theo đuổi lại vợ trương uyển giao

Chương 1: Kết ngược xét nghiệm

Tại khám đa khoa.

Bạn đang xem: theo đuổi lại vợ trương uyển giao

“Cô Uyển Giao, đấy là thành quả xét nghiệm của cô ý.” Bác sĩ đẩy tờ giấy má về phía Trương Uyển Giao. Cô đem tay nhận lấy.

Nhìn những dòng sản phẩm chữ bên trên tờ giấy má, bỗng nhiên chốc trí tuệ Trương Uyển Giao tảo cuồng, cô ko thể tin cậy nổi vô đôi mắt bản thân.

“Bác sĩ, đấy là thiệt ư?” giọng Trương Uyển Giao tí xíu như giờ đồng hồ con muỗi kêu, cô vô thức đem tay sờ bụng.

“Tôi biết giờ đây cô cảm nhận thấy đặc biệt trở ngại, tuy vậy với tình hình lúc này của cô ý, tôi khuyên nhủ cô nên tâm lý thực hiện phẫu thuật sớm, phẫu thuật càng cấp tốc, thời cơ chữa trị ngoài càng tốt.”

“Còn đứa bé…” Trương Uyển Giao ko thể trình bày không còn câu.

Bác sĩ rung lắc đầu, góc nhìn ánh lên vẻ cảm thương.

“Cảm ơn bác bỏ sĩ, tôi tiếp tục tâm lý.”

Nói rồi Trương Uyển Giao rời ngoài khám đa khoa, cô đứng coi khung trời xanh rờn thẳm bên trên cao, trong tâm rối như tơ vò, cũng muốn vàn điều ham muốn trình bày, tuy nhiên lại ko biết trình bày nằm trong ai. Chồng của cô ý, Hoàng Lập Thành vẫn bao nhiêu thời buổi này ko về ngôi nhà rồi. Mấy mon ni khi nào là anh cũng dành hết thời gian, hầu hết chỉ ghé thăm ngôi nhà một ít rồi thôi.

Trương Uyển Giao coi tờ giấy má nhà pha vô tay, sau cùng vẫn hít một tương đối thiệt sâu sắc, đưa ra quyết định lấy điện thoại cảm ứng, cô cho tới ngồi xuống ghế đá vô khuôn viên khám đa khoa, rồi bấm số gọi.

Những giờ đồng hồ tút đặc biệt lâu năm vang lên như đâm xuyên vô ngược tim Trương Uyển Giao, ko khi nào cô thấy bản thân đơn độc như thời điểm hiện tại. Phải rất rất lâu sau Hoàng Lập Thành mới nhất bắt máy.

“Alô.” giọng anh với phần lạnh lẽo nhạt nhẽo.

“Ừm…” Nhất thời Trương Uyển Giao ko biết cần trình bày gì, đi dạo mới gần đây quá không nhiều chat chit, cô ko biết nên ngỏ tiếng thế nào là về tình hình lúc này của bạn dạng thân ái, do dự một khi, lối như cũng cảm biến được sự nóng bức ruột ở đầu chão mặt mũi bại. “Tối ni anh với về ăn cơm trắng không?”

Cuối nằm trong cô cũng chỉ rất có thể thốt rời khỏi được một thắc mắc nhạt nhẽo nhẽo cho tới ngớ ngẩn như thế.

“Dạo mới gần đây anh tương đối bận, chắc chắn tiếp tục về muộn.”

“Anh Thành, cũng cho tới giờ ăn trưa rồi, bọn chúng bản thân lên đường ăn lên đường.”

Đột nhiên Trương Tuyết Giao nghe thấy giờ đồng hồ phụ nữ vọng vô máy, ngược tim cô như bị ai sử dụng tay hung hăng túm chặt lấy, vô nằm trong không dễ chịu. Mấy mon ni anh lên đường sớm về muộn, thậm chí là với Khi bao nhiêu ngày ko về, Khi về ăn mặc quần áo còn vương vãi hương thơm nước hoa phụ phái đẹp, cô đều cố nhắm đôi mắt cho tới qua chuyện, coi như ko coi, ko ngửi thấy gì. Cô chỉ hy vọng cuộc hôn nhân gia đình này rất có thể kế tiếp, con cái của cô ý rất có thể với thân phụ.

