Convert: Sakahara
Editor: Manh
Bạn đang xem: tưởng bách xuyên
*
Sau Khi coi chằm chằm vô screen PC nửa ngày, Tưởng Bách Xuyên buồn chán, vì như thế sao chúng ta bên trên mạng đều suy nghĩ bóng sườn lưng này là của Cố Hằng nằm trong lục Duật Thành.
Anh vô Weibo thăm hỏi tìm hiểu thông tin tương quan cho tới Lục Duật Thành nằm trong Cố Hằng thì mới có thể phân phát hiện tại với người từng đăng bao nhiêu tấm hình họa chụp Tô Dương ăn cơm trắng nằm trong Lục Duật Thành vô trưa ni.
Mà trước lúc Cố Hằng nằm trong tảo lăng xê với Tô Dương, Cố Hằng còn tuyên truyền lăng xê này bên trên chủ yếu Weibo của tớ.
Tưởng Bách Xuyên massas ấn đàng, tâm trí một thời gian, quay về trang chủ Weibo của tớ, đăng tải hiện trạng cá thể đầu tiên: [Chúc mừng 2 năm kết duyên niềm hạnh phúc của bọn chúng ta! @Tô Dương]
*
Nhìn số comment đang được không ngừng nghỉ ngày càng tăng bên trên screen, Tưởng Bách Xuyên ko quan hoài cho tới comment nên ko ngỏ rời khỏi coi.
Nhưng anh cũng biết nội dung bài viết này vẫn trọn vẹn có tiếng.
Ngày mai chắc chắn tiếp tục lên đầu trang vui chơi.
Nói ko chừng, trang tài chủ yếu và kinh tế tài chính cũng sẽ sở hữu song tiếng.
Tay anh nhẹ dịu vuốt cằm, suy tư coi hiện trạng cơ. Anh với xúc cảm, dường như nó không đủ một chút ít gì cơ, chỉ "Hai năm kết hôn" ko đầy đủ nhằm lắc động lòng người.
Mấy giây sau, Tưởng Bách Xuyên ngỏ folder hình họa vô PC, lựa chọn 1 tấm hình anh nằm trong Tô Dương chụp công cộng vô bao nhiêu năm trước đó. Trong hình họa, anh khoác đồ dùng thể thao ngoài cộng đồng, còn Tô Dương đang diện đồng phục học viên cung cấp phụ vương.
Anh ôm cô kể từ đàng sau, còn cô mỉm cười đặc biệt vô tư lự.
Bộc lộ tài năng kể từ thuở niên thiếu thốn, sau nhiều năm mới tết đến trở thành trầm ổn định nội liễm, cô là kẻ tận mắt chứng kiến cả quy trình cứng cáp của anh ý.
Tấm hình này được chụp ở Cố cung vào một trong những ngày trời tuyết.
Ngày ấy là giữa trưa loại sáu, anh cất cánh kể từ Thủ đô New York về thăm hỏi cô. Anh khuyến nghị cô húi học tập, đem cô cho tới Cố cung coi cảnh tuyết rơi.
Sau Khi coi xong xuôi, nhì người vẫn chuẩn bị bị ướp đông lạnh, anh lại đem cô cho tới căn nhà của tớ.
Cũng chủ yếu vào trong ngày cơ, chúng ta vẫn ngủ cùng nhau.
*
Tưởng Bách Xuyên kịp lúc dừng dòng sản phẩm hồi ức, vận chuyển tấm hình này lên, phối hợp nằm trong câu, [Kỷ niệm 11 năm yêu thương nhau hạnh phúc! @Tô Dương]
Anh nhấn vào nút [Đăng bài].
Sau Khi đăng xong xuôi, anh ko coi Weibo nữa tuy nhiên thẳng tắt PC.
Tưởng Bách Xuyên quay trở về phòng nghỉ, Tô Dương vẫn còn đó đang được say giấc nồng.
Anh ngồi mặt mũi mép nệm, nhì tay chống mặt mũi thân mật cô, cúi đầu hít nhẹ nhàng lên môi cô, "Đồng Đồng".
Tô Dương vô thức rì rầm nhì giờ, cô đặc biệt bất mãn Khi bị làm phiền đương khi ngủ say.
Tưởng Bách Xuyên nối tiếp gọi cô: "Đồng Đồng!"
