Nơi nổ đi ra tín hiệu tập trung sư đệ cơ hội chúng ta tương đối xa vời, Hách Liên Dạ đem bám theo Ngư Ngư nhanh gọn lẹ lướt cho tới điểm người sử dụng.
Đó là 1 trong đình nghỉ ngơi non nhỏ với chút sơ sài ở mặt mày bờ hồ nước, lúc này phái nam tử áo white đang được ngồi trực tiếp bên trên ghế đá, ánh nhìn lạnh lẽo nhạt nhẽo như là nhau trích tiên bên trên trời cao vời vợi, cho nên vì vậy tiếp tục không thể buồn sướng nhân gian dối nhưng mà chỉ chú ý coi nhập... chén bát ngọc trước mặt mày hắn.
Bạn đang xem: vuong gia xau xa cung chieu the tu bo tron
Cái chén rỗng tuếch ko, coi đi ra sư đệ của hắn vẫn ko cho tới...
Ngư Ngư sướng mừng vì thế bản thân vẫn ko nhằm thất lạc thời cơ coi đồng học tập sư đệ xuất hiện nay, nín thở dừng thần mong chờ.
Nửa phút sau, giờ xé dông uy lực quen thuộc tai vang len, là đám người áo thâm mới mẻ gặp gỡ tối hôm qua!
"Thiếu công ty."
Đã xua cho tới trước mặt mày, đám người áo thâm đều kính cẩn vấn an, người đứng trước đình nghỉ ngơi non thông thoáng chốc quỳ đẫy khu đất.
Xem đi ra đám người áo thâm này thiệt sự kinh hãi phái nam tử áo white, chúng ta nhiều người như thế, lại hiểu ra phái nam tử áo white bị nội thương nguy hiểm, cũng không đủ can đảm tùy tiện động thủ.
Nam tử áo white ko phát biểu câu nói. nào là, thậm chí còn ánh nhìn cũng trước đó chưa từng liếc đám người quỳ bên trên mặt mày khu đất, chỉ chậm rãi rãi nâng tay trả về phía ngực, nhịn nhường như mong muốn lấy vật gì ê.
Đám người áo thâm đều bao phủ mặt mày, tuy nhiên ánh nhìn vẫn rất có thể nhận ra.
Ngay khi phái nam tử áo white nâng tay lên, chúng ta đều chấn động, ánh nhìn ê kinh hãi hãi lại hoảng loạn, tựa như thấy tử thần giáng xuống.
Nhưng khi chúng ta cho tới, tiếp tục ôm quyết tâm nên thịt bị tiêu diệt hắn, cho nên vì vậy bao nhiêu giây sau ngay tắp lự phục sinh lại hiện trạng thông thường.
Nhưng cũng chủ yếu bao nhiêu giây này, phái nam tử áo white lấy được loại hắn mong muốn lấy.
Là cái gì này được quấn vị vải vóc gấm màu xanh lá cây nhạt nhẽo, khi há đi ra Giang Ngư Ngư mới mẻ nhận ra, này đó là... một song đũa đá vị ngọc tinh anh xảo khôn khéo.
Đám người áo thâm một vừa hai phải mới mẻ như lâm đại địch với phản xạ gì thì nường ko biết, vậy là là khóe mồm của nường đang được teo rút.
Bát đũa đều sẵn sàng đoạn, tuy nhiên sư đệ vẫn ko cho tới, phái nam tử áo white vắng lặng coi chén bát đũa trước đôi mắt tía giây, Ngư Ngư còn tưởng rằng hắn lại mong muốn thực hiện đi ra hành vi kinh người gì, tuy nhiên hắn lại đùng một cái nhíu mi, giọng điệu coi như cũng đều có chút xê dịch, tương tự như với phần ko kiên trì, "Động thủ chuồn."
"Thiếu, thiếu thốn chủ?"
Không ngờ lại bị hắn đoán được, ánh nhìn đám người áo thâm hoảng loạn, thậm chí còn không tồn tại một ai dám động che.
"Không nên những người dân mong muốn thịt tớ sao? Ra tay."
Bộ dạng của phái nam tử áo white tiếp tục phục sinh lại vẻ yên bình, tuy nhiên ko thèm ngược coi đám người áo thâm ê, ko cầm cố vũ trang, cũng không tồn tại chút chống bị, tựa như trọn vẹn ko nhằm chúng ta nhập đôi mắt.
