vợ em đừng trốn tôi

Vợ Em Đừng Trốn Tôi

DuongHaNguyet

Vợ, Em Đừng Trốn Tôi

Bạn đang xem: vợ em đừng trốn tôi

Tác giả: Lạc Lạc

Người láng giềng mới nhất đem tới ở cạnh nhà đất của cô thiệt đẹp mắt trai, cô bị ụp gục tức thì kể từ ánh nhìn thứ nhất bởi vì vẻ bề ngoài trưởng thành và cứng cáp vẫn rất nhiều lần mong muốn bắt chuyện với anh tuy nhiên nhìn anh dường như xa cách cơ hội ko nên loại người dễ dàng sát.

Không ngờ anh tao lại là giáo viên mới nhất đem tới ngôi trường của cô ấy, khá bất thần ko lẽ là duyên ngôi trường lại xếp cho tới anh tao thực hiện công ty nhiệm lớp của cô ấy nữa chứ.

"Thầy, em mến thầy!!"

"Lo học tập đi!!"

Mạnh dạn tỏ tình thật nhiều phiên tuy nhiên đều bị kể từ chối, cô đâm rời khỏi ngán chán nản thất lạc kỳ vọng và đưa ra quyết định kể từ quăng quật và ko lúc nào mong muốn đối lập với anh nữa tuy nhiên chuyện này đó là ko thể này rồi.

"Sao lại mong muốn trốn tôi?"

"Không được chấp nhận trốn, nghe rõ rệt ko, tôi mong muốn em áy náy học tập ko nên mong muốn em nghịch tặc trò trốn dò la với tôi em hiểu chứ"

"Nhưng em...."

"Đừng rằng nữa, tôi đang được đợi em rộng lớn nhằm căn vặn cưới em phía trên, nên thời gian nhanh rộng lớn nhé chớ nhằm tôi nên đợi"

TruyenFull

Chương 1: Hàng Xóm Mới

Hôm ni là 1 ngày đẹp mắt trời Tư Lam đưa ra quyết định tiếp tục ra bên ngoài mua sắm một không nhiều đồ vật về nấu nướng bữa sáng sủa thiệt linh đình, thời điểm ngày hôm nay là ngày ngủ nên trong nhà cũng ngán chi bởi vì ra bên ngoài thay đổi bầu không khí tiếp tục chất lượng rộng lớn.

Tư Lam vừa vặn bước thoát ra khỏi cửa ngõ thì phát hiện ra mái nhà lân cận sở hữu vài ba người rời khỏi nhập, cô tò lần nhìn coi demo, nghe đâu sở hữu người đem tới phía trên thì nên.

Tư Lam nhìn thông thoáng qua quýt thấy một bóng người to lớn đang được mang trong mình một thùng sản phẩm kể từ ngoài xe cộ lên đường nhập phía bên trong, mặc dù mới chỉ thông thoáng qua quýt tuy nhiên sao tim của cô ấy thời điểm hiện tại chính thức loàn nhịp.

"Đẹp trai quá" Tư Lam liếc mắt nhìn người tê liệt, có lẽ rằng người này được xem là láng giềng của cô ấy.

Cô ngay tắp lự lưu giữ rời khỏi bản thân còn nên lên đường mua sắm đồ vật ko thể ở phía trên nhìn mãi được, nếu như thiệt sự là láng giềng của cô ấy thì trong tương lai vẫn còn tồn tại thời cơ nhìn tự do thoải mái.

Cô lên đường khu chợ mua sắm thật nhiều loại, mua sắm nhiều cho tới nổi giờ đây tay thế ko xuể cô thì thầm mắng phiên bản đằm thắm bản thân.

"Á"

Tư Lam vô tình bị trẹo chân thực hiện cho tới túi đồ vật bên trên tay rơi xuống, cô trượt xuống mặt mày lối nỗ lực gượng gạo dậy nhằm nhặt tuy nhiên ngược cam đang được rơi bên trên khu đất.

