tồn tại vĩnh hằng

Vì chuyện phim cũng là một trong những mẩu chuyện với thiệt về Tạ Côn Sơn - một họa sỹ tài hoa xấu số. Anh vẽ giành giật ko tự đôi tay, nhưng tại vì một ý chí mạnh mẽ và độ sáng của niềm tin cẩn được toát rời khỏi kể từ trái khoáy tim và hai con mắt. Cậu bé bỏng nghèo khó Côn Sơn từng un đúc những ước mơ về một ngày mai tươi tắn sáng sủa, dẫu rằng thường ngày cần cút chào bán kem, chào bán bánh, chở củi, thực hiện công nhân phụ xây nhà ở... Côn Sơn nỗ lực thực hiện toàn bộ những gì hoàn toàn có thể dò thám chi phí sẽ giúp phụ vương u, sẽ được cho tới ngôi trường. Nhưng rồi, từng ước mơ vỡ vụn Khi đôi tay của cậu bị phá hủy vì như thế vô tình va thanh Fe vô thừng năng lượng điện cao áp. Tai nàn hoàn toàn có thể bị tiêu diệt người, tuy nhiên Côn Sơn lại ko bị tiêu diệt, cậu quay về cuộc sống nhức nhối và dằn lặt vặt vì như thế không hề đôi bàn tay nhằm thao tác làm việc. Mất không còn những ước mơ, lại phát triển thành trọng trách mang lại mái ấm gia đình, người đàn ông tràn trề niềm tin cẩn và hăng hái tuổi tác trẻ em ấy vẫn có những lúc tổn thất không còn những ước mơ sinh sống. Nhưng rồi vì như thế những giọt nước đôi mắt của u, vì như thế những giọt mồ hồi của phụ vương và thương yêu thương của những em, Côn Sơn vẫn chính thức vực dậy cuộc sống bản thân tự những ngày ngậm cây viết vô mồm luyện ghi chép từng con cái chữ. Những lối cút luôn luôn banh rời khỏi mang lại những ai với đầy đủ nghị lực và ý chí. Côn Sơn đã từng đi xuyên suốt một tầm hành trình dài lâu năm vô bóng tối của những khổ sở nhức, dằn lặt vặt. Để rồi sau cùng nhìn thấy một vệt sáng sủa trước cuộc sống bản thân. “Không với đôi tay, bản thân vẫn còn đấy hai con mắt, tuy nhiên hơn hết là trái khoáy tim vẫn chảy một dòng sản phẩm ngày tiết nóng”. Hàng ngày tiếp tục chính thức tự những nụ mỉm cười Khi tớ biết tự động dò thám kiếm thú vui. Chàng trai xấu số ấy vẫn sinh sống cùng theo với những người dân đồng hoàn cảnh như bản thân, nhằm nhìn thấy độ quý hiếm của cuộc sống. Anh đem niềm phù hợp của tớ hòa vô cuộc sống đời thường. Mỗi ngày 1 đường nét vẽ cho tới Khi anh hoàn toàn có thể vẽ được khung trời, ngọn núi, dòng sản phẩm sông, những cánh chim thiên di và cả đôi tay nguyện cầu... Côn Sơn ko vẽ tự đôi bàn tay, tuy nhiên vẽ tự một tâm trạng mong ước sinh sống. Những hình ảnh của chàng trai tàn tật vẫn với người tìm tới, đặt ở. Và nét xinh tâm trạng vô trái khoáy tim của chàng họa sỹ tài hoa vẫn tạo cho một trái khoáy tim không giống xao động. Hạnh phúc mỉm mỉm cười với Côn Sơn Khi anh vẫn nhằm lạc tổn thất ước mơ ấy ở một quãng đàng thuộc sở hữu vượt lên khứ xa xôi...

Người coi gần như là ko yên cầu thương hiệu biểu diễn viên và mái ấm phát hành cũng ko cần thiết trình làng. Bởi từng hero bên trên phim đang được sinh sống với chủ yếu cuộc sống thiệt của mình. Những quang cảnh, tiếng trình bày và những giọt nước đôi mắt bên trên phim như thể những lát rời của cuộc sống thiệt. Người coi hoàn toàn có thể nhận ra ở cơ cuộc sống đời thường mưu đồ sinh ở quê nghèo; nhận ra những người dân quê chất phác, những thú vui thông thường và những ước mơ giản dị. cũng có thể nhận ra giọt nước đôi mắt kiệt nằm trong trước những nghiệt té của số phận tuy nhiên cũng hoàn toàn có thể hòa cộng đồng nụ mỉm cười với những người dân biết khuất lấp nỗi nhức nhằm giành cho nhau trọn vẹn vẹn nụ mỉm cười. Đôi bàn tay của Côn Sơn vẫn mãi mãi ở lại vô cát những vết bụi, tuy nhiên cũng chủ yếu nhờ đôi tay bị số phận lấy tổn thất ấy tuy nhiên hình hình ảnh chàng họa sỹ Côn Sơn đứng đằm thắm trời chiều đẹp nhất như 1 vầng sáng sủa ko thể nhạt lờ mờ.

Bạn đang xem: tồn tại vĩnh hằng

Xem thêm: thực cốt ngụy tình vợ cũ đừng hòng chạy

Giấc mơ hoàn toàn có thể vỡ tan như bọt sóng, nỗi nhức hoàn toàn có thể dằn lặt vặt trái khoáy tim cho tới khôn khéo nằm trong và những ước mơ sinh sống hoàn toàn có thể tiếp tục gãy ụp bên trên tầm lâu năm của số phận. Chỉ với ý chí của trái đất là luôn luôn với cùng một mức độ sinh sống mạnh mẽ và tồn tại vĩnh hằng trong những trái đất.

Hàn Đông