Nhưng giờ đây, cô biết cần làm thế nào đây?

Xem thêm: tổng tài cưng chiều bảo bối nghịch ngợm

“Anh với việc bận rồi, hớt tóc máy trước đó.”

Nói rồi Hoàng Lập Thành hớt tóc máy, vứt lại Trương Uyển Giao ngơ ngẩn coi màn hình hiển thị điện thoại cảm ứng sáng sủa lên rồi kể từ từ tối thui.

Sống mũi đau xót, lòng lòng nhức như dao rời, cô ngửa đầu coi trời xanh rờn bên trên cao, cố găn tuy nhiên nước đôi mắt vẫn không ngừng nghỉ chảy xuống.

Cuộc hôn nhân gia đình này, rốt cuộc là sai ở đâu?

Anh phản bội cô vì như thế lí bởi gì?

Có cần vì như thế ngán cô rồi ko.

Nhưng còn đứa trẻ em ko sinh ra này, cô sẽ rất cần trình bày với nó rời khỏi sao.

Nước đôi mắt giống như những phân tử châu đứt sợi, tuôn lâu năm bên trên gò má với chút lợt lạt của Trương Uyển Giao. Cô khóc nấc lên trước góc nhìn soi mói của quý khách. Nhưng giờ khắc này cô không có gì quan hoài gì nữa. Bởi vì như thế những điều cô trân quý nhất đã và đang hoặc chuẩn bị vụt rơi rụng.

Bụng đùng một phát nhức quặn, Trương Uyển Giao thấy trong cổ họng thô ngứa, cô cong người ho kinh hoàng, rồi như với gì bại cuộn lên, Trương Uyển Giao ho mạnh, một bụm tiết rơi xuống đám cỏ bên dưới chân. Màu đỏ lòe tươi tỉnh tương phản với màu sắc thảm cỏ, coi vô nằm trong mắt chói.

Trương Uyển Giao coi cho tới ngơ ngẩn toàn bộ cơ thể. Cô biết tình hình bệnh dịch của tớ ko chất lượng tốt, tuy nhiên ko ngờ lại tệ cho tới vậy.

Ngồi rất rất lâu ở ghế đá khám đa khoa, cho tới Khi tâm lý bình ổn định đôi khi, Trương Uyển Giao mới nhất vực dậy, xách túi tiếp cận kho bãi đỗ xe pháo, tự động tài xế về. Phụ phái đẹp lên đường khám đa khoa 1 mình, đơn độc biết bao nhiêu!

Trương Uyển Giao tài xế như người chiêm bao du, ko biết bằng phương pháp nào là tuy nhiên cô rất có thể lái được về cho tới biệt thự cao cấp. Biệt thự này ở trong khu đất nền vàng của thành phố Hồ Chí Minh, những người dân ở trên đây ko phú thì quý. Biệt thự được kiến thiết riêng rẽ, vô nằm trong sang chảnh, to lớn.

Nhưng Trương Uyển Giao ở trên đây lại cảm nhận thấy càng đơn độc Khi người ông xã của cô ý quá không nhiều trở về quê hương.

Vừa phi vào cửa ngõ, dì Bảy vẫn vồn vã ra đi.

“Cô ngôi nhà, cô nên ăn gì chưa? Tôi dọn cơm trắng nhé.”

Xem thêm: hào môn gả hào môn

Trương Uyển Giao vốn liếng ham muốn rung lắc đầu kể từ chối, tuy nhiên nghĩ về cho tới đứa nhỏ xíu vô bụng có lẽ rằng vẫn đói lắm rồi, cô lại gật đầu.

Dì Bảy nấu bếp thật ngon, cũng tương đối chu đáo, chỉ nhoáng một chiếc vẫn bày lênh láng bàn món ăn, còn tồn tại cái bánh kem rộng lớn đặt điều thân ái bàn. Nhìn cái bánh trúng mẫu mã cô quí đặt điều thân ái bàn coi thiệt mai mỉa.

Bạn đang được phát âm truyện mới nhất bên trên bu truyenhot .vn. Truyện được update liên tiếp .Hãy lưu giữ hằng ngày vô phát âm chúng ta nhé! Cạnh không giống copy tiếp tục thiếu thốn nội dung chương bại ạ!