tổng tài đừng nghịch ngợm

Chương 5: 5: Tất Cả Những Điều Tốt Đẹp Đều Bắt Đầu Khi Chúng Ta Gặp Nhau

Bạc Hàn Xuyên cảm nhận thấy chỉ sử dụng một tay cũng rất có thể ôm chặt body ở trong trái tim ngực, song mi lâu năm thanh tú khẽ nhíu lại.
Theo phiên bản năng anh cúi thấp đầu ham muốn nhìn người phụ nữ gầy còm quá mức cần thiết ở trong trái tim bản thân, cằm lại tì Tột Đỉnh đầu của cô ý.
Vài sợi tóc vô tình cọ vô cằm của anh ấy, đem xúc cảm ngứa.
Đảo đôi mắt, tầm nhìn của anh ấy rớt vào sau cái gáy Trắng nõn và nhỏ gọn của cô ý.
Cổ áo của cục đồ gia dụng người bị bệnh rộng lớn thùng thình, anh rất có thể mơ hồ nước trông thấy toàn cỗ domain authority thịt ẩn hiện tại phía bên trong ăn mặc quần áo.
Đôi đôi mắt đen thui từ từ trở thành thâm thúy thẳm và u ám, tuy nhiên người phụ nữ trong trái tim lại động đậy, một hương thơm mùi thơm ngát, ấm cúng kể từ vô phần cổ áo thông thoáng xộc vô mũi anh.
Anh khá giật thột.
Vào tức thì thời điểm hiện tại Thẩm Ngân Tinh lại dịch chuyển khung người, cảm nhận thấy cơn bại liệt dại dột bên trên đùi đã không còn, vì vậy nhẹ nhàng giọng nói:
"Cảm ơn… Tôi nâng rồi…”
Trái tim Bạc đãi Hàn Xuyên khẽ xao động, vẫn cẩn trọng buông cô đi ra.

Nhìn thấy cô nỗ lực tại vị, anh mới nhất thu tay lại.
"Vẫn được chứ?"
Mặt Thẩm Ngân Tinh khá ửng đỏ hỏn, gật đầu.
"Vẫn tốt! Thật van lơn lỗi, một vừa hai phải rồi chân bị bại liệt.”
Bạc Hàn Xuyên cong môi: “Tôi biết, cô ko cần thiết lý giải.”
Một lời nói đơn giản và giản dị, lại thực hiện cho tới Thẩm Ngân Tinh ngập ngừng một khi, trong trái tim khẽ gợn lên một sự đau xót, tuy nhiên bên trên mặt mũi vẫn không tồn tại thể hiện gì.
"Cảm ơn."
Bà cụ ở ở kề bên cũng trở nên một mùng một vừa hai phải rồi doạ một trận, tuy nhiên lúc này lại trông thấy hành vi của nhì người, tức thời vô hai con mắt xanh ngắt tràn ngập sự hạnh phúc và lý tưởng.
Xem đi ra, đứa con cháu này cũng ko cần là ngu dốt quánh cán mai…1
Bạc Hàn Xuyên tuy nhiên ngu dốt quánh cán mai sao?
Thẩm Ngân Tinh đứng yên ổn một khi, nghĩ về cho tới tiếng của Tô Vũ ban nãy, cô xoay người phát biểu với bà cụ:
"Bà cụ, thời điểm hiện tại con cháu đem chút việc cần xử lý, bà ở chống nào là, con cháu xử lý đoạn việc làm tiếp tục lại cho tới chat chit nằm trong bà.”
"Ở đằng kia! Có trông thấy cửa nhà cơ không? Lần sau con cháu cho tới hãy chuồn kể từ phía trên vào…”
Bà cụ ngừng một khi, một tia ranh mãnh loé lên vô hai con mắt tinh tế.
"Chúng tao lưu số điện thoại cảm ứng nhé, tiện liên hệ qua quýt điện thoại cảm ứng.
Ôi… Bà quên thay cho theo dõi điện thoại cảm ứng rồi!”
Lai Dĩnh đứng ở kề bên thò tay vô vào bâu áo lần điện thoại cảm ứng, rồi tiến thủ lên phần bên trước.
"Thưa bà…”
Bà cụ liếc đôi mắt cảnh cáo, cô tao ngay tức thì hiểu, lại lùi quay trở lại.
"Hàn Xuyên, nhanh chóng đem điện thoại cảm ứng của con cháu đi ra chung bà lưu số lại!”
Bạc Hàn Xuyên nhíu mi, ko rõ ràng ý đồ gia dụng của bà cụ, vẫn lấy điện thoại cảm ứng black color kể từ vô bâu áo đi ra, tiếp sau đó quan sát về phía Thẩm Ngân Tinh.

