thích không thể giấu

Edit: Bồ Đề Ngọc Trai

Cuối nằm trong máy cất cánh tối kể từ Anh cho tới TP.HCM T cũng đang đi vào điểm sau nhiều giờ đồng hồ. Doãn Hoan cong môi cười cợt Lúc trông thấy khung trời thân thuộc trải qua hành lang cửa số.

Bạn đang xem: thích không thể giấu

Sau Lúc máy cất cánh tạm dừng trọn vẹn, cô lấy phụ thân lô cá thể theo gót trật tự rồi theo gót loại người cho tới lối rời khỏi. Sau tê liệt, Doãn Hoan lấy điện thoại thông minh nhập phụ thân lô rời khỏi cởi mối cung cấp, rồi nhanh gọn cởi Wechat tìm hiểu thương hiệu “Đinh Đinh” nhập list bạn tri kỷ, ấn gửi một lời nhắn thoại:

“Mình xuống máy cất cánh rồi, cậu đang được ở đâu vậy?”

Cô thả tay gửi tin nhắn nhắn lên đường.

Sau vài ba giây, địa hình vang lên, Doãn Hoan nhận điện thoại thông minh tuy nhiên chỉ thấy bạn tri kỷ đang được khích động thét ở đầu điện thoại thông minh mặt mày kia:

“Hoan Hoan, sau cùng cậu vẫn trở lại! Mình đem áo color hồng nhạt nhẽo ở lối rời khỏi, cậu một vừa hai phải rời khỏi là hoàn toàn có thể trông thấy bản thân.” Nói hoàn thành Đinh Đinh nhường nhịn như còn cảm nhận thấy bản thân trình bày ko tương đối đầy đủ vì vậy lại bổ sung cập nhật thêm 1 câu: “Người xinh đẹp tuyệt vời nhất ấy.”

Ba năm ko gặp gỡ vẫn bất biến gì, vẫn ko đứng đắn như thế.

Khóe mồm Doãn Hoan cong lên, cười cợt càng tăng đẹp mắt, cô kéo túi ba lô bên trên vai cười cợt hùa theo: “Biết rồi, bản thân chắc chắn rằng tiếp tục nom người xinh đẹp tuyệt vời nhất.”

Nói hoàn thành cô lên đường nhanh chóng vài ba bước thoát ra khỏi lối rời khỏi, một vừa hai phải ngửng đầu lên vẫn thấy một cô nàng đem thiết bị thể thao color hồng nhạt nhẽo đang được đứng ở tiên phong hàng đầu nhập chỗ đông người, cô ấy make up nhẹ nhõm, nhằm tóc cụt màu xanh lá cây lam vô nằm trong đậm chất ngầu, thoạt nom quả thực rất giản đơn thấy. Lúc này cô ấy đang được kiễng chân với cổ không ngừng nghỉ nom rời khỏi xa xôi. Đinh Đinh tương tự như kinh khủng cô không tìm kiếm thấy tuy nhiên giơ tấm bảng vô nằm trong to tướng ghi nhị chữ ‘Doãn Hoan’ nhập tay bản thân.

Trong lòng Doãn Hoan rét lên.

Lúc trước cô lên đường ko trình bày điều giã từ còn tưởng những cô ấy tiếp tục trách cứ cô, ko nghĩ về cho tới người có một không hai rối rắm chỉ mất bạn dạng thân thiết. Cô cảm động cười cợt, rộng lớn giờ đồng hồ gọi Đinh Đinh không sở hữu và nhận rời khỏi cô: “Cô gái xinh đẹp tuyệt vời nhất tê liệt, giơ bảng đem mệt nhọc không?”

Đinh Đinh đùng một cái quay đầu sang một bên, sau khoản thời gian trông thấy tầm dáng của Doãn Hoan thì sửng oi nhị giây, tiếp sau đó hậu tri hậu giác cởi to tướng nhị đôi mắt nom, không đủ can đảm tin cẩn nói: 

“Cậu là Doãn Hoan?”