Chợt 1 bàn tay thể hiện nhặt không còn những ngược cam lại cho tới cô, Tư Lam thời điểm hiện tại ngước mặt mày lên nhìn là kẻ láng giềng mới nhất của cô ấy.

"Hôm ni thực sự ngày thiệt tuyệt vời" Tư Lam thì thầm rằng nhập bụng.

"Của cô đây" người tê liệt tiếp cận nâng cô dậy và đứa túi cam cho tới cô.

"Cám ơn anh" Tư Lam ngượng ngùng nhận lấy, ko ngờ khi nhìn sát mới nhất thấy kỹ từng lối đường nét bên trên khuông mặt mày ấy.

Nói cộng đồng là tuyệt đối hoàn hảo, tiếng nói trầm lạnh lẽo khiến cho cô bị u ham mê rồi, nên làm thế nào bay thoát ra khỏi sự u ham mê này phía trên.

"Cô không vấn đề gì chứ?" Người tê liệt thấy cô đờ người rời khỏi ngay tắp lự vỗ nhẹ nhàng vai của cô ấy.

"Tôi nên vào trong nhà rồi cô tự động lên đường được đích không?"

"À, ừm đích rồi anh vào trong nhà đi" thời điểm hiện tại Tư Lam mới nhất trả hồn quay về nếu như anh ko gọi cô ko biết cô cứ phía trên chủ yếu tầng mây ko biết lúc nào mới nhất Chịu xuống phía trên.

Tư Lam xoay trở về quê hương nhảy lên cái nệm đằm thắm yêu thương của tôi, ôm siết lấy gối tiếp sau đó tưởng bên trên quang cảnh khi nãy, cứ như thể hoàng tử vậy.

"Đẹp trai, tiếng nói trầm lạnh lẽo, dáng vẻ người cao, thiu.... sao đầy đủ tiêu xài chuẩn chỉnh thế này"

Cô ôm cái gối lăn chiêng lộn tương hỗ, khoảng tầm một khi sau mới nhất tấp tểnh thần lại nhưng mà xuống nhà bếp nấu nướng cơm trắng, suýt nữa cô quên một cái bụng đang được kêu gào của tôi rồi.

Vừa nấu nướng, Tư Lam vừa vặn gọi điện thoại thông minh với con bạn đằm thắm của tôi tâm sự, từng chuyện bên trên đời cô đều tâm sự với cô ấy.

"Sao đẹp mắt trai lắm sao?" Tiêu Phàng nghe đẹp mắt trai cô cũng sáng sủa đôi mắt lên.

"Đẹp lắm hôm này qua quýt căn nhà tôi đi!!"

"Tôi mong muốn demo coi người tê liệt đẹp mắt cho tới cỡ này nhưng mà khiến cho cậu u ham mê cho tới như vậy"

Trò chuyện trong cả cả buổi ở đầu cuối cơm trắng và món ăn cũng chín, Tư Lam vừa vặn nấu nướng món ăn vừa vặn gọi điện thoại thông minh nên rằng là quá cao siêu, nếu như người không giống nhưng mà ko triệu tập là có khả năng sẽ bị khét tức thì tuy nhiên những chuyện này sao thực hiện khó khăn cô cho tới được.

Cô sở hữu nấu nướng dư 1 phần, nhìn vô cùng vừa thơm vừa ngon và thích mắt tô điểm của món ăn nhìn thích mắt rồi cô hít một khá thiệt sâu sắc tiếp sau đó Open lên đường quý phái nhà đất của người láng giềng.

Cô nhẹ nhàng gõ cửa ngõ, tuy nhiên ko nghe thấy giờ đồng hồ vấn đáp thời điểm hiện tại tuyệt vọng tấp tểnh trở về thì góc cửa ngay tắp lự nhảy cởi, nhì má của cô ấy chính thức đỏ hỏn ủng lên vì thế người láng giềng đẹp mắt trai này của cô ấy mới nhất tắm kết thúc.

Chỉ quấn cái khăn tắm ngang người, những giọt nước đang được chảy xuống kể từ tóc xuống yết hầu sexy nóng bỏng của anh ấy, body toàn thân rằng cộng đồng là vô cùng chuẩn chỉnh.