Tô Dương mơ mơ mòng màng mong muốn ngỏ đôi mắt, lại cảm nhận thấy chẳng với chút khí lực nào là, con cái đôi mắt khá hé rồi khẽ đóng góp chặt.
"Đồng Đồng."
Anh lại gọi một giờ rồi hít cô.
Tô Dương nhâm nhẩm một tiếng: "Hửm?"
Tưởng Bách Xuyên nói: "Không với gì đâu, em ngủ chuồn."
Tô Dương: "..."
Nếu lúc này cô với mức độ lực, cô đặc biệt mong muốn tặng anh nhì hình mẫu tát.
Đã không tồn tại chuyện thì còn thức tỉnh cô thực hiện gì!
Cô trở bản thân, đem sườn lưng về phía anh, nối tiếp ngủ.
Tưởng Bách Xuyên người sử dụng cằm vuốt ve sầu gò má cô, "Đồng Đồng."
Tô Dương trọn vẹn phân phát hỏa, ko nhịn được hô to: "Tưởng Bách Xuyên, anh mong muốn thực hiện gì!"
Tưởng Bách Xuyên: "..."
Anh ko rỉ răng, kéo chăn lên mang lại cô, lại nhè nhẹ nhàng vuốt ve cô, thấp giọng nói: "Em ngủ chuồn."
Tô Dương buồn ngủ cho tới nấc không dễ chịu, lại nhắm đôi mắt ngủ tiếp.
Hai phút sau, Tưởng Bách Xuyên lại cúi sát vô mặt mũi cô, "Đồng Đồng."
Tô Dương vẫn ko ngủ, nhịn một bụng tức, sau cùng ko nhịn được nữa, đùng một cái vén chăn lên, nhấc chân giẫm vô mặt mũi Tưởng Bách Xuyên.
"Tưởng Bách Xuyên, anh ko thấy phiền à!"
Cô chẳng người sử dụng nhiều mức độ nên cú giẫm này cũng không thực sự nhức, Tưởng Bách Xuyên xoa xoa mũi, ngượng ngùng nhảy mỉm cười.
Tô Dương trừng đôi mắt coi anh, góc nhìn khá đem vẻ bực tức.
Sau Khi coi anh nửa ngày, cô thở nhiều năm ngồi xuống, đem tay sờ mặt mũi anh: "Có nhức không?"
"Không nhức."
Cô vuốt tóc, cơn buồn ngủ trọn vẹn tiêu xài tan: "Rốt cuộc anh gọi em dậy nhằm làm những gì thế?"
Tưởng Bách Xuyên chớp chớp đôi mắt coi cô, ngập ngừng vài ba giây rồi mới nhất nói: "Anh vẫn công khai minh bạch chuyện hôn nhân gia đình của tất cả chúng ta bên trên Weibo rồi, ngoại giả anh còn... Đăng cả một tấm ảnho chụp công cộng nữa."
Tô Dương: "..."
Cô không thể tinh được cho tới nấc ko trình bày trở thành tiếng.
Hành động của anh ý khiến cho cô quá lo ngại.
Việc này thực sự ko phù phù hợp với tính cơ hội nhã nhặn nội liễm của anh ý.
Cô chớp đôi mắt coi anh, vô đôi mắt chứa chấp giàn giụa vẻ khó khăn tin cẩn.
Tưởng Bách Xuyên đem tay sờ mặt mũi cô: "Em choáng luôn luôn rồi đó à?"
Tô Dương đùng một cái nằm ở lắc.
Nửa phút sau, cô giậm sống động mạnh phía trên nệm.
Cô quan sát về phía anh, rốt cuộc ko nhịn được tuy nhiên mỉm cười ha hả.
Tưởng Bách Xuyên: "..."
Tô Dương trở bản thân ngồi dậy, lê nửa người đang được quỳ cho tới cạnh bên anh, ôm cổ anh rồi hít lên. Cô động tác của anh ý, ngỏ song môi anh vì chưng vị giác của tớ rồi quấn lấy hình mẫu lưỡi của anh ý.
Tưởng Bách Xuyên nửa ôm cô, đặt điều ngang cô lên nệm, cũng ngay tức khắc phủ người lên cô.
Hai chân Tô Dương quấn chặt eo anh.
Tưởng Bách Xuyên gặm xương quai xanh xao của cô ý, thấp giọng hỏi: "Em ko mệt mỏi à?"
Mấy giờ trước chúng ta vừa vặn hoạt động qua chuyện một phiên.