"... Thiếu công ty, nằm trong hạ cũng chính là bị nghiền buộc cực chẳng đã."
Một người nhập đám người ê đùng một cái đứng đi ra, gặm răng một chiếc, toá khăn bao phủ mặt mày xuống, "Sau khi người chủ xuống núi vân du, ngài ngay tắp lự hạ mệnh lệnh kết cổ động plan lẻn nhập hoàng cung Vệ quốc, plan này đái sư muội mới mẻ là hero cốt lõi, tuy nhiên nường tớ dựa dẫm với người chủ thực hiện chỗ tựa dám chống so với ngài, tuy nhiên tiếp sau đó ko biết xẩy ra chuyện gì, nường tớ đùng một cái tuyên tía thoái lui, còn phát biểu mong muốn phát biểu mang lại Phong Ngự Vũ nghe plan của môn phái!"
"Thiếu công ty, plan này không chỉ có là chuyện của nhị người, cũng ko nên thiếu thốn nhị người là ko thể thực hiện được, hy vọng từng nào trong năm này của toàn trường phái, phụ thuộc vào đồ vật gi vì thế nhị người những ngài ra quyết định diệt là hủy!"
Người áo thâm nói đến việc lòng đẫy căm thù, còn phản xạ của phái nam tử áo white là...
"Thật đi ra ngươi lấy hay là không lấy khăn bao phủ mặt mày xuống đều như nhau." Giọng điệu vô nằm trong lạnh lẽo nhạt nhẽo.
Người áo thâm đứng vị trí số 1 vẻ mặt mày u ám và mờ mịt.
"Dù sao tớ cũng ko biết ngươi."
"..."
"Trong trường phái tớ chỉ biết từng sư đệ."
"Cùng với heo đệ ấy nuôi."
"Còn với cá nữa."
"Đúng rồi, trước lúc tớ chuồn, đệ ấy với ôm một gà về nuôi."
Nam tử áo white tương tự như ghi nhớ lại phát biểu.
Người áo thâm vắng lặng rất rất lâu ko há mồm, bên dưới ánh trăng, mặt mày của hắn sinh ra cỗ dáng vẻ vặn vẹo rối rắm.
Thật đi ra khóe mồm của Ngư Ngư đang dần teo quắp.
Thì đi ra người con trai áo white... cũng độc mồm.
Nhưng loại độc mồm này sẽ không như là với loại độc mồm của Hách Liên Dạ, ở nhập trường hợp này, hắn ngẫu nhiên thơ ngây... tạo ra trở nên câu nói. độc mồm ngẫu nhiên.
Lực sát thương của câu nói. thoại này còn mạnh rộng lớn đối với đả kích võ lực thông thường, đám người áo thâm này đều vắng lặng rất rất lâu.
Đột nhiên, lại sở hữu người đứng đi ra, lúc lắc mạnh khăn bao phủ mặt mày xuống, lòi ra khuôn mặt mày white đôi mắt tam giác, cười cợt lạnh lẽo một giờ.
"Thiếu công ty thiệt sự quí phát biểu đùa, nhập trường phái, nước ngoài trừ Nhị gia đi ra, ngài vốn liếng cũng biết đái sư muội Trình Ti Nghiên nhỉ? "
Nam tử áo white ko phản xạ, đơn thuần ánh nhìn vô nằm trong coi thường xuyên chú nhập... khuôn chén bát ko trước mặt mày.
Dưới ánh trăng, chén bát đũa được tạo bằng đá tạc ngọc sinh ra vẻ óng ánh sáng loáng, cũng tương tự người chủ của chính nó, với cùng một mùi vị xuất trần bay tục, yên tĩnh tĩnh thanh đạm.
Nhưng Giang Ngư Ngư cảm nhận thấy, phái nam tử áo white này... mặc dầu nước ngoài hình coi khí hóa học có vẻ như như là trích tiên, tuy nhiên hắn thiệt sự là kẻ.
Nam nhân đôi mắt tam giác cũng không xẩy ra công kích, lại cười cợt nhạt nhẽo, "Trên bên dưới trường phái ai cũng biết đái sư muội si mải miết ngài, tuy nhiên si mải miết thì si mải miết, plan lẻn nhập hoàng cung Vệ quốc nường tớ vẫn luôn luôn một mực phát biểu mong muốn nối tiếp. Tính tình nường tớ ngang bướng, còn nếu không nên xẩy ra chuyện rộng lớn gì, vô cùng sẽ không còn thay đổi ý."
