … Hồ Khiêm cút xuyên suốt đêm ko về, ngược lại với anh, Mặc Lam vẫn sinh sống một cuộc sống thường ngày thông thường, cô vẫn sinh hoạt như thông thường ngày. Mặc Lam bước xuống lầu, bên trên bàn tiếp tục bịa đặt sẵn một chén bát canh gà vẫn còn đó giá lạnh. Cô ngồi vô ghế, hai con mắt coi chằm chằm nhập chén bát canh. Mặc Lam run rẩy rẩy múc một muỗng nhỏ canh, chậm rãi rãi fake lên mồm. Nước canh chảy xuống trong cổ họng, kể từ từ thâm nhập nhập bụng. Dưới hạ thân thuộc, một dòng sản phẩm huyết đỏ lòm chảy đi ra. Mặc Lam ôm bụng té xuống sàn mái ấm, cô ko gào thét, cũng ko phản kháng, nhưng… nhức quá! #xuhuongtiktok #truyen_dai #xuhuong2023 #ngôntình #tiểuthuyết #ngôntình_club🌚 #chiatay #xuhuong