Không trách cứ Đinh Đinh không sở hữu và nhận rời khỏi được, khi trước lúc lên đường Doãn Hoan tương tự như một phân tử đậu nhỏ, một vừa hai phải thô một vừa hai phải gầy nhom, nên phồng ko phồng nên lồi ko lồi. Mà lúc này nom lại, dáng vẻ người cô tuy rằng vẫn không đảm bảo như cũ tuy nhiên khuôn mặt mày nhỏ nhắn lạị nảy nở, tinh xảo như búp bê Barbie, toàn bộ cơ thể tản rời khỏi khí hóa học máu mê người.

Doãn Hoan nhe răng cười cợt, tương tự như khoe khoang vùng cỗ răng White tinh anh như ngọc.

Đinh Đinh thấy vậy ko ngoài nhảy cười cợt, kéo bẫy vai của cô ấy một phen rồi dựa nguồn vào vai cô cười cợt cho tới phân phát lập cập.

“Ra quốc tế phụ thân năm còn tưởng chi phí thiết bị của cậu trở thành đồ vật gi, ko nghĩ về cho tới —— vẫn chính là tiết hạnh này.”

Lúc trước chính vì răng phía đằng trước không được đều nên Doãn Hoan bị những cô ấy cười chê hồi lâu, ko ngờ cô ấy vẫn khắc cốt ghi tâm trong thâm tâm, càng ko nghĩ về cho tới đó là phụ thân năm xuất nước ngoài chuyện trước tiên cô tái hiện lại là chỉnh răng ——

Tâm tình Doãn Hoan vô nằm trong chất lượng nên quá lười so đọ với cô ấy.

Sau Lúc Đinh Đinh cười cợt đầy đủ, trong khi đợi tư trang hành lý được ký gửi thì cô ấy lại kéo cô tâm tư về thật nhiều chuyện thú vị xung quanh cô ấy.

Sau tê liệt tư trang hành lý một vừa hai phải rời khỏi, nhị người tức thời đẩy tư trang hành lý lên đường bắt xe taxi về nội thành của thành phố. Lúc Doãn Hoan đưa ra quyết định về nước vẫn nhờ Đinh Đinh hùn cô tìm hiểu 1 căn nhà tại sát ĐH cô báo danh, khi rảnh rỗi Đinh Đinh vẫn nhiệt tình thu vén chống thật sạch, sau này lại hùn cô bổ sung cập nhật vật dụng giản dị và đơn giản ở trong nhà tạo cho căn chống giản dị và đơn giản thoạt nom đem không gian rộng lớn.

Đặt tư trang hành lý kết thúc rồi Doãn Hoan mới nhất đánh giá nhập ngoài căn chống một phiên, tiếp sau đó thỏa mãn vỗ vai Đinh Đinh, cảm thán nói:

“Cậu hùn bản thân bận rộn nhiều ngày như thế, vất vả cho tới cậu rồi, cảm ơn nha!”

Đinh Đinh nghiêng người trốn rời quỷ trảo rồi trượt lên sô trộn giản dị, hai tay giơ lên trở thành hình chữ X: “Cậu chớ thực hiện bao nhiêu điều ăn hại đấy với bản thân, khi bản thân thay cho cậu chịu đựng giờ đồng hồ xấu xí đái dầm ở trong nhà trẻ em cũng ko thấy cậu trình bày cảm ơn bản thân đâu.”

Đinh Đinh một vừa hai phải dứt điều nhị tai Doãn Hoan đỏ chót lên, thiệt vất vả mới nhất cảm động tuy nhiên nháy đôi mắt vẫn tan trở thành mây sương.

Cô chẹp mồm tiến công một chiếc nhập mông Đinh Đinh khiến cho cô ấy gào lên, Doãn Hoan liếc đôi mắt cười cợt khẩy một giờ đồng hồ “Đáng đời!” tiếp sau đó xoay người lên đường đun nước rét tắm.

