tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Phản ứng từng nơi
"Tổng giám đốc tập đoàn lớn Lăng Thị và vị thơm thê của tớ tiếp tục kết duyên vô nửa mon nữa!" Đột nhiên Nhan Hạo phát hiện ra mẩu tin yêu này xuất hiện tại bên trên screen máy vi tính của tớ, sắc mặt mũi hắn trở thành âm trầm cho tới kinh sợ.
Ồ, coi đi ra cô ấy đang được ngoài. . . . . . Đã như thế thì tôi cũng nên hành vi thôi.
"Tổng giám đốc tập đoàn lớn Lăng Thị và vị thơm thê của tớ tiếp tục kết duyên vô nửa mon nữa!" Đột nhiên Bạch Triết Hiên phát hiện ra mẩu tin yêu này xuất hiện tại bên trên screen máy vi tính của tớ. Hắn sững sờ một khi. Cô ấy tiếp tục kết hôn…………
Mặc cho dù hắn biết tình thân của nhì người chúng ta, kết duyên đơn giản yếu tố thời hạn thôi. Nhưng khi phát hiện ra mẩu tin yêu này, hắn vẫn như trước đó ko cơ hội nào là điềm tĩnh được. có vẻ như vô mồm hắn, vị khổ cực đang được phủ rộng đi ra mọi chỗ.
Đây là trời cao báo ứng hắn? Bởi vì thế trước đó hắn đang được mối liên hệ với rất nhiều người phụ phái đẹp, cho nên vì thế ông trời mới mẻ trừng trị hắn không tồn tại cơ hội nào là ở

chung được với những người phụ phái đẹp thực sự trong trái tim hắn.
Bạch Triết Hiên vẫn coi chằm chằm vô vị trí khoanh tròng đang được sáng sủa lên, khóe mồm hắn lắc lắc. Lăng Diệp vì thế ham muốn cho tất cả toàn cầu này đều biết rõ chuyện, vậy cho nên đang được người sử dụng cho tới hacker…
“Grừ grừ grừ”
Đột nhiên một hồi chấn động truyền vô tai hắn. Hắn cầm cố điện thoại cảm ứng thông minh đang được nhằm một phía lên, coi vô screen - là số riêng rẽ.
Hắn khẽ cau ngươi, tự dự một hồi, ở đầu cuối vẫn ấn nút vấn đáp.


“Alo, Bạch Triết Hiên trên đây.”
“Nghe trình bày mới gần đây tập đoàn lớn Bạch thị và tập đoàn lớn Lăng thị đang sẵn có xích míc.”
Mi tâm Bạch Triết Hiên nhảy lên, trực quan hắn truyền tai nhau bảo, đối phương ko cần là dạng dễ dàng chọc vô. Hắn lên giờ hỏi:
“Xin chất vấn anh là?”
“Tôi là kẻ hoàn toàn có thể canh ty anh ứng phó với tập đoàn lớn Lăng thị.”
Khóe mồm Bạch Triết Hiên nhếch lên giễu cợt. Khẩu khí thiệt lớn! Coi như bản thân sở hữu tận dụng khi Lăng Diệp đang được phân thân thích mang đến việc không giống nhưng mà ngăn chặn tập đoàn lớn Lăng thị, thì cũng ko thể chiếm hữu được chút tiện lợi nào là.
“Anh cảm nhận thấy người cho tới trong cả một chiếc thương hiệu cũng ko chịu đựng trình bày, thì tin cậy đã có được từng nào đây?”
Người ở đầu điện thoại cảm ứng thông minh mặt mũi tê liệt khẽ mỉm cười một giờ, đáp:
“Tôi là ai ko cần thiết, cần thiết là trừ tôi đi ra, không tồn tại một ai sở hữu đầy đủ năng lượng để giúp đỡ anh.”
Đầu lông ngươi Bạch Triết Hiên khẽ nhướng lên, giọng khá kéo dãn dài ra:

Bạn đang xem: tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

“Oh?”
“Anh hẳn ko nghĩ rằng toàn cảnh thiệt sự của Lăng Diệp chỉ đơn giản như thế thôi chứ?”