Tư Lam khẽ nuốt nước miếng, mơ mòng chìm ngập trong mộng ảo lênh láng color hồng của tôi ngay tắp lự bị tiếng nói của anh ấy thực hiện bản thân giật thột.

"Có chuyện gì vậy?"

"A... kính chào anh, tôi là kẻ ở cạnh căn nhà anh, anh mới nhất đem tới đích không? Lúc nãy anh sở hữu chung tôi nhặt đồ vật đấy anh lưu giữ không?" Tư Lam nhẹ nhàng gãi đầu rằng.

"Ừm, không tồn tại gì, chuyện nhỏ nhặt thôi, nếu như không tồn tại gì thì tôi vào trong nhà đây" người láng giềng này của cô ấy thực sự giá tiền lùng thiệt khi nãy còn nhặt đồ vật chung cô tiếng nói thì trầm lạnh lẽo cứ nghĩ về dễ dàng sát lắm tuy nhiên cô trọn vẹn sai rồi.

"Đợi đã" Tư Lam thấy anh tấp tểnh ngừng hoạt động lại ngay tắp lự ngăn ngang cửa ngõ.

"...." anh nhìn cô với ánh nhìn ko bao nhiêu lý tưởng.

"Tôi sở hữu nấu nướng vài ba khoản, anh nhận lấy lên đường, coi như thực hiện quen"

"Được rồi cám ơn"

"Anh thương hiệu gì vậy?"

"Tôi thương hiệu Thái Trạch Dương"

"Tôi thương hiệu Tư Lam vô cùng sướng được sản xuất quen" Tư Lam đem tay rời khỏi mong muốn hợp tác với anh tuy nhiên anh nhìn cô kể từ bên trên xuống bên dưới tiếp sau đó ngay tắp lự hợp tác của cô ấy rồi xoay lên đường.

"Không sở hữu chuyện gì nữa thì tôi nhập vào đây" rằng kết thúc Thái Trạch Dương ngay tắp lự đóng góp rầm cửa ngõ lại, mặt mày của Tư Lam thời điểm hiện tại vô cùng hụt hẫn thực sự tính cơ hội ngược với nước ngoài hình.

TruyenFull

Chương 2: Thật Trùng Hợp

Một ngày sẽ là ấn tượng nhất của Tư Lam cũng trôi qua quýt, mới nhất này mà lại vào ngày đầu tuần nữa rồi cô vẫn ko ngủ vẫn mà lại, giờ đồng hồ chuông đồng hồ thời trang báo thức vang lên khiến cho cô không dễ chịu.

"Âm thanh bị tiêu diệt tiệt!!!" Tư Lam đem tay vỗ mạnh cái đồng hồ thời trang, tiếp sau đó ngay tắp lự uể oải ngồi dậy.

Cô kéo rèm cửa ngõ quý phái một phía nhằm tia nắng chiếu gọi nhập căn chống của tôi, Tư Lam nhìn quý phái căn nhà lân cận nghe đâu người láng giềng của cô ấy cũng dậy rồi, hoá ra ở chống của cô ấy rất có thể phát hiện ra được chống của anh ấy.

Cô chợt lưu giữ rời khỏi bản thân còn nên đến lớp nữa, ngay tắp lự ngồi dậy lên đường dọn dẹp cá thể rồi xuống nhà bếp nấu nướng cơm trắng, cuộc sống đời thường không tồn tại người thân trong gia đình lân cận là vậy tê liệt, cô chính thức sinh sống tự động lập năm chục tuổi tác ba mẹ cô sau thời điểm ly thơm thì từng người một điểm.

Chỉ sở hữu u là thông thường về thăm hỏi cô tuy nhiên giờ đây bà đang được sinh sống ở Mỹ, những thời điểm lễ bà mới nhất về thăm hỏi cô nhưng mà thôi, cuộc sống đời thường tự động lập vẫn thân quen rồi, nên cô cũng tự động tạo ra cho bản thân mình những thói thân quen như nên dậy sớm, phải ghi nhận nấu bếp, nên nhỏ gọn.