Tô Dương vấn vít anh, "Mệt thì cũng chính là anh mệt mỏi thôi."
Lúc này, Tưởng Bách Xuyên mới nhất ngậm lấy môi cô.
*
Hiện bên trên, với căn nhà sung sướng sướng với căn nhà buồn, tuy nhiên vô thời điểm này, trong nhà chúng ta Kiều.
Nước đôi mắt Kiều Cẩn rơi như mưa.
Di động bị ném bên trên sàn căn nhà, đĩa trái ngược cây nghiền loàn bên trên mặt mũi khu đất, trái cây lăn lóc mọi nơi, gay cả chén trà cũng trở thành ném vỡ, nước trà không khô thoáng giàn giụa khu đất.
Trên sàn là 1 trong miếng không ngăn nắp.
Người hùn việc mong muốn nép dọn, u Kiều lại khoát tay, ý bảo chúng ta trở xuống.
Bố Kiều nghiêm khắc mặt mũi, lồng ngực phập phồng vì như thế tức dỗi, coi chằm chằm Kiều Cẩn ko chớp đôi mắt.
Sau một khi lâu, có lẽ rằng là vì như thế quá khó tính, ông chỉ về phía cô tao, nghiến răng nghiến lợi: "Kiều Cẩn, giờ đây con cái bội phản rồi cần không! Thầy mới nhất trình bày nhì câu con cái vẫn nhăn mặt mũi mang lại phụ vương coi, còn dám ném vỡ chén trà nữa! Con coi coi giờ đây tôi đã trở thành hình mẫu dạng gì rồi!"
Kiều Cẩn vẫn còn đó đang được khóc thút thít.
Xem thêm: truyện trở về năm 1981
Bố Kiều: "Lúc Tưởng Bách Xuyên vứt theo đuổi dõi con cái, phụ vương vẫn mò mẫm người giải quyết và xử lý hùn con cái rồi. Khi ấy phụ vương vẫn dặn dò chuồn dặn dò lại ra sao, bảo con cái chớ trêu tọc Tô Dương nữa, con cái cũng chỉ thực hiện như bão phảng phất qua chuyện tai cần không! Mặt mũi của phụ vương nằm trong ông nội bị con cái ném tinh khiết rồi đấy!"
Mẹ Kiều ko đành lòng coi phụ nữ bản thân khóc thương tâm vì vậy, bà kéo phụ vương Kiều một cái: "Được rồi được rồi, Tiểu Cẩn cũng biết lỗi rồi, ông tách trình bày một chút ít được ko."
Bà chính thức phàn nàn: "Anh cả Tưởng cũng thiệt là, không còn biết quản ngại đàn ông bản thân nữa! Lúc chiều tôi còn tưởng Khi hình họa chụp của thằng bé nhỏ bị coi như áp phích tuyên truyền, việc này cũng coi như kết giục rồi, ấy thế tuy nhiên tối ni Tưởng Bách Xuyên lại thẳng công khai minh bạch mối quan hệ với Tô Dương... Rõ ràng thằng bé nhỏ với ý khiến cho căn nhà chúng ta Kiều tất cả chúng ta mất mặt mặt! Chẳng biết nó còn chút gia giáo nào là ko nữa!"
Bà càng trình bày càng tức giận: "Không được, lúc này tôi cần đi tìm kiếm anh cả Tưởng, tôi mong muốn nghe anh ấy trình bày coi rốt cuộc đàn ông chúng ta với ý gì! Trước phía trên căn nhà chúng ta Kiều tất cả chúng ta vẫn ăn ở với ông cụ Tưởng ra sao? Sao chúng ta rất có thể bội ơn bội nghĩa với tất cả chúng ta như vậy?!"
"Đủ rồi!" Thầy Kiều tức dỗi đặt điều mạnh ly nước vô tay lên bàn trà, trừng đôi mắt coi u Kiều: "Bà còn quan ngại chuyện ko đầy đủ loàn à!"
Ông vùng dậy, chỉ vô Kiều Cẩn rồi trình bày với u Kiều, "Bà cứ nối tiếp cưng chiều chiều nó nữa chuồn, rồi tiếp tục hỏng thân mẫu nó rời khỏi thôi!"
Nói xong xuôi, ông xoay người lên lầu.
Mẹ Kiều há hốc mồm tuy nhiên lại ko thể phản bác bỏ.