"Thiếu công ty thông liền khinh thường công, nội công tâm pháp vô cùng quan trọng đặc biệt, trước nhị mươi lăm tuổi hạc ko thể sát phái nữ sắc, còn nếu không tiếp tục thất bại nhập tấc gang, sau nằm trong còn rất có thể bị tâm pháp này gặm lại, tạo ra trở nên nội thương vô nằm trong nguy hiểm."
"Lấy võ thuật của Thiếu công ty, nhập thiên hạ này còn có bao nhiêu ai rất có thể thực hiện ngài bị thương?"
"Thời gian dối trùng khớp như thế, có lẽ nào..."
Nam nhân đôi mắt tam giác cười cợt mà đến mức quỷ dị, "Không ngờ Thiếu công ty vì thế chiêu mặt hàng Trình Ti Nghiên, ngay lập tức toàn bộ cơ thể cũng kéo lên."
"..." Khóe mồm Ngư Ngư tiếp tục chuẩn bị run rẩy cho tới mặt mày tai rồi.
Đừng rỉ tai bị tiêu diệt người như thế...
Trình Ti Nghiên quí người con trai áo trắng? Vậy cũng thiệt phù phù hợp với chi phí chuẩn chỉnh "tướng công thích mắt lại người sử dụng tốt" của nường tớ, tuy nhiên người con trai áo white bị nội thương nặng nề như thế là vì thế Trình Ti Nghiên...
Nơi này không tồn tại thủ cung tụt xuống, nường cũng ko khi nào nghĩ về cho tới những chuyện ê... Cho nên lúc này nường ko biết tư duy của những người con trai đôi mắt tam giác ê là thiệt hoặc fake.
Cũng may nường ko rối rắm quá lâu, phái nam tử áo white cẩn trọng kín mít ngay tắp lự phát biểu mang lại nường biết đáp án.
"Trình Ti Nghiên?" Trong tiếng nói luôn luôn trực tiếp ko nghe đi ra sướng giẫn dữ, khan hiếm thấy trộn lộn chút xúc cảm.
Chỉ là... xúc cảm này là ngán ghét bỏ và khinh thường thông thường.
Cũng may cũng may, Ngư Ngư thở phào thoải mái.
Dù sao bị ghét bỏ cũng ko nên chủ yếu nường, Ngư Ngư trọn vẹn ko để ý cho tới.
Chán ghét bỏ cũng chất lượng, như thế phái nam tử áo white sẽ không còn lấy đồ vật gi ê của tớ đi ra thực hiện ưu thế, mượn mức độ Trình Ti Nghiên.
Bên nhập sấm sét vang lừng, Ngư Ngư yên tĩnh tâm nối tiếp coi trò sướng.
Nhưng nường càng ngày càng tò mò với chuyện này rồi.
Rốt cuộc nhập hoàng cung Vệ quốc với kín gì rất có thể thực hiện mang lại hero lợi kinh hãi như Huyền Cơ lão nhân cũng bận tâm bố trí plan ẩn náu nhập ê, không chỉ có thế một lượt bố trí này ngay tắp lự xếp bao nhiêu năm trời.
Còn sự kiên trì của phái nam tử áo white nhịn nhường như đã mất, phát biểu đoạn câu ê thì ko phát biểu câu nói. nào là nữa, chỉ triệu tập ý thức coi chú ý khuôn chén bát ko trước mặt mày.
Nam nhân đôi mắt tam giác cười cợt lạnh lẽo một giờ, "Nhị gia sẽ không còn cho tới."
Nếu Nhị gia xuất hiện nay, chúng ta còn dám ở trong phần này thao thao bất tuyệt sao? Phải hiểu được, mặc dầu Thiếu công ty với bị thương nặng nề không chỉ có thế, chỉ việc Nhị gia cho tới, chúng ta tiếp tục không tồn tại ai chạy thoát!
Nam tử áo white trong cả coi cũng trước đó chưa từng coi chúng ta, "Dực nhập đám người những ngươi mong muốn thịt sư đệ?"
"Heo và cá đệ ấy nuôi còn ngóng đệ ấy mang lại ăn, đệ ấy sẽ không còn yên tĩnh tâm nhưng mà bị tiêu diệt."
