Chương 26: Về quê
Dạo này u Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên vì thế góc nhìn rất rất mới mẻ.
Bạn đang xem: thầy ơi em yêu anh
Khác kỳ lạ ở ở đâu á? Cái này thì chủ yếu Vương Nguyên cũng ko vấn đáp được, cứ thấy nó sai sai sao sao ấy.
Đại loại là như vậy này, từng đợt nhưng mà Vương Nguyên thanh lịch ngôi nhà Tuấn Khải học tập, bác bỏ ấy vẫn sung sướng tiếp đón cậu như thông thường, vẫn thông thường xuyên mời mọc cậu ăn bánh, hấp thụ nước, rằng công cộng là đem từng nào số ngon đều rước rời khỏi mời mọc cậu không còn.
Nhưng nhưng mà u Tuấn Khải khi trước lúc ăn tiếp tục thì thầm với cậu về chuyện Tuấn Khải bên trên lớp biểu thị đem chất lượng tốt ko, đem làm cái gi ko vừa vặn ý những nhà giáo không giống ko, hay những Tuấn Khải dậy con đem dễ nắm bắt ko.
Còn lúc này, chứ không những mẩu truyện về Tuấn Khải, u hắn tiếp tục căn vặn về cậu, hoặc rằng đúng ra là về cậu và hắn. Ví dụ như thể con cái với Tuấn Khải mối quan hệ ổn định ko, Tuấn Khải đem hoặc doạ con cái ko, đem hoặc hành xử quá xứng đáng với con cái không? Bla...bla...bla...
Chưa không còn, nhiều khi cậu với hắn học tập bài bác nhập chống, lại sở hữu xúc cảm ngoài cửa ngõ đem góc nhìn nhìn chằm chằm nhập cậu, lén liếc thanh lịch thì thấy u hắn đang được thập thò ngoài cửa ngõ, khi thì mỉm cười mỉm cười, khi lại chau ngươi tâm trí, muôn loại xúc cảm hiện trạng đều phô bày không còn rời khỏi cả.
Vương Nguyên rất nhiều lần mong muốn căn vặn, tuy vậy lại thấy kiên cố bản thân tâm trí rất nhiều rồi, miễn sao u Tuấn Khải vẫn thương yêu thương, lo ngại, thăm hỏi và cho tới cậu ăn như cũ là được. Việc u Tuấn Khải hoặc nhòm trộm cậu học tập, kiên cố là vì bị u cậu nhờ ấy nhưng mà. Mẹ cậu đi dạo này lo ngại cho tới kì thi đua tiếp đây lắm, cứ căn vặn miết thôi, nhưng mà tính Vương Nguyên lại ko mến vấn đáp nhiều về yếu tố này, nên kiên cố u vẫn nhờ "chiến hữu" kề cận cậu trong cả nhằm về "báo cáo" lại với bà.
Kể rời khỏi nhì người mẹ này cũng lắm chiêu thật!
_ Vương Nguyên à, ăn nhiều một ít cút con!
Xem thêm: hồng bài thái giám
Hôm ni cậu ở lại ngôi nhà Tuấn Khải muộn rộng lớn từng ngày, vì thế tía u ôn lại kỷ niệm xưa, bỏ bễ cậu, ko điểm nương tựa, bụng lại đói meo, ngôi nhà Tuấn Khải là lựa lựa chọn cực tốt nhằm lấp chướng bụng. Và như cậu vẫn rằng tê liệt, u Tuấn Khải lại chính thức nhảy chính sách mời mọc đâm chồi cậu ăn nữa rồi, thôi kệ, đem ăn là được.
_ Dạ con cái cám ơn.
_ Ôi dào, khách hàng sáo quá! À này Tiểu Khải, con cái lấy hộ u ly nước chanh!
Tuấn Khải đang được ăn bị u dựng ngược gọi ngay lập tức ho bao nhiêu giờ đồng hồ.
_ Mẹ, u đem khi nào nốc nước cốt chanh đâu, ngôi nhà tôi cũng làm cái gi đem chanh.
Mẹ hắn mỉm cười hề hề.
_ Vậy con cái rời khỏi khu chợ tiện lợi mua sắm cho tới u một cân nặng chanh, đưa về thực hiện nước cho tới Tiểu Nguyên Tử nốc.
Xem thêm: trình mục dương
Mặt Tuấn Khải lúc này méo xẹo, khu chợ tiện lợi ko xa thẳm, tuy nhiên nhưng mà ngẫu nhiên thời điểm hôm nay u hắn lại dở triệu chứng yêu cầu nốc nước cốt chanh, lại còn mong muốn cho tới Vương Nguyên nốc làm cái gi.
_ Cái thằng này còn ko mau cút, mong muốn u tét mông con cái trước mặt mũi học tập trò mới mẻ Chịu cút à?
Tuấn Khải lườm lườm u, vứt chén cơm trắng xuống đi làm việc "nhiệm vụ quốc gia", rời khỏi cho tới cửa ngõ còn luôn luôn nhớ lè lưỡi lêu lêu u, bị u Vương chọi cho tới cái dép đem nhập ngôi nhà mới mẻ Chịu chạy cút mua sắm.
Bình luận