Cùng với giờ đồng hồ nước nhập chống tắm, Đinh Đinh phía trên sô trộn ôm địa hình đùa trò đùa hăng say thì đột nhiên  chuông điện thoại thông minh vang lên, cô một vừa hai phải toan nổi nóng tuy nhiên liếc thấy thương hiệu chú thích thì thay cho thay đổi sắc mặt mày rồi một giây sau tức thời nhận cuộc gọi.

“Alo, A Triệt ——”

Lâm Triệt ở đầu mặt mày tê liệt điện thoại thông minh vắt chéo cánh chân ngồi bên trên ghế lâu năm ở câu lạc cỗ nom bọn Lục Hoài Vũ và Thiệu Nhiên tiến công bi a, nghe thấy tiếng nói của Đinh Đinh thì tiện tay lấy điếu dung dịch bên trên mồm xuống, phun rời khỏi một làn sương dày quánh rồi cởi mồm nói:

“Cậu đang được ở đâu vậy? Lão Tam và anh Vũ tiến công bi a đùa chín ván thất bại 1 bàn cơm trắng, vẫn muốn lên đường nằm trong ăn miếu một giở của cậu tớ không?”

Đinh Đinh tùy ý tô móng tay, thấp giọng nói: “Lần sau lên đường, phiên này chị phía trên kể từ bi buông buông tha cậu tớ một phiên.”

Lâm Triệt nhíu mi, hai con mắt hoa đục vô nằm trong tò mò mẫm.

Thiệu Nhiên là Chu Bái Bì* phổ biến nhập giới của mình, từ xưa đến giờ đều là cậu tớ soi mói của những người không giống, sau cùng cũng đều có một thời cơ moi của cậu tớ, tính cơ hội chất lượng đẹp mắt của Đinh Đinh làm thế nào tuy nhiên đơn giản và dễ dàng buông buông tha như vậy?

*Chu Bái Bì:  Một thương hiệu cường hào ác bá bên dưới ngòi cây viết của người sáng tác Cao Ngọc Báo, vì thế thời xưa chưa tồn tại đồng hồ đeo tay nên lấy giờ đồng hồ gà gáy thực hiện giờ khắc ghi ngày thao tác làm việc. Chu Bái Bì vì thế mong muốn tách bóc lột người làm ra nửa tối fake giờ đồng hồ gà gáy nhằm gọi người thực hiện dậy làm việc. “bái bì” ở phía trên còn tức là lột domain authority. 

Vì vậy Lâm Triệt tùy tiện trêu đùa: “Mình ko biết lão nhân gia cậu còn tồn tại tấm lòng Bồ Tát đại kể từ đại bi đấy? Nói thiệt lên đường, rốt cuộc là trường hợp gì!”

Đinh Đinh sử dụng lại nhị giây, nghiêng người liếc quan sát về phía chống tắm tiếp sau đó nhẹ dịu con quay lại: 

“Hoan Hoan vẫn về rồi, lát nữa bản thân nên ăn cơm trắng nằm trong cô ấy.”

Lâm Triệt nghe hoàn thành thì thu chân vắt chéo cánh, ngạc nhiên tuy nhiên nâng lên âm thanh, tái diễn nói:

“Cậu trình bày đồ vật gi, Doãn Hoan vẫn về rồi?”

Tiếng người nhập câu lạc cỗ tiếng ồn ào, tiếng nói của Lâm Triệt nhập chớp đôi mắt đã biết thành tiếng động to hơn nhấn chìm, không có ai xem xét cho tới anh ấy từng mang trong mình 1 giây thất thố.

Duy chỉ mất Lục Hoài Vũ đang được cụ hèo, lúc nghe thấy Lâm Triệt tâm sự nhị chữ ‘Doãn Hoan’ thì tay đang được nom bóng đùng một cái lập cập lên, ngược bóng White vững vàng vàng rơi trực tiếp nhập vào lỗ, thế viên cứng cáp thắng nháy đôi mắt hòn đảo ngược.