Bạch Triết Hiên nghĩ về cho tới tin yêu bốt phía bên ngoài, ngay tắp lự nói:
“Nghe trình bày mối liên hệ của hắn với bang Liệt Diễm cũng ko cần là dạng một vừa hai phải.”
Người ở đầu tê liệt điện thoại cảm ứng thông minh mỉm cười ha ha nói:
“Đúng là mối liên hệ ko cần thông thường. Hắn đó là bang công ty bang Liệt Diễm.”
Hai đôi mắt Bạch Triết Hiên khá trừng vững mạnh, sau này lại trở thành thông thường. Hắn là bang công ty bang Liệt Diễm cũng chẳng sở hữu gì là kỳ kỳ lạ. Nhưng nhưng mà nếu mà vậy, chủ yếu tôi chỉ là một trong những người dân có toàn cảnh vô giới bạch đạo thì kỹ năng thắng được hắn thiệt sự là cực kỳ thấp.
Đế vương vãi bạch đạo, thống trị hắc đạo… Ồ, tôi cũng ko thể bội phục hắn tao.
Bạch Triết Hiên chậm chạp rãi hỏi:
“Anh là kẻ vô giới hắc đạo?”


“Đúng.” Lần này người mặt mũi tê liệt vấn đáp cực kỳ trực tiếp thắn.
Hắc đạo… Mình sở hữu nên liên minh nằm trong với những người vô giới hắc đạo? Lông ngươi Bạch Triết Hiên nhíu lại trở nên hình chữ “sông”. Hắn suy nghĩ dòng sản phẩm thiệt rộng lớn nếu như liên minh.
“Mẹ của Tổng giám đốc Bạch vẫn khỏe khoắn chứ?”
Đáy đôi mắt Bạch Triết Hiên hiện thị lên một miếng rét rét mướt, hỏi:
“Anh sở hữu ý gì?”
“Tổng giám đốc Bạch, xin xỏ chớ bức ruột. Tôi chỉ chất vấn thăm hỏi tình hình của u anh nhưng mà thôi. Nghe trình bày thân thích thể của bà ấy ngày càng rơi hạ, tôi trên đây đang được tâm lý sở hữu nên canh ty bà ấy trị ngoài tâm bệnh dịch hay là không.”
Bạch Triết Hiên rét mướt mặt mũi hỏi:
“Anh ham muốn như vậy nào?”
“Để tỏ lòng chân thành của tôi, tôi tiếp tục đem em gái của anh ý ra phía bên ngoài.”
Tròng đôi mắt Bạch Triết Hiên hạ xuống, vắng lặng.

Xem thêm: chọc giận chủ tịch tổng tài

“Theo như tôi biết, bệnh dịch tinh thần của em gái anh, kỹ năng trị ngoài là rất rộng.”
Bạch Triết Hiên nghĩ về cho tới dáng vóc càng ngày càng gầy gò gò của u bản thân, ở đầu cuối đành lên tiếng:
“Được, tôi đồng ý liên minh với anh.”
Có lẽ, sau khoản thời gian Lăng Diệp thất thế, bản thân hoàn toàn có thể sẽ sở hữu được được cô ấy.
Ánh đôi mắt Bạch Triết Hiên khá kiên tấp tểnh, hắn trầm giọng nói:
“Lúc tôi phát hiện ra em gái của tớ là khi tôi và anh nói theo cách khác cụ thể về yếu tố liên minh.”
“Không trở nên yếu tố.”
Đan gia, vô phòng tiếp khách.
“Cha, sở hữu chuyện gì không?” Dany một vừa hai phải coi truyền hình vừa miệng ngược cây, chất vấn vô điện thoại cảm ứng thông minh địa hình.
“Nửa mon nữa Hàn Yên và tổng giám đốc Lăng tiếp tục kết duyên sao?”

“Khụ khụ…” Dany bị chẹn lại ở họng, hai con mắt đẹp mắt trợn lớn lên. Cô chất vấn sở hữu chút không thể tinh được.