Nói cộng đồng là tài năng tồn tại qua quýt thời hạn, vì thế tự động lập sớm nên cô nắm vững cũng nhiều hơn nữa bằng hữu đồng trang lứa, cô vừa vặn học tập vừa vặn thực hiện thêm thắt ở siêu thị tiện lợi nhập thành phố Hồ Chí Minh nhằm dò la thêm thắt.

Tư Lam thời điểm ngày hôm nay nhập lớp sớm, tuy nhiên Tiêu Phàng con bạn đằm thắm của cô ấy lại nhập sớm rộng lớn, vừa vặn phát hiện ra Tư Lam phi vào cô ngay tắp lự chạy cho tới kéo Tư Lam ngồi xuống chat chit.

"Nghe rằng Thầy Lâm về về hưu rồi"

"Sao?"

"Thầy mới nhất xuống lớp thông tin, nghe rằng sở hữu thầy mới nhất đem ngôi trường về tiếp tục công ty nhiệm bản thân luôn luôn đấy" Tiêu Phàng vẻ mặt mày ko bao nhiêu sung sướng, vì thế vẫn thân quen với những người thầy dạy dỗ bao lâu ni rồi lỡ như người thầy mới nhất cho tới này khó khăn rộng lớn thầy cũ thì năm cuối này không hề gì sướng nữa.

"Buồn thiệt đấy" Tư Lam vẻ mặt mày cũng ko sướng.

"Mấy chúng ta ơi, nghe nói thầy tê liệt đẹp mắt trai lắm đấy!!"

Từ xa cách một con bạn nằm trong lớp chạy nhập thông tin, thời điểm hiện tại mới nhất nhằm ý lớp nhập cũng rất nhộn nhịp rồi, người xem chính thức buôn chuyện về người tiếp tục công ty nhiệm năm cuối này của mình.

"Đẹp nhưng mà khó tính khó nết thì thôi rồi, thầy Lâm dạy dỗ vẫn chất lượng rộng lớn, bàn cho tới nhiều rồi xuất hiện tại một thầy mập ú rồi vỡ mơ nhé những cô gái" Một vài ba nam giới sinh vẻ mặt mày ko lý tưởng vì thế phỏng ham mê trai của những bạn nữ nhập lớp ngay tắp lự rằng.

"Mấy cậu yên ổn lên đường, chớ sở hữu ở này mà trêu gan tụi tôi, chủ yếu đôi mắt tôi thấy thầy ấy nên ko thể sai được, tiếng nói trầm lạnh lẽo nữa chứ" một con bạn ngay tắp lự lên lời nói.

"Để bọn này kháng đôi mắt lên coi lời nói cậu rằng nhé"

Trong lớp cứ thể xẩy ra giành cãi cho tới khi giờ đồng hồ chuông nhập học tập reo lên thì toàn bộ mới nhất xoay về bên ghế ngồi của tôi, Tiêu Phàng và Tư Lam ngồi coi chúng ta tranh cãi nhưng mà rung lắc đầu ngán chán nản.

Tiếng bước đi vang lên, tiến thủ về phía lớp của Tư Lam, cô xoay sườn lưng lại nhìn bóng dáng thon cao rộng lớn lướt qua quýt ngang khuông hành lang cửa số.

Tất cả học viên nhập lớp đều vắng lặng hít sâu sắc, coi phiên cá cược này ai tiếp tục là kẻ thắng cuộc, góc cửa nhảy cởi, thời điểm hiện tại Tư Lam ngước mặt mày lên nhìn thì sửng sốt cô trợn tròn trĩnh đôi mắt nhìn người thầy tiếp tục công ty nhiệm lớp bản thân hoá ra là kẻ thân quen.

"Thái Trạch Dương?" Tư Lam đùng một phát thốt lên tuy nhiên ngay tắp lự bịt lấy mồm, may nhưng mà cô ko rằng rộng lớn.

