một quả mai không giải được cơn khát

Cuối mon chục, khí hậu cũng dần dần thoáng mát, bao nhiêu chậu hồng vô vườn nhỏ nở rực, hoa lá rầm rịt, một red color rực.
“Đầu, chớ động đậy.” Trình Chu một tay ấn đầu Cố Kiều vô bồn tắm, tay sót lại nạm cái khăn đã biết thành ngấm đầm đìa.

Anh đang được gội đầu cho tới cô.
“Nóng vượt lên trên, anh đái Chu, rét nóng bức rét.” Cố Kiều nghiến răng trợn đôi mắt ngấc đầu lên.
Trình Chu vẫn lấy theo đuổi vẻ mặt mũi bất cần thiết như từng ngày, kế tiếp ấn đầu Cố Kiều, lòng bàn tay massas bên trên mái đầu, chẳng bao nhiêu chốc đang được tạo ra trở thành một đám bọt white rộng lớn.

Bạn đang xem: một quả mai không giải được cơn khát

Bọt white phản chiếu lại ánh mặt mũi trời, vạc đi ra đầy đủ từng sắc tố, vô bầu không khí tràn ngập mùi thơm của hoa cam.
Đôi tay thanh miếng và mạnh mẽ và uy lực của chàng trai lại đẩy đầu cô nàng vô chậu thau nước nhằm dội sạch sẽ bọt, sau thời điểm thay cho nhì thứ tự nước sạch sẽ, mới mẻ vùng lên nhảy máy sấy tóc tóc, sấy qua chuyện sấy lại cho tới Khi thô được 1/2 ngay lập tức tắt chuồn.
Một loạt những hành vi triển khai liên tục vô một thứ tự, nhìn qua chuyện cũng biết việc này đang được trở thành thói quen thuộc.
Cố Kiều ngồi bên trên ghế, bên trên cổ cuốn cái khăn quàng rộng lớn, cô một vừa hai phải chải đầu một vừa hai phải tảo người lại nói: “Anh đái Chu, Triệu Hà phát biểu thứ tự trước anh rời tóc cho tới em nhìn như chó gặm.”
“Đừng nghe cậu ấy phát biểu bậy.” Trình Chu kể từ vô chống kéo ra một cái kéo, khom sống lưng khoa tay múa chân trước mái đầu cô nàng, nói: “Hôm ni chỉ sửa lại một ít thôi.”
Anh cực kỳ cao, chân lại lâu năm, cần cúi gập người mới mẻ hoàn toàn có thể khiến cho tầm nhìn của tôi tuy nhiên song với tóc cái của cô ý.
Xoẹt xoẹt vài ba loại, Trình Chu thu kéo lại, tiếp sau đó với lấy một cái khăn thô phủi sạch sẽ phần tóc vương vãi vãi bên trên cổ Cố Kiều.
Anh xoay người nạm cái gương nhỏ trả qua chuyện, hai con mắt hoa khoét hẹp lâu năm cong cong, khóe môi khẽ mỉm cười cợt, nói: “Xong rồi, loại tóc này trong năm này cực kỳ phổ biến.”

Cố Kiều liếc nhìn một chiếc, cảm nhận thấy ánh nhìn của Triệu Hà thiệt con cái u nó sắc bén, ngày càng như chó gặm rồi.

Vậy nên, trong năm này phổ biến kiểu mẫu đầu chó gặm này sao?
Thấy khuôn mặt mũi chan chứa vẻ ngán ghét bỏ của cô nàng, Trình Chu ấn đầu cô một chiếc, cũng ngán ghét bỏ chẳng thông thường, nói: “Người xấu xa thì chớ với sập tội cho tới công nhân rời tóc.”
Đột nhiên Smartphone sập chuông, Trình Chu sờ vào bên trong túi quần, phát biểu với Cố Kiều đang được sẵn sàng vô nhà: “Mấy ngày cho tới chớ với ăn vật giá thành.”
Sau Khi bị anh càu nhàu nhắn gửi dò xét, cô mới mẻ ghi nhớ đi ra bao nhiêu ngày nữa là cho tới kỳ rớt dâu của tôi.

