trái tim loạn nhịp

                                    
                                              

Edit: Hướng Dương

Beta: Minh Trang

Bạn đang xem: trái tim loạn nhịp

Kiều Nhân đứng yên ổn ko cựa quậy.

Vừa nãy là quên ko phi vào, lúc này là không thích nhập nữa.

Bởi vì như thế mua sắm sách bên trên mạng nên ngoài sách chuyên nghiệp ngành còn tồn tại cả tè thuyết ngôn tình mua sắm mang đến Lục Hạ nữa. Một lô sách hóa học trở thành ck, ban nãy ko cảm nhận thấy quá nặng nề, cho tới thời điểm này tạm dừng mới nhất đùng một phát cảm nhận thấy nhập tay nặng nề như ôm bao nhiêu trái ngược cân nặng to tát.

Chàng trai lân cận thực sự đem con trai thực thụ, nom cô bê sách khá vất vả, dữ thế chủ động trả tay đi ra hứng khuôn mẫu vỏ hộp, vừa phải bê lên vừa phải nói:

"Chúng tao cút nhập rồi phát biểu tiếp."

Cậu tao vẫn ko lưu ý cho tới người đang được đứng nhập cầu thang máy, vì như thế thế cho nên ko hề đem phản xạ gì.

Kiều Nhân nhíu ngươi, sau thời điểm thấp tiếng nói cảm ơn thì phi vào nhập cầu thang máy.

Chàng trai đứng hâu phương cô, bên trên mặt mũi đem ý mỉm cười rõ nét, phấn chấn như tuổi của cậu ta:

"Em thương hiệu là Lục Kỳ."

Kiều Nhân gật đầu, nhẹ dịu đáp: "Kiều Nhân."

"Em là thực tập dượt sinh mới nhất, thời hạn trước đem chút việc nên vẫn ko cho tới nhậm chức."

Kiều Nhân kế tiếp gật đầu.

"Chị, chị ở thành phần nào là vậy?"

Xem thêm: hắc hóa thánh kỵ sĩ

Kiều Nhân: "..."

Cậu tao thiệt sự coi người con trai lân cận là vô hình dung.

Kiều Nhân hòn đảo đôi mắt, nhập đôi mắt ko lòi ra chút xúc cảm nào là, vẫn nhẹ dịu đáo: "Bộ phận xã hội."

Lục Kỳ nhếch môi nở nụ cười: "Thật khéo, em cũng như vậy."

Tiếng phát biểu vừa phải vạc đi ra, hâu phương đùng một phát truyền cho tới giọng mỉm cười khẽ của con trai.

Lục Kỳ vô tình xoay đầu, sau thời điểm thấy rõ khuôn mặt mũi của những người con trai thì khá sửng bức. Cậu tao toan trả tay dụi đôi mắt, tuy nhiên cả nhì tay đều đang được ôm vỏ hộp sách, căn phiên bản ko thể làm những gì được. Lục Kỷ chỉ rất có thể lùi lại nỗ lực nom kĩ rộng lớn.

Một lát sau, cậu tao dịch sát cho tới lân cận Kiều Nhân, nhỏ giọng căn vặn cô:

"Chị Kiều, ở phía đằng sau ko cần là kẻ lượt trước..."

Kiều Nhân nháy đôi mắt, khẽ ho một giờ.

Đây là hành vi ngầm quá nhận.

Lục Kỳ tự nhiên tỉnh ngộ, sau thời điểm nhìn thấy yếu tố này, lông ngươi ngay thức thì nhíu lại. Toàn cỗ biểu cảm bên trên khuôn mặt đều trở thành phong phú và đa dạng.

"Vậy chị phát biểu coi khi nãy anh tao đem nghe thấy điều phát biểu của em không?"

Xem thêm: truyện cổ đại trọng sinh

Vừa nãy cậu tao chỉ mải nhắc mang đến Kiều Nhân lưu giữ cậu tao là ai, căn phiên bản ko lưu ý cho tới việc cầu thang máy banh đi ra kể từ khi nào là, vì như thế thế cho nên ko rõ ràng điều phát biểu của tôi đã biết thành anh nghe được từng nào.

Kiều Nhân dịch sang trọng phía không giống nửa bước, thật thà trả lời: "Không biết."

Nhìn trường hợp thì có lẽ rằng là ko nghe thấy.