trọng sinh chi quân tẩu

Editor: Tứ Phương Team
Đời trước anh trở lại đó là nhấc chân bước tiến như vậy này hùn cô dọn dẹp chống giặt ăn mặc quần áo sao? Thật thực sự ko biết thưa gì phái nam nhân này mới mẻ chất lượng tốt trên đây.
Đúng là vừa vặn tức vừa vặn ko biết làm thế nào, cố lấy gối để lên trên nệm, tiếp sau đó nói: “Anh túa ăn mặc quần áo rồi ở xuống nghỉ dưỡng một thời gian, em đi làm việc chút món ăn mang đến anh, tuy nhiên anh cần hùn em coi nhỏ bé Hổ một thời gian.
“Ừm.” Triệu Kiến Quốc túa ăn mặc quần áo, lòi ra áo con quân dụng cùng theo với cơ bắp khắp cơ thể và lối cong khoẻ mạnh, Hứa Hân rét mũi. xơi chay lâu vì vậy, đói khát coi một tảng thịt lớn vì vậy, ngược nhiên cô bị chấn động mạnh, còn may là ko choãi tay sờ sờ cảm biến một chút ít.
Không được, lên đường tức thì tức tốc, ko lên đường thì tiếp tục phạm sai lầm không mong muốn.
Cô nhanh chóng ra phía bên ngoài thực hiện cơm trắng, chính vì anh vừa vặn trở lại cô chắc chắn cần phô vùng tay nghề nghiệp. Bây giờ số thực hiện rất tốt đó là tự động tay cán bột thực hiện mì, lại thêm thắt số dưa muối hạt cũng chua rồi vừa vặn hoặc rất có thể thực hiện mang đến anh chút dưa kho ăn
Đình Đình và Tiểu Đường căn phiên bản không cần thiết phải coi nhiều, bọn nó rất ngoan ngoãn ngoãn ghi chép chữ xem sách, nhất là khi cô thực hiện cơm trắng sẽ không còn cho tới gây phiền hà cô. Đây đó là sở hữu giáo chăm sóc, Hứa Hân đoán chắc rằng chị Quách vẫn nhắc nhở bọn chúng ko được gây phiền hà cô khi cô đang được thao tác làm việc.
Trước tiên thực hiện số kho, rồi tự động tay cán mì, xoay đầu coi một chiếc thì vạc hiện tại người đang được tựa nhập cửa ngõ chống sách coi theo đòi cô, tâm tình nhịn nhường như sở hữu chút ko yên tĩnh tâm.
Mặt chợt chốc đỏ rực lên, ở đầu cuối cũng biết tuy nhiên biểu thị rất hay, tuy nhiên phiên bản thân mật bản thân đời trước ngược thực là đặc biệt quá xứng đáng, quá chểnh mảng, vậy nên người tao ko yên tĩnh tâm, hoảng hốt cô nhen nhóm luôn luôn mái ấm bếp?
Haizzz..
“Không cần ko mang đến anh lên đường loàn sao? Nhanh trở lại phòng ngủ ngơi, mang đến dù cho có thực hiện trở thành vật gì anh cũng cần ăn không còn mang đến em, biết không?” Bởi vì như thế quá xấu xí hổ nên mặt mày cũng có thể có chút cứng nhắc.
Triệu Kiến Quốc coi cô bao nhiêu cái kể từ bên trên xuống, nhịn nhường như vẫn tồn tại đang được nghi ngại, Hứa Hân tức tốc nói: “Gần trên đây em học tập chị Quách thực hiện thật nhiều số, anh ko cần thiết lo ngại, em sẽ không còn nhen nhóm chống phòng bếp.”
Triệu Kiến Quốc nói: “Ừm”.
Ừm?
Ừm cái đầu anh, thời điểm hiện nay ko cần là nên biểu dương ngợi cô một câu sao?
Được rồi, anh ấy đó là người vì vậy, thực hiện lúc nào cũng nhiều hơn nữa thưa. Nghĩ rồi vẫn ko cần thiết nhằm ý cho tới anh nữa. Đời trước nợ mái ấm người tao vẫn cần trả. Làm hoàn thành mì ngay tắp lự lấy bàn nhỏ nhập vào chống Triệu Kiến Quốc, anh ko phù hợp lên đường di chuyển lại, vậy nên có thể rất có thể cho tới chống của anh ý.