"Chào những em, tôi van nài tự động reviews tôi thương hiệu Thái Trạch Dương, tôi dạy dỗ môn toán được xem là công ty nhiệm những em nhập học tập kỳ này thay cho thầy Lâm" một vài ba ánh nhìn của những phái nữ quan sát về phía chúng ta nam giới vẻ mặt mày thử thách.

"Thầy ơi, thầy nhìn con trẻ quá, thầy từng nào tuổi tác vậy ạ?" Một phái nữ sinh căn vặn.

"Tôi 27"

"Nhìn thầy khoảng tầm đôi mươi thôi, thiệt sự vô cùng trẻ" cả lớp chính thức buôn chuyện, Thái Trạch Dương nâng gọng kính của tôi lên tiếp sau đó ngay tắp lự vỗ nhẹ nhàng lên bàn, bầu không khí sở hữu khá ngột ngạt kể từ thời điểm Thái Trạch Dương phi vào.

"Tôi ko mến tiếng ồn ào, những em hãy trật tự động, và phương pháp dạy dỗ của tôi chỉ việc những em để ý nghe giảng và vắng lặng mọi khi nhập tiết, tôi nhắc ai thì người tê liệt tức khắc bước thoát ra khỏi lớp vẫn hiểu rồi chứ?"

Vẻ mặt mày của Thái Trạch Dương khiến cho Tư Lam khẽ rùng bản thân vì thế ánh nhìn của anh ấy cứ khuynh hướng về phía cô nhưng mà rằng ko biết anh sở hữu quan sát cô hoặc không? Lời rằng này còn có nên ám chỉ cho tới cô? Nhưng cô chẳng động phạm gì cho tới anh tao cả nhìn thiệt kinh sợ.

Xem thêm: mạnh mẽ công chiếm

TruyenFull

Chương 3: Thầy Giáo Này Thật Đáng Sợ

Lúc này Tư Lam mới nhất xoay quý phái rằng khẽ với Tiêu Phàng, từng hành vi của cô ấy đều rớt vào tầm đôi mắt của Thái Trạch Dương anh ho khẽ và quan sát về phía cô.

"Lát rời khỏi về tớ tiếp tục kể cho tới cậu nghe" Tư Lam rằng khẽ.

"Được"

Một buổi học tập vắng lặng nhất từ xưa cho tới giờ của lớp cô, bầu không khí yên bình chỉ mất giờ đồng hồ giảng bài xích túc tắc của Thái Trạch Dương ,sự vắng lặng của lớp dường như lạ lẫm lắm.

Nhưng ko một ai dám rằng một giờ đồng hồ gì hay như là một hành vi gì, rằng cộng đồng là tiết học tập này cứ kéo dãn như bao nhiêu năm vậy, Tư Lam cứ nhìn lên đồng hồ thời trang chỉ mong sao giờ đồng hồ chuông reo lên.

"Áp lực quá lên đường, thầy đẹp mắt trai tuy nhiên khó tính khó nết quá" Tiêu Phàng viết lách loại chữ rời khỏi giấy tờ đem tới Tư Lam.

"Tớ chuẩn bị buồn ngủ bị tiêu diệt rồi phía trên này" Tư Lam uể oải viết lách.

Cuối nằm trong tiết học tập cũng kết thúc, giờ đồng hồ chuông vang lên, những học viên khẽ thở phào thoải mái, Thái Trạch Dương vỗ nhẹ nhàng lên bàn rằng.

"Bạn này là lớp trưởng?"

"Dạ em thưa thầy" Trí Nam đứng lên rằng.

"Được rồi, bài xích tập luyện về căn nhà những em thực hiện không còn nhập sách giáo khoa, ngày mai nộp cho tới lớp trưởng nghe rõ rệt chứ?" Thái Trạch Dương rằng.

"Dạ vâng" cả lớp đồng thanh.