Bạn đang xem: tổng tài đừng nghịch ngợm

Xem thêm: linh kiếm tôn truyện

"183…"
Sau Lúc lưu đoạn số điện thoại cảm ứng của Thẩm Ngân Tinh, Bạc đãi Hàn Xuyên lại đựng điện thoại cảm ứng vô.
Nhìn thấy body miếng mai yếu ớt ớt của cô ý, anh toá áo vest của tôi đi ra đem lên trên người cô.
Một luồng khá rét tất nhiên hương thơm thơm sực thanh đuối ngay tức thì chứa đựng lấy Thẩm Ngân Tinh, bên trên mặt mũi vẫn còn đó vương vãi khá rét khung người của những người nam nhi.
truyện xuyên nhanh
"Mặc vô chuồn, người cô vô cùng rét.” Bạc đãi Hàn Xuyên nhìn vô hai con mắt đang được trầm trồ sửng sốt của Thẩm Ngân Tinh, thản nhiên phát biểu.
Không hiểu sao trái ngược tim Thẩm Ngân Tinh lại cảm nhận thấy thướt tha, viền đôi mắt chợt rét lên.
Không nghĩ về cho tới thành phẩm ở đầu cuối, vẫn là 1 trong người nam nhi vô tình họp mặt lại mang về cho tới cô sự quan hoài ấm cúng tuy nhiên cô cần thiết vô thời điểm hiện tại.
Cuối nằm trong Thẩm Ngân Tinh vẫn toá áo trả lại cho tới Bạc đãi Hàn Xuyên.
"Không sao đâu, tôi tiếp tục quay trở lại chống tức thì, nếu như không về sau Lúc trả lại sẽ gây nên phiền toái cho tới anh.”
"Phiền phức?" Bạc đãi Hàn Xuyên khẽ cau mày: “Lúc nãy cô phát biểu ham muốn chat chit nằm trong bà nội lẽ nào thì cũng là tiếng phát biểu khách hàng sáo sao?”
Thẩm Ngân Tinh khá quá bất ngờ, nhấp lên xuống đầu.
"Tôi sẽ tới chat chit nằm trong bà nội.”
Cô trả lại áo cho tới anh, gật đầu xin chào anh rồi xoay người tách chuồn.
Bạc Hàn Xuyên đứng bên trên điểm nhìn bóng sống lưng miếng khảnh lại quyết tâm rét lùng của những người phụ nữ, ngày càng ra đi, hai con mắt thâm thúy thẳm loé lên một tia sáng sủa mỏng tanh.
Bà nội?
Gọi rất giản đơn nghe.
"Hàn Xuyên."
Đột nhiên bà nội lên giờ đồng hồ, anh quay đầu sang một bên quan sát về phía bà cụ.
Trên mặt mũi nở nụ cười cợt ấm cúng.
"Bà nội đem gì ham muốn nhắn dò xét sao?”
Bà cụ ngước đầu nhìn anh chỉ hận rèn Fe ko rèn trở nên thép.
"Cháu chính là tên gọi đầu mộc, cần đem người tao về chống chứ!”.

Bạn đang được gọi truyện bên trên NetTruyen.com.vn