Nói đoạn, phái nam tử áo white mới mẻ nghĩ về cho tới đồ vật gi, "Đúng rồi, lúc này còn thêm 1 gà nữa."
Xem thêm: linh kiếm tôn truyện
Rất minh bạch, so với vị "thành viên mới" này, phái nam tử áo white vẫn ko quen thuộc, khi nào thì cũng cho tới phút chót mới mẻ ghi nhớ cho tới nó.
Giang Ngư Ngư: "..."
Cho nên cho tới nằm trong là đồng học tập sư đệ võ thuật cao ko dễ dàng và đơn giản bị vượt qua, hoặc là hắn tưởng niệm đám động vật hoang dã nhỏ bản thân nuôi không tồn tại cơ hội nào là yên tĩnh tâm nhưng mà bị tiêu diệt, cho nên vì vậy gặp gỡ nên trường hợp nào thì cũng tiếp tục quyết tâm chống hứng cho tới tương đối thở cuối cùng?
Ngư Ngư rối rắm rồi.
Nhưng câu nói. của phái nam tử áo white, có lẽ rằng toàn bộ quý khách bên trên núi đều công cộng trí tuệ, chính vì Ngư Ngư nghe đoạn cũng chính thức xao xuyến coi trời, phái nam nhân đôi mắt tam giác lại không tồn tại biểu cảm gì thay cho thay đổi, ngược lại vô cùng đắc ý phát biểu, "Chúng tớ bảo huynh đệ bên trên núi động tay động chân, lúc này heo và cá của Nhị gia đều trượt dịch, Nhị gia vội vàng vàng che chở bọn chúng nó, trọn vẹn ko quan hoài ngài với đói bụng hay là không."
Ngư Ngư: "..."
Bây giờ rốt cuộc nường tiếp tục hiểu, xuất hiện nay ngang mặt hàng nằm trong heo và cá, trọn vẹn ko tính là thảm kịch.
Chân chủ yếu thảm kịch là như con trai áo white ê, rõ nét là sư huynh, còn là một Thiếu công ty được người ngưỡng mộ, vậy nhưng mà với vị thế bại cả heo và cá...
Đoạn hội thoại này vô cùng khảo nghiệm thần kinh trung ương người tớ, vậy cho nên Ngư Ngư coi yêu thương nghiệt nào là ê ở bên cạnh cảm nhận thấy vô nằm trong đằm thắm thiết.
So với chúng ta, Hách Liên Dạ có vẻ như thông thường rộng lớn thật nhiều...
Nghe phát biểu bản thân chuẩn bị không tồn tại cơm trắng ăn, phái nam tử áo white vẫn không tồn tại phản xạ quá to, vô cùng câu chấp nối tiếp coi chằm chằm khuôn chén bát ko trước mặt mày.
Còn nhập đám người áo thâm, đùng một cái phân phát đi ra giờ kêu la hoảng kinh hãi, "Heo! Heo của Nhị gia!"
Đâu đâu đâu?
Ngư Ngư ngay tắp lự phấn chấn, coi lại điểm phân phát đi ra giờ động.
Hai xưng hô Thiếu công ty và đái tiểu thư này nghe qua chuyện kha khá nho nhã, còn "Nhị gia", nghe thấy với chút con trai.
Xuất đằm thắm và một trường phái, tuy nhiên nhờ với nhị kiểu dáng xưng hô phong thái không giống thông thường này, minh bạch là vì thế khí hóa học người được gọi rất khác nhau.
Cộng tăng thông tin Ngư Ngư tiếp tục biết, ví như vị đồng học tập sư đệ được gọi là Nhị gia nhịn nhường như độ quý hiếm võ lực vô cùng cao, ví như đồng học tập sư đệ tự động phát biểu, hình dáng của hắn vô nằm trong... ko thông thường.
Cho nên ở trong thâm tâm Ngư Ngư, cỗ dáng vẻ của sư đệ có lẽ rằng uy phong vạm vỡ, tính cơ hội hào sảng.
Trong tưởng tượng, heo sư đệ nuôi chắc hẳn cũng đều có phong thái như là người chủ.
Cho nên Ngư Ngư dạt dào nhận định rằng bản thân tiếp tục thấy một dã trư* to tướng rộng lớn uy lực. (* chắc chắn là heo rừng)
Thế tuy nhiên thực sự là...