“Cha nghe vấn đề này kể từ đâu vậy?”
Lam Nguyệt ngồi ở bên cạnh Dany, thấy cô bị nghẹn khẽ cau ngươi, vội vã vàng đem tay vuốt sống lưng mang đến cô.
“Máy tính doanh nghiệp bị tin tặc đột nhập, phân phát đi ra thông tin này.”
Dany nhíu ngươi, coi đi ra là thiệt rồi. Nếu không thích hiến dâng tính mạng con người mang đến Lăng Diệp, chẳng sở hữu ai dám tung đi ra dòng sản phẩm tin yêu này cả.
Dany húi điện thoại cảm ứng thông minh kết thúc, ngay tức khắc dò thám tìm kiếm số điện thoại cảm ứng thông minh của Úc Hàn Yên.
Lam Nguyệt quan hoài hỏi:
“Sao vậy?”
Dany nhấn số điện thoại cảm ứng thông minh, coi Lam Nguyệt nói:
“Hình như Hàn Yên tiếp tục kết duyên.”
“Dany?”
Dany nghe thấy khẩu ca đối phương đem theo dõi chút giọng mũi, lòng bất giác run rẩy rẩy. Cô hít sâu sắc một khá, yêu quái nha yêu thương tinh! Chỉ mới mẻ trình bày một kể từ thôi nhưng mà đang được làm cho phụ phái đẹp như cô ko được ham muốn hóa thân thích trở nên sài lang rồi.
Cô coi đồng hồ đeo tay, người sử dụng giọng ko thể tin yêu nổi hỏi:
“Cô vẫn đang được ngủ?”
“Ừ.”
Dany cảm nhận thấy trong trái tim bản thân như sở hữu lông vũ đang được phe phẩy, sở hữu chút nhột… Cô hắng giọng một chiếc, hỏi:
“Cô tiếp tục kết hôn?”
“Ừ, đưa ra quyết định tối ngày hôm qua. Sao cô biết?”
Khóe mồm Dany lắc lắc. Cả toàn cầu đều hiểu rằng rồi…
“Chồng cô mang đến tin tặc đột nhập vô khối hệ thống màng lưới doanh nghiệp mái ấm tôi, tung đi ra vấn đề này. Ưhm, tôi nghĩ về, những doanh nghiệp không giống cũng vô biểu hiện như là như vậy này cả thôi.”
Đột nhiên đầu điện thoại cảm ứng thông minh mặt mũi tê liệt truyền cho tới một hồi khẩu ca hết sức tức giận:
"Lăng Diệp! Anh cọ cổ thật sạch sẽ hóng đấy mang đến em!"
Dany nhếch mồm, tình thân của nhì người chúng ta thiệt đảm bảo chất lượng.
"Dany, đến thời điểm tê liệt thực hiện phù dâu mang đến tôi nha."
Dany mừng rỡ như điên, coi đi ra cô ấy thiệt sự coi bản thân là các bạn đảm bảo chất lượng.
"Được, tuy nhiên ai là phù rể?"
"Ưmh, còn ko đưa ra quyết định, Tề Ngôn thì thế nào?"
Dany nghĩ về cho tới tối hôm tê liệt Tề Ngôn tỏ tình nằm trong chống thơm bản thân, khuôn mặt mũi cô khá đỏ ửng lên. Cô đáp:
"Tùy nhì người đưa ra quyết định thôi.”
"Ừ, đến thời điểm này sẽ thông tin mang đến cô."
Lam Nguyệt thấy Dany cầm cố điện thoại cảm ứng thông minh ngơ ngẩn, sắc mang đến ửng hồng, vô đôi mắt bà lóe lên tia sáng sủa, hỏi:
"Hàn Yên tiếp tục kết duyên hả?"
Dany phản xạ kịp, ném năng lượng điện thoại
Xuống ghế sofa, người sử dụng tăm xiên một miếng táo nhỏ, mỉm cười đáp:
“Đúng vậy nha, con cái là phù dâu của cô ý ấy.”
Lam Nguyệt trình bày với rạm ý sâu sắc xa vời.