Haizz, anh đái Chu thiệt là, có thể nói rằng anh còn giống như phụ nữ giới hơn hết phụ nữ giới luôn luôn rồi.
Nhà của Cố Kiều và Trình Chu đối lập nhau, ở nằm trong bên dưới lầu một, kể từ đời phụ thân u bọn họ đang được chính thức sinh sống bên trên trên đây.

Sau bại, căn nhà bọn họ Trình thực hiện ăn khấm khá, mua sắm được 1 căn biệt thự hạng sang rộng lớn rồi gửi chuồn điểm không giống.

Sau Khi Trình Chu sinh đi ra, những người dân rộng lớn vô mái ấm gia đình tuy rằng cực kỳ bận tuy nhiên lại ko yên tĩnh tâm Khi phó cậu nhỏ bé cho tới bảo khuôn, nên là mới mẻ gửi cậu cho tới bà nội chở che.
Lần thứ nhất Trình Chu phát hiện ra Cố Kiều là lúc cô đang được đứng ở hành lang cửa số vô chống nhà bếp căn nhà bản thân, cô nhóc nhì tuổi tác đang được vô nằm trong khát nước, ko biết bằng phương pháp này đang được trèo lên tận bệ nhà bếp, ghé mồm vô vòi vĩnh nước nhằm húp, bại là một trong ngày vô mon chục nhì, toàn bộ cơ thể và mặt mũi cô đều bám chan chứa nước giá thành.
Mẹ cô cần trực ca tối, thời điểm này đang được vô buồng nghỉ, nên ko hề hoặc biết.

Cô nhỏ bé ốm nhom, ngóc đầu dậy ngoài vòi vĩnh nước, thấy lúc anh trai nhỏ xinh đẹp nhất ngay lập tức nở nụ cười cợt toe toét.

Một bản thân cô ko thể ngồi vững vàng, suýt chút nữa thì rơi ngoài bệ nhà bếp.
Bà nội Trình đang được tóm tay con cháu trai đứng ngoài, nhìn cảnh tượng này sợ hãi cho tới thót tim, cũng Tính từ lúc bại, về cơ bạn dạng là Cố Kiều đều được chở che mặt mũi căn nhà Trình Chu.
Khi Cố Kiều kể từ vô căn nhà ra đi, Trình Chu đang được nhặt cái áo khoác bên ngoài bên trên sống lưng ghế khoác lên trên người.