Ánh đôi mắt anh trầm lặng, ko hề triệu tập nom phía đằng trước, cho tới Lúc bóng nhập vào lưới phân phát rời khỏi một giờ đồng hồ chạm chạm mới nhất đùng một cái trả hồn lại, sinh sống sống lưng đứng trực tiếp quay về, nhập góc nhìn nom ngược bóng tê liệt xẹt qua quýt một tia cuồng nộ.

Thiệu Nhiên bị thất bại mà đến mức thiếu tín nhiệm nhân sinh ôm cái hèo đứng sát bên bàn liên tiếp ngủ gật, thấy phiên tiến công băng qua trình độ chuyên môn này của Lục Hoài Vũ khiến cho cậu thức tỉnh nhập nháy đôi mắt, tiếp sau đó ngửng đầu chớp chớp hai con mắt tam giác nhỏ ngờ vực nom anh.

Lục Hoài Vũ gặm răng hít thâm thúy một khá, song tiểu đồng thâm láy sẫm lại, vốn liếng đang được không dễ chịu lại trông thấy góc nhìn của Thiệu Nhiên thì sẽ càng buồn phiền rộng lớn, một tay anh ném cây hèo lên bên trên bàn, cào cào sợi tóc cụt, tương tự như ko nhằm ý tuy nhiên nói: 

“Cho cậu thêm 1 ván, không thích cậu thất bại vượt lên khó khăn coi.”

Sau tê liệt Lâm Triệt tiếp cận sát bên ngồi xuống, cụ điếu dung dịch sát bên anh, châm lên.

Thiệu Nhiên nghe thế cũng ngang bướng nóng tính, nhằm đáp ứng thu lại bóng, bạn dạng thân thiết kháng cằm ngạo ngược nói: “Thua thì làm thế nào, thất bại cũng đều có tôn nghiêm!”

Xem thêm: chúng ta vốn vô duyên nhưng may anh có tiền

Lâm Triệt sát bên một vừa hai phải cụp điện thoại thông minh nghe thấy ko nhịn được cười cợt to: “Cậu hoàn toàn có thể chớ dát vàng lên trên bề mặt bản thân ko, tôi lại không hiểu biết nhiều cậu à, cậu ko nên là kinh khủng anh Vũ cho tới cậu thời cơ tuy nhiên cậu cũng ko thắng được thì sẽ càng rơi rụng mặt mày sao.”

Thiệu Nhiên bị vạch trần tâm tư tình cảm cười cợt khà khà, ngược nhiên cái gì rồi cũng ko thể gạt được đám bạn bè đùa kể từ nhỏ cho tới rộng lớn này.

Lâm Triệt một vừa hai phải dứt điều lại cởi mồm nói: 

“Chơi đầy đủ chưa? Chơi đầy đủ rồi mang đi nên nên nghiên cứu và phân tích coi yếu tố nên ăn những gì ko, vất vả lắm lão tam mới nhất nhức ví một phiên, tất cả chúng ta nên quan tâm đến chất lượng một ít.”

Một dao ko hoàn thành lại tăng dao nữa. Song tìm hiểu hợp ý bích đâm cho tới thực hiện tim Thiệu Nhiên lập cập rẩy——

……

Sau Lúc tắm cọ hoàn thành Doãn Hoan xõa mái đầu ko lâu năm ko cụt xuống, tóc cô cực kỳ đẹp mắt, mềm mịn buông ở mặt mày tai bóng mượt vô nằm trong.

Đinh Đinh nhàm ngán cuốn lấy một lọn tóc của cô ấy tuy nhiên hương thụ, lại phân phát hiện nay xúc cảm nhường nhịn như ko chất lượng lắm, Doãn Hoan bị kéo tóc đem chút phiền phức, vì vậy chỉ hoàn toàn có thể tủi thân thiết xoay đầu lên án nom cô ấy.

Đinh Đinh đang được đùa phấn khởi sướng, một vừa hai phải liếc đôi mắt đúng vào khi trông thấy cặp đôi mắt to tướng ngập nước của cô ấy thì tức thời cười cợt nhạo: “Hoan Hoan à, cậu thiệt như ý đấy.”