Sau Khi phụ vương Kiều lên lầu, u Kiều ngồi xuống cạnh bên Kiều Cẩn, vệ sinh nước đôi mắt thay cho cô ta: "Con chớ khóc nữa, không tồn tại chuyện gì là ko thể băng qua được. Trong khoảng tầm thời hạn này con cái chớ nhận tăng việc, rời khỏi quốc tế giải phiền một chút ít chuồn. Vừa rồi phụ vương con cái chỉ trình bày vớ vẩn thôi, ông ấy sẽ không còn vứt khoác con cái đâu."
Nước đôi mắt Kiều Cẩn lại chảy xuống, cô tao không nói, vệ sinh nước đôi mắt vùng dậy tách chuồn.
Mẹ Kiều cũng đứng lên: "Cẩn Nhi, con cái mong muốn chuồn đâu?"
Kiều Cẩn: "Con ra bên ngoài thay đổi bầu không khí."
Mẹ Kiều chất vấn ko ngừng: "Đã tối hôm rồi con cái còn ra bên ngoài thực hiện gì?"
Kiều Cẩn: "Con ko ra đi đâu, chỉ qua chuyện căn nhà dì giải phiền một chút ít thôi."
Mẹ Kiều nhẹ dịu thở rời khỏi, dặn dò cô ta: "Con lưu giữ về sớm nhé."
Kiều Cẩn "Vâng" một giờ, thoát khỏi biệt thự cao cấp.
Ngày ngày tiếp theo.
Sau Khi tách nệm, Tưởng Bách Xuyên vô chống sách nhảy PC lên, chính thức coi lướt qua chuyện hành động của comment vô nhì hiện trạng tuy nhiên anh đăng ngày qua.
Bình luận không tồn tại ác ý gì, phần rộng lớn đều là thương tâm thút thít.
Anh ko nối tiếp coi nữa.
Khi ngỏ trang chủ, thương hiệu của anh ý vẫn đứng vô bảng hot tìm kiếm như vô dự liệu.
Lúc này, Tô Dương bưng nước rét tiến thủ vô, đem ly nước mang lại Tưởng Bách Xuyên: "Anh hấp thụ nước chuồn vẫn." Nói xong xuôi, cô nhấc chân ngồi bên trên đùi anh, gắng con chuột nhấn vô Weibo của tớ.
A... Náo sức nóng thiệt đấy.
Lượng người yêu thích hâm mộ còn tăng đặc biệt nhanh chóng.
Có lẽ rất nhiều người là người yêu thích của Tưởng Bách Xuyên.
Cô ko coi comment, với người chúc mừng thì đương nhiên sẽ sở hữu người nhục mạ.
Có coi cũng chỉ mua sắm bực vô người.
Khi cô nhận ra tấm hình họa ôm hít bị chụp lén cơ, cô nhíu chặt mi, tay trái ngược vỗ vỗ chân Tưởng Bách Xuyên: "Này, vì như thế sao bóng sườn lưng của anh ý lại nhòa mờ thế?"
Tưởng Bách Xuyên khá ngừng, đoạn nói: "Anh cũng ko biết."
Tô Dương mỉm cười sung sướng: "Em xác định người tự sướng là nam nhi, lại còn đặc biệt chướng đôi mắt anh nữa!"
Tưởng Bách Xuyên: "..."
Tô Dương lại quay trở lại trang cá thể của Tưởng Bách Xuyên, coi Weibo của anh ý một chiếc, giật thột nói: "Hôm qua chuyện đâu cần ngày kỷ niệm kết duyên của tất cả chúng ta, sao anh lại viết lách chúc mừng 2 năm kết duyên hạnh phúc?"
Tưởng Bách Xuyên chính thức bưng ly hấp thụ nước, fake cỗ ko nghe thấy gì.
Hôm qua chuyện Tưởng Mộ Tranh thực hiện anh tức cho tới hồ nước đồ dùng, khiến cho anh chỉ mong muốn trình bày mang lại kẻ không giống hiểu được Tô Dương vẫn chính là bà xã của anh ý.
Nóng đầu một chiếc ngay lập tức đăng một câu vì vậy.
Tưởng Bách Xuyên đặt điều ly nước sang trọng một phía rồi thay đổi căn nhà đề: "Hôm ni em còn việc làm gì không giống không?"
Tô Dương rung lắc đầu: "Đinh Thiến trình bày tiếp tục nhằm em nghỉ dưỡng vô bao nhiêu thời nay, còn trình bày cả luyện thể nhân viên cấp dưới mong muốn chuồn sắm sửa, với hóa đơn đều tiếp tục nhằm anh xử lý."