Đặt bàn lên nệm anh, tiếp sau đó bảo nhị đứa nhỏ ngồi vào một trong những mặt mày, nhưng mà cô đến thời điểm bại liệt đứng bên trên khu đất ăn là được rồi. Lấy củ cải và tương ớt cay vứt một không nhiều lên bên trên, tiếp sau đó lấy vài ba nhánh tỏi, tuy nhiên nghĩ về suy nghĩ lại đựng tỏi lên đường.
Triệu Kiến Quốc vươn tay đang được mong muốn lấy, tay đông đúc cứng lại phía trên ko, ngửng vào đầu kỳ tai quái coi cô, ý đó là vì sao lấy đồ dùng nhằm lên còn mong muốn lấy lại?
“Cái bại liệt, anh bị thương ko thể ăn đồ dùng quá cay. Tương ớt cũng không nên ăn thôi, chấm một chút ít là được rồi.” Học theo đòi tầm dáng của đời trước, ko hề biểu thị quá nữ tính, giọng điệu sở hữu chút ko nhẫn nại, tuy nhiên nhưng mà ko tin tưởng anh ko nghe rời khỏi đấy là đang được quan hoài anh.
Triệu Kiến Quốc cũng ko cũng muốn ăn tỏi nữa, đơn thuần bưng chén bát lớn múc một chút ít dưa kho lên ăn. Anh ăn hầu hết ko vạc rời khỏi giờ, tuy nhiên vận tốc lại đặc biệt nhanh chóng, Hứa Hân vừa miệng hoàn thành một chén bát nhỏ, anh vẫn ăn hoàn thành nhị chén bát lớn.
Trong lòng lại nghĩ: Không nghĩ về cho tới phu nhân bản thân thực hiện số kho này còn thật ngon, mì thực hiện cũng ko tệ, coi rời khỏi cô thiệt vẫn thay cho thay đổi rồi. Chỉ là vì sao lại thay cho thay đổi, ra sao lại thay cho thay đổi nhỉ?
Mặc cho dù câu nói. thưa vẫn rất khó nghe, tuy nhiên từng câu đều là đang được quan hoài anh. Không được, bản thân ko được nghĩ về nhiều, vẫn nên yên tĩnh tâm ăn cơm trắng thôi.
Sau bại liệt ăn hoàn thành tía chén bát rộng lớn, toàn bộ ánh nhìn đều bịa đặt lên trên người anh.
“woa, phụ vương con cháu chỉ rất có thể ăn nhị chén bát, giục thiệt lợi sợ hãi.” Đình Đình thưa.
“Cháu chỉ rất có thể ăn một chén bát nhỏ.” Tiểu Đường coi theo đòi chén bát thưa.
Hứa Hân cũng chỉ rất có thể ăn một chén bát rồi bịa đặt xuống, người cũng trở lại rồi, cô cần càng nhanh gọn lẹ tách cân nặng. Sau bại liệt vạc hiện tại Triệu Kiến Quốc tự động bản thân gắp mì mang đến cô, bịa đặt chén bát trước mặt mày cô nói: “Ăn thêm thắt chút nữa lên đường, vẫn tồn tại nhưng mà.”
Hứa Hân ko cần hoảng hốt ko đầy đủ, là ko thể ăn nhiều như vậy đạt được không?
“Em ko thể ăn nhiều như vậy.”
“Em gầy đét rồi.”
Cái gì cái gì?
Anh coi rời khỏi cô gầy đét lên đường rồi sao, ko tự động giác nhã hứng sờ mặt mày nói: “Em thiệt sự gầy đét rồi sao, quá chất lượng tốt rồi.” Mặc cho dù biết bản thân tách một chút ít, tuy nhiên nghe kể từ mồm người không giống tâm sự, nhất là vì Triệu Kiến Quốc tâm sự đương nhiên đặc trưng sung sướng mừng.