“Vậy ko cần con cái cũng nên tâm lý một ít cho tới chuyện thơm sự của tớ rồi sao?”
Dany liếc đôi mắt, sao lại quàng vô người bản thân rồi chứ. Cô một vừa hai phải nhai táo một vừa hai phải nói:
Đầu lông ngươi Lam Nguyệt hếch lên. Bà coi chằm chằm vô đôi mắt Dany hỏi:
“Thật ko có?”
Khóe đôi mắt Dany lắc một chiếc, sở hữu chút trình bày ko lên lời:
“Mẹ, góc nhìn của u là ra sao vậy? Thật sự không tồn tại.”
Lam Nguyệt tỏ vẻ ko tin yêu, chậm chạp rãi hỏi:
“Vậy Tề Ngôn thì sao?”
Khuôn mặt mũi Dany khá đỏ ửng lên, góc nhìn sở hữu chút lóe sáng sủa, chất vấn lại:
“Anh tao thực hiện sao?”
Lam Nguyệt phát hiện ra cỗ dáng vẻ này của phụ nữ cũng biết sở hữu điều nhòa ám. Bà trình bày ngặt nghèo túc:
“Mẹ và phụ vương con cái thường rất lý tưởng về cậu ấy.”
Dany thực hiện cỗ như ko nghe thấy gì, nối tiếp ăn ngược cây như không tồn tại việc gì.
Lam Nguyệt thở lâu năm một chiếc, trình bày với thân thích phận của một người từng trải:
“Có một số trong những người, bỏ qua đó là cả đời. Cho nên, khi cần thiết đưa ra quyết định, vô cùng chớ tự dự.”
“Nhưng con cái thiệt sự ko biết ở công cộng với anh tao ra sao. Trước trên đây đã và đang rầm rĩ như vậy rồi.” Đang khi Lam Nguyệt nghĩ rằng Dany tiếp tục vắng lặng, rốt cuộc cô cũng lên giờ.
Lam Nguyệt nhếch khóe môi, chậm chạp rãi hỏi:
“Cậu ấy sở hữu quí con cái không?”
Thật vất vả Dany mới mẻ Phục hồi được vẻ mặt mũi thông thường của tớ, thì lại đỏ ửng lên nữa rồi. Cô nhỏ giọng đáp:
“Hai ngày trước anh tao đang được thổ lộ với con cái.”
Lam Nguyệt lại hỏi:
“Con cũng có thể có cảm hứng với cậu ấy ko cần sao?”
“…” Dany gật đầu một chiếc.
“Nghe theo dõi ngược tim, chớ nhằm chuyện vượt lên khứ trói chặt bước tiến thủ của con cái.” Lam Nguyệt trình bày, ý vị sâu sắc xa vời.
“Grừ grừ grừ”. Một hồi chuông ko hài hòa và hợp lý lắm vang lên.
Dany coi số hiện trên screen, cầm cố điện thoại cảm ứng thông minh địa hình lên, nhấn nút vấn đáp. Cô nỗ lực thực hiện mang đến tiếng nói của tớ thiệt điềm tĩnh.
“Sao vậy?”
“Mai em sở hữu thời hạn rảnh không? Diệp bảo tất cả chúng ta lên đường bịa đặt lễ phục.”
Hiệu suất vượt lên cao rồi. Vừa mới mẻ trình bày còn ko đưa ra quyết định ai là phù rễ…
“Có rảnh.”
“Ừ, vậy mai bắt gặp.”
“Khoan đang được.” Dany đùng một phát lên giờ.
“Sao vậy?”
Dany coi góc nhìn mong chờ của u một khi, lấy dũng khí hỏi:
“Chuyện anh trình bày quí tôi là thiệt sao?”
“Đương nhiên! Tôi đâu sở hữu trình bày đùa chuyện như vậy. Em là kẻ phụ phái đẹp độc nhất khiến cho tôi sở hữu khích động ham muốn đảm bảo cả đời.”
Dany hít sâu sắc một khá, nói:
“Vậy tất cả chúng ta demo bên nhau lên đường.”
