Tác giả: Cẩm Tố Lưu NiênThể loại: Hiện đại, quân nhân, 3S (sạch + sủng + sắc nhẹ), HEĐộ dài: 110 chương + 5 nước ngoài truyệnEditor: Tuyết Hình ảnh Nhi, Hiểu Đồng
Beta: Tuyết Hình ảnh Nhi
Văn án:
Tô Noãn, là kẻ phụ phái nữ con trẻ tuổi tác bị quăng quật rơi nhập cuộc hôn nhân gia đình loại Plato *, ông xã vứt quăng quật, người tía tham lam quan lại thất thế, nhập một tối, thiên kim danh môn phát triển thành con cái loài chuột qua chuyện đàng bị người xem kêu đánh;
*Cái này đơn thuần cái thương hiệu, lên google tra sẽ sở hữu một lịch sử dân tộc nói tới “Plato” này.
Lục Cảnh Hoằng, tinh nhanh kỳ tài của cục nước ngoài phó vương quốc, sau khoản thời gian thực hiện quan lại cao, trời sinh tính giá tiền bạc, nhập đám cây cỏ tầm thông thường * trước đó chưa từng thấy qua chuyện nhì chữ tình yêu;
*Nguyên văn Phù hoa lãng nhụy.
Khi tía mươi nhì tuổi tác gặp gỡ cần nhì mươi tía tuổi tác, thời kỳ mãn kinh va va thời kỳ trưởng thành và cứng cáp,
Cô trí tuệ thâm thúy rằng: chanh chua cũng ko hẳn là đại kể từ riêng biệt dành riêng cho phụ phái nữ.
——đối mặt mũi với thiên kim hấp dẫn dỗ ngon dỗ ngọt, anh: “Đừng vọng tưởng nữa, tôi sẽ không còn lên chóng với cô.”
Khi Đường Tăng không dễ chịu phát biểu câu nói. bất lương gặp gỡ *chuột hoa* (1) “Ngốc nghếch ngây thơ”, ông chú phúc hắc gặp gỡ thôn Loli (2).
(1) Ý chỉ tầm tuổi tác 23.
(2) Loli lấy kể từ giờ Nhật, chỉ cô nàng đáng yêu và dễ thương, nhỏ nhắn…
Anh trọn vẹn lĩnh ngộ được: nốc rượu say giở trò cao bồi vô cùng ko hẳn là toàn cỗ nam nhi.
——“Chú hít qua chuyện chưa?” Cô đùng một phát tóm lấy vạt áo của anh ấy, kéo về phía đằng trước, thành công xuất sắc mang đi nụ hít đầu của anh ấy.
[Phiên phiên bản mập mờ]
Cảnh sát trước cửa ngõ căn nhà, quần bọn chúng vây coi, khi còng tay giá rét siết nhập cổ tay.
Cô ngu, trọn vẹn ngu luôn luôn.
“Tô tè thư, Cửa Hàng chúng tôi phụ thuộc vào tội kẻ khả nghi kị đột nhập nhập chống nhằm bắt cô.”
Trong viên công an thoáng rộng sáng sủa ngời, anh thanh trang nhưng mà ngồi, chân bắt chéo cánh ăm ắp cao quý.
“Lục Cảnh Hoằng, anh phát biểu mang lại rõ ràng, tôi trộm loại quý giá gì của anh!”
Động tác của anh ấy thanh trang nhưng mà lấy ly nước đặt điều lịch sự một phía, cúi người nhẹ dịu thì âm thầm ở mặt mũi tai cô:
“Tim của anh ấy đem tính hay là không.”
[Phiên phiên bản rạm tình]
“Lục Cảnh Hoằng, Tô Noãn đem đồ vật gi khác lạ, không dừng lại ở đó còn từng ly hít, xứng đáng mang lại anh nhọc sức phí mức độ như thế sao?
“Tôi yêu thương điểm đó của cô ý ấy, cũng đầy đủ mang lại cô ấy rất khác người thông thường rồi.”
Không nhằm ý cho tới sự xốn xang của những người ở trên đây, anh kéo tay của cô ý, xoay người tách ngoài.
“Lục Cảnh Hoằng, anh đem biết là bản thân đang được phát biểu đồ vật gi không?” Tô Noãn không đủ can đảm tin tưởng nhưng mà nom anh.
“Em ko cần phát biểu mến anh sao, mến thì ở sát bên anh, về sau địa điểm của em đó là ở sát bên anh.”
“Tôi phát biểu mến anh khi nào?”
“Lúc nốc say.”
“Lời phát biểu nốc say cũng rất có thể coi là thiệt sao?”
“Anh luôn luôn tin tưởng chắc chắn, rượu phát biểu câu nói. thiệt.”
[Phiên phiên bản ồn ào]
“Muốn ra sao thì anh mới nhất Chịu lấy những tư liệu tê liệt trả lại mang lại tôi?”
“Anh lấy những tư liệu tố giác Lục Cảnh Hoằng mang lại em, em tiếp tục về bên sát bên anh sao?”
Trầm khoác một hồi lâu, Cố Lăng Thành mỉm cười khẽ ngắm nhìn và thưởng thức cô:
“Đừng phát biểu với anh, em thiệt sự yêu thương Lục Cảnh Hoằng rồi?”
Cô nhẹ dịu nhưng mà tiếp cận hành lang cửa số, chân trần trèo lên bệ cửa ngõ sổ:
“Nếu như anh ấy sinh sống ko được, tôi tiếp tục kể từ tầng 89 của Mị Hình ảnh nhảy xuống, nếu như không tin tưởng, anh rất có thể test coi.”
Đây là phiên bản dịch phi ROI được đăng bên trên Bạch Thiên Lâu. Xin phấn chấn lòng chớ đưa đi repost ở bất kể trang web nào là không giống. Xin cám ơn!
Bình luận