“Ừm, đích rồi, em đang được tách cân nặng, vậy nên ko thể ăn nhiều như vậy.” Vui mừng thưa hoàn thành ngay tắp lự trở xuống chống phòng bếp dọn đồ dùng, tuy nhiên trong tim đặc biệt tự do thoải mái, mong muốn tách thêm thắt rộng lớn chục cân nặng nữa là được rồi. Thực rời khỏi không cần thiết phải quá gầy đét yếu hèn, thời đại này là thời đại lấy tròn xoe trịa thực hiện chi tiêu chuẩn chỉnh của đẹp nhất.
Triệu Kiến Quốc ở nhập chống tuy nhiên lại đang tiếp tục trầm tư tâm trí, đầy đủ một chút ít mới mẻ chất lượng tốt, tách cân nặng vật gì chứ. Nhưng nhưng mà, chuyện của cô ý anh cũng ko tiện thưa nhiều, đơn thuần cảm nhận thấy mức độ khoẻ là cần thiết nhất, thiệt sự không cần thiết phải tách. Nhỡ đâu đói cho tới lỗi thì thực hiện thế nào?
Hứa Hân dọn dẹp chống phòng bếp hoàn thành nhập vào chống vạc hiện tại chúng ta đều ăn hoàn thành rồi, thế là dọn bàn lên đường rồi nói: “Đình Đình Tiểu Đường, lát nữa dì mong muốn lên đường nhập trở thành một chuyến, những con cái rất có thể trong nhà với chú được ko, nếu như mệt nhọc thì nhập chống dì ngủ, ghi chép chữ hoàn thành thì gọi chuyện tranh, thế nào?”
“Dạ.” Đình Đình và Tiểu Đường đồng ý, tiếp sau đó ngay tắp lự rời khỏi phòng tiếp khách ghi chép chữ. Hứa Hân coi Triệu Kiến Quốc vẫn đang được sử dụng ánh nhìn kỳ tai quái coi cô, cảm nhận thấy anh chắc chắn là vì như thế thay cho thay đổi của cô ý quá rộng nhưng mà nghĩ về lung trung.
“Anh sở hữu coi nhỏ bé Tiểu Hổ ko, nó thông thường chiều tối tiếp tục ngủ rất mất thời gian anh ko cần thiết lo ngại, em tiếp tục trở lại đặc biệt nhanh chóng.” Giao hoàn thành ngay tắp lự lên đường coi tè Hổ một chiếc, tiếp sau đó trở lại khoác ăn mặc quần áo mong muốn ra phía bên ngoài, tuy nhiên khi lên đường vẫn chính là sụp đổ mang đến Triệu Kiến Quốc một ly nước, tiếp sau đó nói: “Anh chớ lên đường lộn xộn, biết chưa?”
Triệu Kiến Quốc ngẩn rời khỏi một khi mới mẻ gật đầu, tiếp sau đó nói: “Túi của anh ý sở hữu nhị mươi đồng, em cố lên đường lên đường.”
“Ồ, được, vừa vặn hoặc rất có thể mua sắm một túi sữa mang đến tè Hổ.” Nói hoàn thành ngay tắp lự đi tìm kiếm nhị mươi đồng, thiệt rời khỏi bên trên người thực sự không tồn tại từng nào chi phí. Còn Triệu Kiến Quốc nghi ngại vật gì bại liệt thì tuỳ anh lên đường, dẫu sao thì người vẫn người bại liệt.
Lúc cô lên đường Triệu Kiến Quốc nhịn nhường như há mồm đang được mong muốn thưa gì bại liệt, tuy nhiên ở đầu cuối vẫn chính là nhịn lại được. Anh vốn liếng là bảo cô cố chi phí mua sắm chút món ăn ngon, chớ quá dày vò phiên bản thân mật, anh lấy cô ko cần bắt cô chịu đựng tội. Nhưng cô lại lấy chi phí để sở hữ sữa, ngay tắp lự biết cô là kẻ hiền lành. Nghĩ cho tới, mặt mày vô duyên không có căn cứ nhưng mà rét lên.
Được rồi, thực rời khỏi dịch trạng này của Triệu Kiến Quốc đó là tín hiệu trúng độc tình thương yêu, phiên phiến đó là đối phương sở hữu thưa cái gì rồi cũng đích, cô thực hiện cái gì rồi cũng ko sai, còn nếu không đích thì đó là anh nghĩ về nhiều rồi.