Tưởng Bách Xuyên mỉm cười nói: "Được thôi."
Anh ôm chầm lấy cô: "Làm sáng sủa tỏ mối quan hệ thân mật tất cả chúng ta vừa vặn đảm bảo chất lượng lại vừa vặn rất có hại, trong tương lai tiếp tục luôn luôn với người quan hoài cho tới từng hành vi của em, điều hung chắc chắn tiếp tục ùn ùn kéo cho tới."
Anh vẫn sớm đoán rời khỏi sẽ sở hữu người thực hiện mưa thực hiện bão, tuy nhiên cũng ko thể chỉ vì như thế lo ngại cho công việc này tuy nhiên cứ nhằm mặc ở nhà chúng ta Kiều bắt nạt Tô Dương không ngừng nghỉ.
Tô Dương gật đầu: "Em vẫn sẵn sàng tư tưởng rồi, đơn thuần... Em suy nghĩ phụ huynh tiếp tục kha khá quan hoài cho tới yếu tố này."
Dù sao, với người nào là lại kỳ vọng con cái dâu căn nhà bản thân trong cả ngày truyền rời khỏi chuyện xấu?
Thế nên, cô quan trọng đặc biệt phân tích và lý giải tâm trí của phụ huynh ck.
Dù chúng ta ko thỏa mãn với cô, phần rộng lớn thời hạn cô vẫn đặc biệt cảm thông mang lại chúng ta.
Tưởng Bách Xuyên tiếp lời: "Về phía phụ vương u thì em ko cần thiết lo ngại đâu."
Hơi ngừng giọng, anh lại hỏi: "Lục Duật Thành nằm trong Cố Hằng với gọi mang lại em không?"
Hai tay Tô Dương chống má, khá khí thở dài: "Vẫn ko gọi gì cả. Dựa theo đuổi tiết hạnh của nhì người chúng ta, có lẽ rằng là mong muốn yêu sách nợ sau chuồn. Không ngờ chuyện đó lại liên lụy cho tới nhì người chúng ta vì vậy." Ngay cả thương hiệu của nhì người đã và đang vô bảng hot tìm kiếm.
Ánh đôi mắt Tưởng Bách Xuyên trầm xuống tuy nhiên không nói, việc này cũng ko ở trong dự liệu của anh ý.
Tô Dương đứng dậy: "Mặc kệ chúng ta chuồn." Cô xoay người ôm cổ anh: "Em chuồn nấu nướng cơm trắng phía trên, anh mong muốn ăn gì?"
Tưởng Bách Xuyên: "Em làm những gì thì anh ăn nấy, ăn xong xuôi tất cả chúng ta rẽ qua chuyện trung tâm thương nghiệp nhé."
Tô Dương mỉm cười khanh khách hàng nhì tiếng: "Đi vung thực phẩm mang lại chó à?"
Tưởng Bách Xuyên ko phủ quyết định, vỗ nhẹ nhàng lên trên người cô: "Em chuồn nấu nướng cơm trắng chuồn."
Tô Dương bước ra bên ngoài, vừa vặn chuồn vừa vặn khe khẽ hát.
Tưởng Bách Xuyên gắng địa hình lên, mò mẫm mặt hàng số của Lục Duật trở thành nằm trong Cố Hằng, nhắn tin nhắn mang lại bọn họ: [Tôi ko suy nghĩ tiếp tục thực hiện liên lụy cho tới nhì người, thực van lỗi.]
Chăm chú coi những chữ cơ vài ba giây, anh đem tay ấn gửi chuồn.
Anh biết nhì người chúng ta sẽ không còn vấn đáp anh.
Đã nhiều năm vì vậy, cả nhì thường rất mến Tô Dương, tuy nhiên lại ko lúc nào khiến cho Tô Dương biết.
Đúng cũng rất được, sai cũng như vậy, chúng ta chỉ hành vi theo đuổi tâm lý của tớ, trước đó chưa từng quan hoài cho tới ý kiến của những người ngoài.
Đúng thời điểm này, địa hình của anh ý lắc lên, là u Tưởng gọi năng lượng điện cho tới.
Tưởng Bách Xuyên bởi dự nửa giây rồi mới nhất nghe máy, "Mẹ."