Tiết học tập lênh láng mệt mỏi mõi ấy cũng kết giục, cũng may là thời điểm ngày hôm nay chỉ tồn tại một buổi học tập thôi nếu như học tập thêm thắt bao nhiêu môn không giống còn khoẻ rộng lớn học tập môn này.

Lúc trước môn toán là môn khoẻ nhất nhập toàn bộ những môn tuy nhiên giờ đây thì không giống rồi, Tư Lam thấy người thầy này chỉ được nước ngoài hình còn tính cơ hội thì quá trở ngại, tuy nhiên không hiểu nhiều sao cô lại thấy mến loại người vì vậy.

"Sao cậu mong muốn rằng gì?" Tiêu Phàng tiếp cận khoác vai của cô ấy rằng.

"Thật rời khỏi thầy là chàng trai láng giềng nhưng mà tớ vẫn kể cho tới cậu nghe hôm qua"

"Sao? Trùng ăn ý vậy à?" Tiêu Phàng bất thần vô nằm trong.

"Lúc đầu tớ ko nghĩ về anh tao lại là thầy mới nhất đến"

"Sau này rất có thể quý phái căn nhà thầy nhờ thầy dạy dỗ kèm cặp rồi" Tiêu Phàng vỗ nhẹ nhàng vai của Tư Lam mĩm cười cợt.

"Không dám đâu, tính cách thầy ấy khó khăn sát lắm ngày qua xúc tiếp rồi"

"Chắc bên trên nhì người ko thân quen biết, tuy nhiên trong tương lai thầy ấy biết cậu là học viên của thầy ấy chắc hẳn rằng tiếp tục đằm thắm thiện với cậu, biết đâu chừng cậu sở hữu ck là thầy..."

Tiêu Phàng rằng ko dứt lời nói ngay tắp lự bị Tư Lam bịt mồm lại, cô biết chắc hẳn rằng con bạn của tôi đang được tấp tểnh rằng gì, tuy nhiên nhỡ ai nghe được cuộc hội thoại này tiếp tục cười cợt nhập mặt mày cô thất lạc.

"Cậu yên ổn ngay!!"

"Ưm,ưm, tớ... ko...nói...nữa" Tiêu Phàng kéo tay cô rời khỏi.

"Hừm, cậu thiệt là không còn rằng nổi, tớ nên lên đường trước đây"

Tư Lam rằng rồi lên đường thiệt thời gian nhanh cho tới trạm xe cộ buýt, về cho tới căn nhà cô nhìn quý phái tòa nhà lân cận thấy bóng dáng thon cao rộng lớn đang được đứng ngoài ban công lấy ăn mặc quần áo nhập, cô nhìn anh một khi lâu.

Thái Trạch Dương lên đường vào trong nhà vô tình phát hiện ra cô đang được nhìn bản thân, Tư Lam thấy anh phân phát hình thành bản thân ngay tắp lự xoay mặt mày lên đường tiếp sau đó lẳng lặng lên đường lấy ăn mặc quần áo rồi lên đường nhập vào căn nhà.

"Mau thực hiện bài xích tập luyện lên đường, mai sở hữu tiết thầy ấy đấy!!" Tin nhắn của Tiểu Phàng gửi cho tới.

"Tớ biết mà"

"Có bao nhiêu câu tớ ko biết thực hiện cậu biết thực hiện ko Tư Lam?"

"Cậu gửi vào đi!!"

"...."

Tư Lam nhìn bài xích tập luyện bên trên màn hình hiển thị dường như đề quá cao thâm đối với cô và Tiêu Phàng rồi, cô lấy điện thoại thông minh rời khỏi nhắn lại cho tới Tiêu Phàng.

"Tớ Chịu rồi, khống biết luôn"

"Hay là cậu quý phái căn nhà thầy căn vặn cơ hội giải đi!!"

"Sao??" Tư Lam ở mặt mày này sẽ không hề nghĩ về cho tới điều này, liệu sở hữu nên thời cơ cho tới cô gặp gỡ anh hay là không phía trên.

"Chỉ sở hữu cơ hội tê liệt thôi, mau lên đường căn vặn đi!!"