Doãn Hoan ko rõ ràng rời khỏi sao: “Vì sao vậy?”

Đinh Đinh véo nhập khuôn mặt mày nhỏ non nớt White ngần tuy nhiên cô ấy vẫn nom trộm kể từ lâu, Doãn Hoan bị cô ấy véo thì nhướng ngươi, thấy cô chuẩn bị nổi nóng Đinh Đinh mới nhất buông tay tiện đà nói: 

“Mình là phụ nữ còn thấy cậu đẹp mắt mà đến mức ko kìm lòng được, nếu như đó là nam nhi có lẽ rằng một góc nhìn của cậu cũng hoàn toàn có thể khiến cho người tớ nhào cho tới rơi rụng.”

Lời này của Đinh Đinh ko nên phóng đại, Doãn Hoan tăng trưởng xinh đẹp mắt đem nhập người 1 phần tư loại ngày tiết lai, song lông nheo lâu năm đặc thù của người nước ngoài, còn tồn tại 50% loại ngày tiết Giang Nam lại sở hữu cả chiếc miệng nhỏ anh đục của những người phụ nữ vùng sông nước, Ngô nông nhuyễn ngữ*, cho tới dù là tức giẫn dữ cũng tương tự thực hiện nũng, yêu thương kiều vô nằm trong.

* “Ngô nông nhuyễn ngữ”: 吴侬软语  (tiếng trình bày mượt nhẹ nhõm của những người Ngô) thông thường được dùng để làm tán thưởng giờ đồng hồ Ngô ở vùng Tô Châu, Thượng Hải, là những nhánh kha khá mượt mỏng mảnh êm đềm tai rộng lớn đối với giờ đồng hồ Ngô ở những vùng không giống.

Doãn Hoan được cô ấy trình bày như thế thì mặt mày đỏ chót bừng lên, suy cho tới nằm trong vẫn chính là cô nàng ko cứng cáp, so với chủ thể rối rắm như thế một vừa hai phải ngượng ngập thùng lại một vừa hai phải tò mò mẫm.

“Cậu trình bày nhiều vượt lên đấy.”

Đinh Đinh cười cợt ha ha, tiếp sau đó kéo cô truy hỏi: “Chết đói rơi rụng, rốt cuộc cậu mong muốn lên đường nên ăn những gì đây?”

Doãn Hoan ‘hả’ một giờ đồng hồ, trang nghiêm tâm lý một ít tiếp sau đó đề nghị: “Chúng tớ cho tới điểm của bà ăn cá dưa chua đi!”

Quán của bà vẫn cởi được nhị mươi bao nhiêu năm, còn nhiều năm rộng lớn đối với tuổi hạc của những cô, kể từ nhỏ phụ huynh vẫn đem chúng ta cho tới tê liệt ăn vì thế điểm tê liệt coi như thể căn nhà loại nhị của những cô.

Xa nhau phụ thân năm, điểm ấy vẫn chính là điểm Doãn Hoan hoài niệm nhất, lưu giữ mùi vị của bà, lưu giữ —— những ngày cô nằm trong chúng ta điên khùng bên nhau.

Nói cho tới bà, Đinh Đinh đương nhiên đồng ý, cô ấy hận ko thể giơ cả nhị tay nhị chân nghiền trở thành rồi xúc động nói:

“Vậy cậu còn ko nhanh gọn thay cho ăn mặc quần áo lẹ lẹ rồi tất cả chúng ta còn lên đường.”

Doãn Hoan nom động tác của cô ấy ấy tuy nhiên sửng oi, nhíu ngươi cười cợt khẽ: “Cậu ko mà đến mức đấy chứ, bản thân hoài niệm một ít thì thôi lên đường, cậu bày rời khỏi tầm dáng oi ruột như thế thực hiện gì?”