Giọng điệu nhạo báng của u Tưởng truyền đến: "Chao thối, đàn ông à, con cái với biết giờ đây bản thân đang trở thành người có tiếng phía trên mạng rồi không?"
Tưởng Bách Xuyên: "..."
Anh biết tức thì là bản thân tiếp tục chỉ tự động mò mẫm tức bực nếu như nhận cuộc gọi này tuy nhiên.
Mẹ Tưởng trình bày tiếng sâu sắc kín: "Cũng chỉ mất phụ vương là hiểu con cái thôi, ông ấy bảo con cái chắc chắn đang được tác quái quỷ phía trên mạng, trái ngược nhiên con cái đi làm việc thiệt, lại còn sinh sự rộng lớn nữa chứ. Nói mang lại u nghe coi nào là, hình mẫu tấm hình họa chụp bóng sườn lưng mơ hồ nước, đổi thay con cái trở thành cỗ dáng vẻ như quỷ cơ là trò xấu xa của Tiểu Ngũ cần không?"
Tưởng Bách Xuyên nghẹn họng, thề nguyền thốt phủ nhận: "Mẹ à, u chớ tâm trí linh tinh ma nữa, lúc này chú năm vẫn khó khăn rất có thể bảo toàn phiên bản thân mật, làm những gì với thời hạn rảnh rỗi nhằm thực hiện chuyện này với con? Có lẽ là truyền thông của phòng nào là cơ cố ý chụp một tấm hình họa nhòa mờ nhằm thú vị dư luận tuy nhiên thôi. Tối ngày qua là con cái hành vi trước nhằm kìm nén đối phương, dữ thế chủ động công phụ vương chuyện hôn nhân gia đình của con cái nằm trong Đồng Đồng, hứng nhằm người dân có ý đồ dùng riêng rẽ tận dụng. Mẹ cũng biết từ xưa cho tới ni con cái ko mến nhằm người không giống quyết định đoạt thay cho con cái tuy nhiên."
Mẹ Tưởng mỉm cười ha hả: "Chậc chậc chậc, ông trời ơi, ăn trình bày quang đãng minh chủ yếu đại khiếp nhỉ, con cái suy nghĩ u của con cái là ai chứ? Nếu trong cả ý đồ dùng của con cái u cũng đoán ko rời khỏi được thì thực sự uổng phí nhiều năm u sống!"
Mẹ Tưởng được nước hừ hừ nhì giờ.
Bà còn trình bày thêm: "Tiểu Ngũ cũng chẳng vừa vặn một chút nào, con cái trình bày coi, hiểu ra con cái kiêng cữ kỵ nhất là Lục Duật Thành nằm trong Cố Hằng, thế tuy nhiên chú con cái còn cố ý khiến cho con cái ngột ngạt!"
Chợt, tiếng bà xoay chuyển: "Nhưng nếu như u là tè Ngũ, u cũng tiếp tục bắt lấy thời cơ này, hung hăng giẫm con cái một cước, ai bảo thông thường con cái cứ khiến cho người không giống không dễ chịu chứ. Ví dụ xương huyết này đó là nhằm trình bày mang lại con cái biết: Ra ngoài lăn lóc lộn thì trước sau gì rồi cũng cần trả nợ! Cho mặc dù là siêu mẫu trai ngất trời như con cái cũng ko cần nước ngoài lệ! Con trai à, tách sinh sống lỗi chuồn nhé! Tạm biệt (Biểu tượng hứa bắt gặp lại)!"
Tưởng Bách Xuyên: "...."
Mẹ Tưởng vừa vặn húi điện thoại cảm ứng thông minh thì phụ vương Tưởng lại gọi cho tới.
Không cần thiết suy nghĩ cũng biết ông gọi nhằm chế nhạo anh.
Tưởng Bách Xuyên bấm ngắt chẳng chút bởi dự, tiếp sau đó thẳng tắt máy.
Xem thêm: nghịch thiên ngự thú sư
Editor: Mọi người comment nhằm tiếp tăng động lực bản thân nhaaaa o(^O^)o
"Hôm qua chuyện Tưởng Mộ Tranh thực hiện anh tức cho tới hồ nước đồ dùng, khiến cho anh chỉ mong muốn trình bày mang lại kẻ không giống hiểu được Tô Dương vẫn chính là bà xã của anh ý."
Lúc edit câu này bản thân rú ầm nhà:)))))))) Còn những nường thì saoooooooo xD
Bình luận