Hứa Hân này sở hữu biết những cái bại liệt, tâm trí của cô ý đó là nhằm anh biết thực rời khỏi phiên bản thân mật bản thân đặc biệt quan hoài so với người thân anh, giản dị và đơn giản vì vậy nhưng mà thôi.
Nhưng mua sắm sữa cần phải có phiếu, điểm này của cô ý vừa vặn hoặc sở hữu một tờ, cũng ko biết thế này lại láo nháo nhập vào trên đây. Nếu ko thì tính năng này rất có thể cho tới cửa ngõ cỗ Hữu Quan khai minh chứng gì bại liệt mới mẻ rất có thể lấy được, ko đơn giản gì.
Mặc đồ dùng hoàn thành Hứa Hân ngay tắp lự cho tới điểm đỗ xe cộ, chính vì cô phía trên lối đợi xe cộ ko đích thời hạn cũng không tồn tại người nhằm ý cho tới cô, dẫu sao thì thanh danh cô cũng ko chất lượng tốt. Có lẽ cho tới trên đây rỉ tai với tài xế một khi, như vậy cũng khá được lên đường.
Đúng khi cô phát hiện ra một chiến sỹ đang được mong muốn lên xe cộ, cô nhanh gọn lẹ chạy qua loa nói: “Đồng chí, anh mong muốn lên thị trấn sao?”
Vị chiến sỹ bại liệt phát hiện ra này đó là phu nhân của Triệu doanh trưởng mặt mày tức tốc lòi ra biểu tình ghét bỏ vứt, nói: “Đúng vậy.”
Trong lòng Hứa Hân sở hữu chút tức phẫn uất tuy nhiên ko biểu lòi ra mặt mày, ngay tắp lự nói: “Là như vậy này, đại ca của ông xã tôi bị dịch vào viện, anh ấy giờ đây hiện nay đang bị thương ko thể lên đường thăm hỏi, vậy nên tôi cần lên đường thay cho anh ấy, anh coi rất có thể đem tôi nằm trong lên đường không?”
“Được thôi, tuy nhiên phần bên trước không tồn tại điểm, sở hữu người thưa trước rồi.”
“Vậy được, tôi ngồi phía sau.” Đằng sau là một chiếc thùng xe cộ lớn, vừa vặn giá buốt vừa vặn lắc, vừa vặn hoặc cô khoác nhiều cũng ko cần thiết nhằm ý.
Vừa qua loa đàng sau leo nửa ngày mới mẻ lên bên trên được, ngay tắp lự nghe thấy một tiếng động nói: “Ngô đại ca, anh đợi lâu rồi lên đường. Thật quan ngại quá.”
Là Tống Tiểu Hoa, ko nghĩ về cho tới người thưa trước lại là cô tao, tè chiến sỹ ngày bọn họ Ngô à, coi rời khỏi là sở hữu ý với Tống Tiểu Hoa, còn nếu không vì sao xe cộ rất có thể chen tía người lại xua cô rời khỏi phía sau?
Không sở hữu mối quan hệ, cô còn chểnh mảng quản ngại chúng ta.
Thùng xe cộ không thực sự thật sạch, Hứa Hân ko đơn giản tìm kiếm được điểm ngồi xuống, tiếp sau đó xe cộ ngay tắp lự chạy.
Một lối nghiêng nghiêng ngả ngả, thời điểm hiện nay không tồn tại áo ngực, nhưng mà Hứa Hân người mập ngực cũng cao, lắc một khi ngay tắp lự sở hữu chút chịu đựng ko được. Nhanh chóng đứng lên dính vào thùng xe cộ kế tiếp kiên trì. Thực rời khỏi cô đoán được Tống Tiểu Hoa phát hiện ra bản thân rồi, tuy nhiên xe cộ này cũng ko tạm dừng, thậm chí còn vẫn luôn luôn thần tốc trở về phần bên trước. Xem rời khỏi Tống Tiểu Hoa đấy là đang được báo oán cô lên đường.
Bạn đang được gọi truyện bên trên NetTruyen.com.vn