Giọng trình bày khích động xen láo nháo vui mừng sướng của đối phương truyền đến:
“Anh cực kỳ vui mừng, anh tiếp tục minh chứng mang đến em thấy, sự lựa lựa chọn của em ko sai.”
Trụ sở bang Liệt Diễm, vô phòng nghỉ của Mạc Vũ.
“Diệp tiếp tục kết duyên.” Mạc Vũ nhận điện thoại cảm ứng thông minh kết thúc, lại ở xuống ở bên cạnh Thiên Nhất. Anh một vừa hai phải xoa eo mang đến hắn một vừa hai phải táp vào tai hắn thủ thỉ.
Thiên Nhất bị dày vò thảm hải, ngay tức khắc khó tính nói:
“Tổng giám đốc kết duyên anh vui mừng mừng dòng sản phẩm gì?”
Mạc Vũ cũng chẳng quan hoài cho tới thái phỏng rỉ tai của hắn, động tác vô tay vẫn không ngừng nghỉ. Anh dịu dàng êm ả coi gò má Thiên Nhất, tráng lệ nói:
“Chúng tao cũng kết duyên lên đường.”
Thiên Nhất coi Mạc Vũ tương tự như coi quỷ quái vật, nói:
“Muốn kết duyên anh tự động lên đường nhưng mà kết.”
“Tại sao?” Khuôn mặt mũi Mạc Vũ hốt nhiên âm trầm xuống, bàn tay ko tự động công ty được tăng lực, rét mướt lùng chất vấn.
“A…” Thiên Nhất nhíu nhíu ngươi, ko khiên chế được phân phát đi ra giờ rên nhức.
Mạc Vũ nghe thấy giờ rên như vậy của hắn, dụς ∀ọηg lại ùa cho tới. Anh nghiêng người đè lên trên bên trên người Thiên Nhất, bắt được song môi đỏ ửng mọng của đối phương, vội vã vàng thơm lên.
Thiên Nhất đẩy người Mạc Vũ đi ra, cắm chặt hàm răng ko làm cho anh đột nhập vô.
Mạc Vũ thấy hắn phản kháng nóng bức, ngươi nhíu nhíu lại, đem tay cho tới vị trí chiếc miệng khó khăn hoàn toàn có thể phanh đi ra được tê liệt, coi vô đôi mắt Thiên Nhất đang được đem theo dõi chút khá nước, hỏi:
“Rất nhức hả?”
Thiên Nhất xấu xa hổ trừng đôi mắt coi anh một chiếc, người sử dụng mức độ đẩy tay anh đi ra.
Mạc Vũ thấy hắn trừng đôi mắt như thế, dụς ∀ọηg càng hưng phấn rộng lớn. Anh người sử dụng giọng đang được sở hữu phần trầm hẳn nói:
“Em đồng ý kết duyên với anh, anh tiếp tục thả mang đến em.”
Thiên Nhất phát hiện ra góc nhìn như lương y hổ của anh ý, tóc gáy dựng đứng cả lên. Hắn suy nghĩ một khi, miễn chống nói:
“Tôi đồng ý với anh.”
Thật đi ra mang đến dù là kết duyên hay là không thì cả đời này tôi cũng ko thể bay thoát ra khỏi lòng bàn tay của anh ý ta… Kết thơm chẳng qua quýt cũng đơn giản kiểu dáng, bản thân thiếu hiểu biết vì sao người tê liệt lại cứ dằng dai như thế.
Mạc Vũ coi hai con mắt moi hoa sở hữu chút đỏ ửng coi Thiên Nhất, trình bày sở hữu phần cẩn trọng.
“Em nói lại đợt tiếp nhữa.”
Thiên Nhất ko biết thực hiện thế nào là, đành nói lại một đợt tiếp nhữa.
“Tôi đồng ý kết duyên với anh.”
Trên mặt mũi Mạc Vũ lòi ra nụ mỉm cười ngây ngốc, anh coi Thiên Nhất ko chớp đôi mắt. Đang khi Thiên Nhất tưởng rằng anh tiếp tục nuốt điều thì anh vội vã vàng vực lên lên đường vô chống tắm.