Một con cái heo nhỏ cao chừng nhị mươi phân, tròn xoay hồng hào ngược xông nên rời ở nhập đám người, lấy vận tốc thời gian nhanh nhẹn ko hề cân đối với chân cộc của chính nó chạy cho tới địa điểm phái nam tử áo white.
Trên người nó thậm chí còn còn vác bám theo một túi nhỏ.
Không đích, là 1 trong quấn nhỏ còn nhỏ hơn hết ngược táo một vòng. Chỉ là với nhị dây mang coi có vẻ như như là túi sách...
Ngư Ngư bị công kích rộng lớn.
Hách Liên Dạ không tồn tại hào hứng với bao nhiêu chuyện này, chỉ mất chút nhiệt huyết coi sắc mặt mày Ngư Ngư thiên trở nên vạn hóa, càng coi càng cảm nhận thấy quí.
Ngư Ngư điềm đạm không để ý yêu thương nghiệt cười cợt mà đến mức khuynh trở nên ở ở bên cạnh bản thân, thường xuyên tâm coi heo nhỏ hồng hồng bên dưới.
Hết cơ hội rồi, túi sách nhỏ bên trên người nó thiệt sự vô cùng lóe sáng sủa.
Thoạt coi, phái nam tử áo white cũng đều có và một ý nghĩ về với Ngư Ngư.
Từ khi heo nhỏ xuất hiện nay, hắn ngay tắp lự coi chằm chằm nhập nó, ngóng nó nhảy lên bàn, rồi vẻ mặt mày thờ ơ... cầm cố đũa lên.
Heo nhỏ rung lắc lắc móng trước, sau này lại vẫy vẫy.
Hết mức độ với hiệu suất vẫy túi đeo nhỏ sau sườn lưng xuống, phái nam tử áo white đang được sẵn sàng trả tay đón, heo nhỏ nhún lại, lấy kể từ vào trong túi đi ra một loại với dáng vẻ ngược dở hơi, tự động bản thân chạy qua chuyện mặt mày gặm gặm.
Thì đi ra món ăn vào trong túi là của chính nó, nhưng mà ko nên là cơm trắng mang lại mang lại phái nam tử áo white...
Nam tử áo white giới hạn đũa phía trên ko trung, nửa phút sau, lại vắng lặng coi khuôn chén bát ko của tớ.
Ngư Ngư sẽ vẫn ko coi ngóng bản thân rất có thể nhận ra người thông thường.
Bây giờ nường chỉ mong muốn yên ắng coi trời.
Nếu ĐK được cho phép, nường còn mong muốn trao thay đổi với Hà Nghiêm.
Hà Nghiêm phát biểu vô cùng đích, cuộc sống đời thường này quả thực vô cùng tra tấn người...
Hình tượng heo nhỏ hồng hồng tuy nhiên với chút lóng lánh, coi có vẻ như cũng hoạt bát rộng lớn bao nhiêu con cái heo nhỏ thông thường, tuy nhiên sau thời điểm xuất hiện nay thì ko làm những gì cả thoạt coi vô cùng không tồn tại tính đả kích.
Nhưng đám người áo thâm ê lại như lâm đại địch, không ngừng nghỉ run rẩy rẩy, "Ra, tung ra Nhị gia..."
Không với ai vấn đáp, hiện nay ngôi trường trọn vẹn yên tĩnh tĩnh, chỉ thấp thông thoáng giờ heo con cái ăn món ăn.
Ngư Ngư cũng nín thở dừng thần mong chờ.
Nhìn những người dân ê, minh bạch chúng ta cũng tương đối chú tâm cho tới đám động vật hoang dã nhỏ sư đệ hắn nuôi, heo nhỏ này còn có mưu trí chuồn chăng nữa cũng chỉ là 1 trong loài vật nhỏ nhỏ nhắn không tồn tại mức độ pk, huống chi... nó đang được ăn.
Môn phái thần túng bấn ê ko biết ở điểm nào là, chắc chắn sư đệ sẽ không còn khiến cho heo nhỏ nguy hại tự động bản thân chạy cho tới.
Nhất quyết định hắn đang được ở thời gian gần đây.
Trong không khí yên tĩnh tĩnh lòi ra chút không gian khẩn trương.
"Ta nhận thua! Nhường mang lại ngươi!" Giọng phát biểu cà lơ lất phất rất là quen thuộc tai.