Đinh Đinh tạm dừng động tác đem ăn mặc quần áo, tức giẫn dữ xoay đầu hét lên, may tuy nhiên cô ấy đem lòng chất lượng, kể từ khi cô lên đường rồi lão đại cũng coi điểm tê liệt trở nên cấm địa, những cô mong muốn ăn dưa cá, mặc dù vụng về trộm lén mò mẫm lên đường 1 năm cũng chỉ cho tới được nhị phiên, điều này so với cô ấy tuy nhiên trình bày quả thực cực kỳ tàn nhẫn.

“Lão đại nhức lòng, vươn lên là điểm tê liệt trở thành cấm địa, phiên trước bản thân lên đường ăn cũng chính là năm ngoái sinh nhật A Triệt lén dẫn bản thân lên đường đấy.”

Lục Hoài Vũ ——

Từ khi cô quay trở lại vẫn không đủ can đảm nói tới cái brand name này, sau cùng cũng nghe được kể từ nhập mồm cô ấy.

Doãn Hoan gắt gao cầm chặt nhị tay nhỏ, trong thâm tâm đem xúc cảm ko trình bày lên điều, đơn thuần cảm nhận thấy đem chút không thở được.

“Anh ấy, khỏe khoắn không?”

Đinh Đinh vô cảm nhún vai, ko mảy may thấy Doãn Hoan căng thẳng: “Tốt hay là không vẫn như thế, cá tính ngược lại ngày càng tính khí khó chịu, động một ít là bùng phát như mìn nổ vậy.”

“………”

——

Thời điểm Doãn Hoan nằm trong Đinh Đinh đi dạo nhập vào quán của bà đúng vào khi chạm nên Lâm Triệt đang được thuốc lá ở cửa ngõ.

Bốn đôi mắt nom nhau phụ thân người đều sững sờ….

Lâm Triệt ngạc nhiên nom Doãn Hoan, nhập đôi mắt tràn trề kinh kinh khủng.

Đinh Đinh phồng mồm, chắn trước mặt mày Doãn Hoan: “Cậu ăn vụng!”

Cái gì tuy nhiên ăn vụng về, trình bày như thể phẩm giá anh ấy cũng như vậy vậy. Tuy rằng anh ấy quả thực đã từng vậy——

Anh Vũ, anh ấy cũng ở đây?

Trái tim Doãn Hoan nhảy dựng lên, ko nghĩ về cho tới lại nhanh chóng họp mặt như thế, cô cảm nhận thấy bạn dạng thân thiết còn ko sẵn sàng sẵn sàng.

Lâm Triệt xoay đầu lại quan sát về Doãn Hoan, đầu tiên xin chào hỏi: “Tiểu Hoan vẫn lâu ko gặp gỡ, còn lưu giữ bản thân chứ?”

Doãn Hoan mỉm cười cợt gật đầu: “Làm sao tuy nhiên ko lưu giữ được, A Triệt vẫn lâu ko gặp gỡ.”

Tổng nằm trong mới chỉ phụ thân năm, lại trình bày tương tự như phụ thân mươi năm ko gặp gỡ vậy.

Lâm Triệt cười cợt thướt tha, khuôn mặt mày đục hoa xán lạn vô nằm trong.

“Cũng đang đi vào phía trên vậy bên nhau ăn lên đường, Thiệu Nhiên và bậm bạp cũng ở phía trên.”

Xem thêm: tam sinh tam thế thập lý đào hoa truyenfull

Ngay tức thời Đinh Đinh ko đắn đo kéo lấy Doãn Hoan, ko trình bày nhị điều lên đường nhập nhập, vừa khít trong thâm tâm cô ấy vẫn ko tự do thoải mái vì thế ko thể ăn chực một giở của Thiệu Bái Bì tê liệt, lúc này chất lượng rồi, không những đem tới ăn mà còn phải nên ăn nhiều hơn nữa 1 phần, cho tới tức bị tiêu diệt thương hiệu tê liệt.

Doãn Hoan theo gót ở hâu phương với tâm trọng thấp thỏm ko yên tĩnh, cũng ko biết Lúc cô gặp gỡ anh sẽ sở hữu được vẻ mặt mày gì?

Hết chương 1.