"Được rồi, được rồi"

Tư Lam thế quyển vở và cuốn sách bên trên tay hít một khá thiệt sâu sắc tiếp sau đó ngay tắp lự lên đường quý phái nhà đất của Thái Trạch Dương, đứng trước cửa ngõ nhà đất của anh cô lưu giữ cho tới ánh nhìn giá tiền băng của anh ấy khi sáng sủa nhưng mà trong tâm ngơm ngớp áy náy kinh hoảng.

"Mình căn vặn bài xích thôi nhưng mà, nên không nhất thiết phải sợ"

Cô đem tay gõ cửa ngõ, một khi sau giờ đồng hồ bước đi cho tới sát góc cửa ngay tắp lự nhảy cởi, phát hiện ra cô anh ngay tắp lự căn vặn.

"Có chuyện gì vậy?"

"Thầy... thầy Thái... em là học viên của thầy, bài xích tập luyện khi sáng sủa thầy uỷ thác sở hữu bài xích khá khó khăn thầy rất có thể giảng chung em được ko ạ?" Tư Lam ấp a ngắc ngứ khi đứng trước mặt mày anh.

"...." Thái Trạch Dương nhìn cô tiếp sau đó ngay tắp lự lên đường nhập vào vẫn nhằm cửa ngõ ở tê liệt.

"Vào đi!!" Anh nhập vào thấy cô không hiểu nhiều ý bản thân ngay tắp lự rằng vọng rời khỏi.

TruyenFull

Chương 4: Mất Tập Trung

Tư Lam nghe giọng anh gọi bản thân nhập ngay tắp lự sửng sốt sau này cũng theo đòi nhập phía bên trong, Tư Lam cứ nghĩ về anh sẽ không còn cho tới cô nhập chứ.

"Ngồi đấy đi!!" Thái Trạch Dương ngồi xuống tiếp sau đó chỉ chổ đối lập với bản thân bảo cô ngồi xuống đấy.

Tư Lam ko lúc nào thấy hồi vỏ hộp vì vậy, cô nhằm tập luyện sách xuống rồi kéo ghế ngồi xuống, cô lật sách tức thì bài xích nhưng mà cô mong muốn căn vặn tiếp sau đó ngay tắp lự đem tới anh coi.

"Bài này em ko biết phương pháp giải" Tư Lam chỉ nhập sách.

"Bài này khá nâng lên một ít, tôi tiếp tục chỉ em cơ hội giải"

Tư Lam để ý nghe Thái Trạch Dương giảng, dễ dàng nắm bắt không giống như phía trên lớp vì thế vì thế bên trên lớp không tồn tại thời hạn, cảm nhận thấy thiệt niềm hạnh phúc và suôn sẻ vì thế anh đã lấy cho tới ở cạnh căn nhà cô.

Cô khẽ kéo ghế sát lại địa điểm Thái Trạch Dương, cô vừa vặn nghe anh dạy dỗ vừa vặn nhìn khuôn mặt điển trai ấy, lối đường nét bên trên khuông mặt mày thiệt tuyệt đối hoàn hảo.

Tim của cô ấy đập mạnh như mong muốn nhảy ra bên ngoài, khá thở của anh ấy thổi nhẹ nhàng khiến cho mặt mày cô mẩn đỏ lên, cô dần dần thất lạc triệu tập rộng lớn chính thức suy ra mắt cảnh tượng lãng mạng lênh láng color hồng.

"Đã hiểu chưa?" Giọng rằng của anh ấy vang lên thực hiện cô giật thột như rơi kể từ bao nhiêu tầng mây xuống.

"Dạ... thầy giảng lại xíu được ko ạ, em khá chậm chạp tiêu" Tư Lam gãi đầu cười cợt gượng gạo ko biết anh sở hữu phân phát hình thành rằng cô mãi nhìn anh nhưng mà quên nhằm ý lời nói anh giảng hay là không.