Xem thêm: truy tìm ký ức truyện

Áo thể thao white color, quần jeans xanh rì nhạt nhẽo, phối hợp nằm trong giầy thể thao white, ở chàng trai chục bảy tuổi tác hiện hữu lên vẻ thời gian nhanh nhẹn, thoải mái, song người mẫu chân dài miên man, từng bước đi đều lấy theo đuổi làn gió máy, cùng theo với này là hương thơm chanh nhẹ dịu thông thoáng qua chuyện.
Cố Kiều người sử dụng mức độ hít hà, rồi đuổi theo sau, hai con mắt to lớn tròn trĩnh sáng sủa lung linh cong lên, nhằm lộ cặp răng khểnh nhỏ xinh nằm trong song má lúm đồng xu tiền khá nông, cô rung lắc lắc cánh tay Trình Chu rồi ngước lên nhìn anh: “Anh đái Chu, em mong muốn chuồn.”
Trình Chu khá nhíu mi, tiếp sau đó nở nụ cười cợt gạ gẫm dành: “Đám Triệu Hà tiến công nhau với bao nhiêu thương hiệu ham muốn thu tiền phí bảo kê ở cổng sau ngôi trường học tập, em ngoan ngoãn ngoãn ở trong nhà đợi chuồn.”
“Đưa em chuồn nằm trong chuồn nhưng mà.” Giọng phát biểu của cô nàng lấy theo đuổi điệu cỗ thực hiện nũng ko chút ngần ngại, âm cuối còn ngân nga, một vừa hai phải lâu năm một vừa hai phải mềm mại và mượt mà.
Đối với việc này Trình Chu ko thể này bày đi ra thái phỏng miễn nhiễm, kể từ nhỏ cho tới rộng lớn đang được luôn luôn vì vậy, chỉ việc cô thực hiện nũng, là anh ko thể Chịu đựng nổi.
Thực đi ra anh cũng không tồn tại gì cần thiết phiền lòng, vì như thế cô nhóc này cực kỳ thời gian nhanh nhẹn, thấy lúc với điều gì bại sai trái cô hoàn toàn có thể chạy thời gian nhanh hơn hết thỏ.
Trên lối chuồn được lát vì thế những phiến đá xanh rì, vài ba đám thảm cỏ rêu nẩy đi ra kể từ khe nứt bên trên phiến đá, chàng trai người mẫu chân dài bước thời gian nhanh, một cơn gió máy phảng phất qua chuyện, bầu không khí phảng phất hương thơm chanh hòa quấn với hương thơm hoa cam thơm sực non.
Ánh chiều cùn chiếu lên trên người anh những tia nắng và nóng vàng vơi, kể từ tầm nhìn của cô ý, hoàn toàn có thể nhìn thấy khuôn mặt khía cạnh như được chạm trổ tinh anh xảo của anh ấy, hai con mắt hoa khoét trời sinh ẩn tình trìu mến bên dưới mặt hàng lông mi sắc giá thành, nằm trong song môi mỏng dính hồng nhạt nhẽo ẩn hiện tại bên trên làn domain authority white.

Cô gái nhỏ khẽ cong môi, vô đôi mắt chứa đựng ý cười cợt nhàn rỗi nhạt nhẽo.
Anh đái Chu của cô ý thiệt đẹp nhất.
“Nhìn lén anh cần không?” Trình Chu xoay đầu lại, gõ lên đầu Cố Kiều một cái: “Nhìn lối đi.”
Giọng phát biểu nhất quán, vô sáng sủa đặc thù của tuổi tác niên thiếu hụt, vì như thế bị gió máy giá thành tràn vô nên với khá khàn khàn.
Cố Kiều kể từ xa cách phát hiện ra Triệu Hà, Thôi Cửu đang được tiến công nhau với phụ vương người con trai, cô tạm dừng, núp sau đó 1 gốc cây, dõi theo đuổi Trình Chu trải qua bên kia.
Triệu Hà và Thôi Cửu bị tiến công tơi tả, là loại bị ép xuống khu đất nhưng mà tiến công.

Sau Khi Trình Chu nhập cuộc cuộc chiến, tình hình đang được xoay gửi.
Trong khi nhì mặt mũi đang được đánh đấm cho nhau, Cố Kiều phát hiện ra nhì người đang được kể từ xa cách tiếp cận, lại gần một ít mới mẻ thấy rõ rệt, một người là nhà giáo công ty nhiệm của mình, người sót lại là công ty nhiệm khóa.
Mấy thương hiệu này thiệt là ngốc, tiến công nhau lại chuồn lựa chọn tiến công ở cổng sau ngôi trường học tập, thế này chẳng cần vái ông tôi ở lớp bụi này hoặc sao, nhất là công ty nhiệm khóa, aaa thực sự thảm vượt lên trên nhưng mà.
Mà bao nhiêu loại người đang được tiến công nhau bại thì trọn vẹn nhập tâm, bất phân thắng phụ, triền miên ko dứt, chẳng buồn nhằm ý cho tới gửi phát triển thành xung xung quanh.
Cố Kiều nấp sau gốc cây, thấy thầy công ty nhiệm đang được liếc nhìn đám Trình Chu một chiếc, tiếp sau đó xoay đầu phát biểu với công ty nhiệm khóa mặt mũi cạnh: “Đi thôi, ko cần là học viên của ngôi trường tất cả chúng ta.”
“Tôi thấy loại cậu cao cao bại nhìn khá giống như Trình Chu nhưng mà.”
“Chủ nhiệm Ngô, thầy nhìn lầm rồi, vô ngôi trường cấp cho phụ vương số một làm cái gi với ai ko nghe biết Trình Chu, vừa khít trai, mái ấm gia đình với ĐK, kết quả lại chất lượng, sản phẩm của mùa đua vào cuối kỳ thứ tự trước vẫn xếp loại nhất, thời điểm này chắc chắn là là đang được ở trong nhà cắm nguồn vào học tập rồi.”
“Vậy tại vì sao mới gần đây tôi lại nghe người xem phát biểu em ấy hoặc tiến công nhau với đám côn vật ngoài cổng ngôi trường nhỉ?”
“Thầy nghe sai rồi ạ.” Chủ nhiệm lớp phát biểu với công ty nhiệm khóa: “Đi thôi, chuồn thôi, tôi mời mọc thầy bữa ăn.