Ngay tiếp sau đó, chính vì câu nhai nhải rực rỡ quá rõ nét, cho nên vì vậy càng hiện nay vẻ quen thuộc tai rộng lớn, "Thật là, nếu như cứ đứng mãi thế này món ăn tiếp tục nguội không còn, ăn ko ngon chút nào! Cho mặc dù ko nên tớ ăn, tớ cũng ko thể trơ đôi mắt coi đồ ăn bị tiêu tốn lãng phí ngay lập tức trước đôi mắt được! Hơn nữa... giỏ món ăn rộng lớn như thế, 1 mình ngươi ăn không còn không?"
Ngư Ngư ưu thương ôm trán, Thái tử... Không đích, tính cơ hội động kinh này nên phát biểu là Tiểu Trần Tử.
Tiểu Trần Tử cũng xuất hiện nay, coi đi ra tối ni chắc chắn là 1 trong tối sấm sét vang lừng.
Sau câu "nhận thua" ê, bên trên nóc tửu lâu cơ hội chúng ta tứ năm trăm mét xa vời đùng một cái xuất hiện nay một người.
Khoảng cơ hội quá xa vời, ko thấy rõ ràng toàn thân, cũng ko biết trước ê hắn ẩn đằm thắm ở đâu.
Nhưng người nọ nhịn nhường như chỉ tương đối nhoáng lên, ngay tắp lự đùng một cái xuất hiện nay ở điểm cơ hội chúng ta nhị tía trăm thước, nối tiếp nhoáng một chiếc, hắn tiếp tục tiến thủ nhập đình nghỉ ngơi non rồi!
Thấy người chủ xuất hiện nay, con cái heo nhỏ hồng hồng ê ngừng ăn, chân cộc giẫm một chiếc, nhảy lên bên trên người người chủ, ở vững vàng phía trên vai hắn.
Mà cũng nhập thời xung khắc ê, một chiếc đầu nhỏ kể từ nhập ngực người ê chui đi ra, nương bám theo trợ lực của người chủ đứng phía trên đầu heo nhỏ, vênh váo tự mãn vỗ vỗ cánh nhỏ.
... Là một gà con cái nhỏ như ngược táo.
Đến thời điểm này, đồng học tập sư đệ đầu tiên lên sàn.
Lúc thông thường ở nhập lượt thứ nhất nhận ra người kỳ lạ, mặc dầu đẹp nhất hoặc xấu xa, dung mạo của đối phương khiến cho người tớ để ý nhất, cũng chính là tuyệt hảo thứ nhất.
Ví dụ như hai con mắt rất rộng lớn, lông nheo vô cùng lâu năm, xương gò má vô cùng cao, làn domain authority vô cùng xoàng... ví dụ như vậy này trên đây.
Còn Ngư Ngư sau thời điểm rốt cuộc cũng nhận ra cỗ dạng của đồng học tập sư đệ, chớp đôi mắt rất rất lâu, sau cuối đã cho ra tuyệt hảo thứ nhất là sư đệ... mặt mày thiệt to tướng.
Vừa nghĩ về như thế, có lẽ rằng heo nhỏ bất mãn với gà lông vàng nào là này vẫn đứng bên trên đầu bản thân, đùng một cái rung lắc lắc đầu.
Cái rung lắc này sẽ không cẩn trọng đụng chạm nên mặt mày người chủ.
Mặt người chủ quá to... quả thực rất dễ dàng đụng chạm.
Vì thế Ngư Ngư trợn đôi mắt há mồm coi mặt mày sư đệ lõm vào một trong những miếng rộng lớn.
Xem thêm: mỗi lần đều chết trong lòng nam chính
Ngược lại vẻ mặt mày của sư đệ sóng nước chẳng xao, lấy gương đồng đi ra, lại lấy dung dịch dùng để làm dịch dung, điềm đạm "chữa" khuôn mặt mày lại, chẳng bao nhiêu chốc tiếp tục phục sinh lại khuôn mặt mày rộng lớn mượt nhưng mà cứng nhắc.
Từ đầu cho tới cuối, hắn đều ko coi phái nam tử áo white lấy một chiếc, khoác mang lại phái nam tử áo white vẫn luôn luôn giơ đũa mong chờ, hắn không tồn tại tín hiệu đem giỏ đồ ăn cho tới, ko hề với ý muốn giải quyết và xử lý yếu tố hòa bình của sư huynh trước,
Quả nhiên vẫn chính là sư đệ kha khá lớn số 1.
Bình luận