"Tôi thấy em thất lạc triệu tập thì phải" Tư Lam thấy anh căn vặn vì vậy ngay tắp lự run rẩy người kinh hoảng có khả năng sẽ bị mắng khuôn mặt cô khá xanh biếc không đủ can đảm nhìn trực tiếp nhập anh.

"...." Thái Trạch Dương thấy biểu lộ kinh hoảng hãi của cô ấy, cho rằng có lẽ rằng bản thân thực hiện cô kinh hoảng rồi chăng, anh chỉ căn vặn cô câu đấy thôi chứ không cần hề sở hữu ý mắng cô.

"Tôi tiếp tục giảng lại lần tiếp nữa, nỗ lực triệu tập, tôi sẽ không còn rằng lại phiên nữa"

"Dạ vâng" Tư Lam khẽ gật đầu.

Lần này anh giảng khá chậm chạp và chỉ dẫn kỹ từng cụ thể cho tới cô,Tư Lam cảm nhận thấy anh cũng ko nên loại người khó khăn sát lắm.

Kiểu ngoài giá tiền nhập lạnh lẽo ấy, tuy nhiên khi này khuôn mặt cũng giá tiền như chi phí tuy nhiên tiếng nói và hành vi của anh ấy vô cùng dịu dàng êm ả.

"Lần này hiểu rồi chứ?"

"Vâng, cám ơn thầy, em về đây" Tư Lam rằng rồi ôm tập luyện vở trở lại căn nhà, nếu như ngày nào thì cũng qua quýt nhờ anh giảng lại vì vậy sở hữu lúc nào cô trở nên thủ khoa môn này sẽ không nhỉ.

"Nhưng nhưng mà ko thể quấy nhiễu người tao mãi" Tư Lam trở lại căn nhà tiếp sau đó gửi bài xích tập luyện của tôi quý phái cho tới Tiêu Phàng.

"Tư Lam, cậu là phúc tinh của tớ" Tiêu Phàng đợi cô kể từ nãy cho tới giờ ở đầu cuối cũng có thể có cơ hội giải và đáp án.

"Không sở hữu gì đâu, vì vậy nhưng mà tớ cũng nắm chắc, thầy ấy rằng câu này nâng lên nên tiếp tục khá khó khăn so với tụi mình"

"Đúng là ở cạnh căn nhà giáo viên sướng thật"

"Đừng rằng loại tê liệt với tớ, thôi tớ nên ăn cơm trắng phía trên, đói quá rồi"

Không biết Thái Trạch Dương vẫn ăn cơm trắng ko, khi nãy nghe đâu thấy túi món ăn bên trên nhà bếp cứng cáp có lẽ rằng mới sắm về nhưng mà ko nấu nướng cô vẫn quý phái căn vặn bài xích rồi.

Xem như thể trả công cho tới anh vậy, cô nấu nướng thêm thắt 1 phần rộng lớn thiệt ngon tô điểm thích mắt đem quý phái cho tới anh, cô mỉm cười cợt sung sướng gõ cửa ngõ.

"Thầy Thái, em sở hữu nấu nướng 1 phần cho tới thầy" Thái Trạch Dương vừa vặn Open rời khỏi cô ngay tắp lự rằng.

"Hôm trước ko trả chén đĩa cho tới em, nhập đây!!" Thái Trạch Dương nhìn cô rồi lên đường nhập nhập.

Anh lên đường nhập nhà bếp lấy chén đĩa ngày hôm trước rời khỏi đem tới cô, Tư Lam nhận lấy tấp tểnh trở về ngay tắp lự bị anh kéo lại.

"Đồ ăn thật tuyệt vời, cám ơn" Thái Trạch Dương ko nhìn trực tiếp nhập cô nhưng mà nhìn quý phái phía không giống.

Xem thêm: đọc truyện trầm vụn hương phai

"Nếu thầy mến từng bữa em tiếp tục nấu nướng cho tới thầy ăn" Tư Lam sướng mừng vì thế vẫn kết đằm thắm được với giáo viên giá tiền lùng này rồi.

"Không cần được phiền vậy đâu"

"Không sao đâu ạ, thôi thầy ăn lên đường, em về đây"