Chúc mừng công ty nhiệm Ngô chuẩn bị được thăng tiến hiệu phó.”
……
Thấy những nhà giáo đang được ra đi, Cố Kiều mới mẻ thở phào một khá thoải mái, kiễng chân quan sát về phía Trình Chu, đối thủ cạnh tranh đều đã biết thành bọn anh làm gục bên trên mặt mũi khu đất.
Sau Khi xác nhận tất cả đang được an toàn và tin cậy, cô ngay lập tức xoay người cho tới cửa hàng tiện lợi ngay gần bại mua sắm vài ba chai nước uống.

Đợi cho tới Khi đối thủ cạnh tranh bị tiến công cho tới cần tá hỏa quăng quật chạy, Cố Kiều tiếp cận với phụ vương chai nước uống bên trên tay, vạc cho từng người một chai.
Đánh nhau thiệt là vất vả, lưu giữ gìn chủ quyền trái đất lại càng vất vả rộng lớn.
Tay Trình Chu bị chảy chút huyết, còn Triệu Hà và Thôi Cửu thì thiệt thê thảm, mặt mũi người này người nấy đều chuẩn bị nở hoa cho tới điểm rồi.
Trình Chu nhận chai nước uống kể từ Cố Kiều, anh vặn nắp, ngửa cổ húp một khá không còn rộng lớn nửa chai.
Sau bại, bao nhiêu người từ giã nhau, căn nhà Thôi Cửu ở phía Bắc, còn Trình Chu, Cố Kiều và Triệu Hà ở phía Nam.
Trên lối về bên, Cố Kiều phiền lòng nói: “Vừa rồi công ty nhiệm lớp và công ty nhiệm khóa với đi qua, cũng ko biết với quan sát bao nhiêu người hay là không.”
Trình Chu một tay đút túi, cúi đầu đá viên sỏi nhỏ bên trên lối, trọn vẹn ko thèm nhằm ý.
Triệu Hà cũng thực hiện như ko nghe thấy, mỉm cười cợt phát biểu với Cố Kiều: “Kiều Kiều, tóc cậu lại bị chó gặm nữa rồi à, xấu xa bị tiêu diệt chuồn được.”
Đột nhiên Trình Chu tạm dừng, ánh nhìn giá thành lùng, tảo người túm lấy phần cổ áo Triệu Hà: “Cậu một vừa hai phải phát biểu ai xấu xa hả? Ai xấu?”

“Nói Thôi Cửu, Thôi Cửu.” Triêu Hà quay đầu sang một bên, người sử dụng ngón tay chọc chọc vô cánh tay Trình Chu, cầu van lòng thương xót: “Bỏ tôi đi ra, chi ra, nhức bị tiêu diệt chuồn được.”
Trình Chu buông tay, Triệu Hà xoa xoa cổ bản thân, thấp giọng lẩm nhẩm một câu: “Làm loại u gì nhưng mà bênh nhau ghê tởm thế.”
Cố Kiều sờ sờ mái đầu “chó gặm” của tôi, khẽ mỉm cười cợt.

Xem thêm: búp bê tây dương

Vừa rồi ở trong nhà ko biết là ai còn phát biểu vật gì nhưng mà người xấu xa thì chớ sập tội cho tới công nhân rời tóc cơ chứ.
Triệu Hà thở lâu năm một khá, phô trương tỉ ti kể lể: “Đều là thanh mai trúc mã phát triển bên nhau, tại vì sao anh lại ưu tiên thế hả anh đái Chu?”
Sau bại, chẳng ai thèm nhằm ý cho tới cậu ấy nữa.
“Áo của em bị rách nát lúc nào thế?” Trình Chu chọc chọc hâu phương nách Cố Kiều: “Đây này.”
Ngón tay lạnh giá của anh ấy qua chuyện sơ hở vấp vô làn domain authority cô, khiến cho cô với chút rùng bản thân.
Cố Kiều tịch thu ánh nhìn, tấm đôi mắt tránh mặt, ngấc đầu lên nhìn bầu trời: “À, điều này ấy hả, là một vừa hai phải rồi bị cọ vô đằm thắm cây.”
Nói đoạn, cô mới mẻ phản xạ lại, ngay lập tức hét lên: “Chiếc áo này nhì mươi chín tệ chín* một cái bại, giắt thôi rồi, bị tiêu diệt tiệt!”
*29.9 tệ vì thế khoảng tầm 110k
“Đừng với học tập người không giống phát biểu bậy, về căn nhà thay cho đi ra rồi mang đi sang trọng căn nhà anh, anh vá lại cho tới em.” Trình Chu nhìn chằm chằm vô khu vực vải vóc bị rách nát, vô đầu chính thức ngẫm nghĩ về coi nên vá thế này cho tới thích hợp.
Lúc bại, anh vô nằm trong triệu tập vô nghệ thuật vá vá khôn khéo, nhưng mà trọn vẹn ko nhằm ý cho tới làn domain authority white như ngọc của cô ý lòi ra ngoài qua chuyện lớp vải vóc thú vị cho tới nhường nhịn này.
Về cho tới căn nhà, Cố Kiều đem cái áo đang được thay cho đi ra sang trọng căn nhà Trình Chu, nhân tiện bữa ăn mặt mũi căn nhà anh rồi mới mẻ về.
Trình Chu banh vỏ hộp công cụ may vá, bên dưới ánh sáng của đèn luồn sợi chỉ qua chuyện cái kim nhỏ, địa điểm bị rách nát này khá to lớn, nếu như cứ thế vá kín vô tiếp tục cực kỳ khó khăn coi, cần thiết một tấm vải vóc nằm trong màu sắc nhằm lót xuống bên dưới.
Trình Chu lật chuồn lật lại vỏ hộp đựng vật may vá, sau cùng xoay đầu lại thấy một cái khăn lụa treo bên trên giắt áo, là của u anh ngày qua cho tới thăm hỏi nhằm quên.

Nó nằm trong màu sắc với cái áo của Cố Kiều, trái ngược thực là vượt lên trên thích hợp.
Trình Chu nạm kéo, rời một miếng vải vóc của cái khăn lụa, sau thời điểm vá đoạn lại sử dụng tay kéo kéo, rồi giơ lên ánh sáng của đèn nhìn nhìn, ừm, thực sự nhìn cực kỳ đương nhiên.

Quả ko hổ là cái áo nhì mươi chín tệ chín, tùy tiện vá vá một ít cũng thiệt đẹp nhất.
Bà nội Trình cọ chén bát đoạn, tiếp cận phòng tiếp khách, nhặt cái khăn lụa rơi bên trên sàn lên, tiếp sau đó ấn mạnh vô trán Trình Chu một chiếc.
“Thằng con cháu huỷ căn nhà này, sao lại rời cái khăn Hermes của u con cái đi ra thế này?”.