mối tình đầu của anh

moi-tinh-dau-cua-anh

Nguồn ảnh: Pinterest

Bạn đang xem: mối tình đầu của anh

Edit: Bwi

Nguồn truyện: wattpad.com/user/chickchickcute, thuytiencung.wordpress

Tháng chín khai trường, không khí thô rét trong cả một ngọn dông tố còn không tồn tại,hoa lan bạc nở từng, mặt mày khu đất được make up một tầng white color của cánh hoa.

Không khí mượt như bông ngọt tựa như được láo nháo vô kẹo bông gòn.

Trên tuyến phố đá cuội của cao trung Thịnh Hoa, sở hữu nhị con cái người yêu câu White mập đang được tung tăng nhảy nhót ăn phân tử cây, giương cổ ý thức phấn chấn.

Trên trán Đồng Miểu ngấm một tầng các giọt mồ hôi mỏng manh khá thực hiện ẩm ướt tóc cái gray clolor. Cô nhẹ dịu nhấp môi, trả hai con mắt hạnh nhìn xung xung quanh yếu tố hoàn cảnh không quen.

"Con đã nhận được được giấy má báo trúng tuyển chọn của Thịnh Hoa, u cho tới con cái trả cho tới Thịnh Hoa rồi, con cái buông lỏng được rồi chứ?"

Đồng Mỹ Quân ngồi xổm xuống, nhẹ dịu vỗ cánh trắng tay nõn như sứ của thiếu hụt phái nữ.

Đồng Miểu ngoan ngoãn ngoãn gật đầu, cô từ xưa đến giờ thường rất sở hữu ý tứ với u.

Đồng Mỹ Quân mang 1 cái váy nhiều năm, váy rũ cho tới bên trên cỏ giống như một đóa hoa bách hợp ý đang được khoe sắc.

"Mẹ, con cái thường ngày đều hoàn toàn có thể trông thấy người sao?" Đồng Miểu trầm dìm sau đó 1 khi lâu, ở đầu cuối cũng tự dự vạc đi ra giờ.

Thịnh Hoa cơ hội trung tâm TP. Hồ Chí Minh vượt lên trước xa xăm, coi đi ra cô ham muốn trọ ở ngôi trường, tuy nhiên u ko chiếu cố tuy nhiên thưa......

"Mẹ cho tới đỡ đần con cái một thứ tự, con cái ko cần thiết phiền lòng, điểm này còn tồn tại A Trạm chiếu cố cho tới con cái." Đồng Mỹ Quân hiểu nhầm cô sở hữu ý tứ, ở một điểm không quen sẽ không còn thân quen.

Đề cập cho tới con cái của Tư Khải Sơn, Đồng Mỹ Quân thư thả mỉm cười.

Đồng Miểu lại rũ hai con mắt xuống, ko vết tích tuy nhiên cắm má thịt.

A Trạm.

Cô khá nâng đôi mắt lên, đem bám theo khá nước quan sát về phía khuôn mặt mày tinh ma xảo của mẹ: "Mẹ, người tiếp tục kết duyên cùng theo với phụ vương của Tư Trạm sao?"

Nụ mỉm cười của Đồng Mỹ Quân sở hữu khá cứng đờ, bà ngỏ to tướng mắt: "Tiểu hài tử như con cái cai quản nhiều chuyện vì vậy làm cái gi, con cái cứ yên tâm trải nghiệm cuộc sống thường ngày học tập lối, thuận tiện chung A Trạm học tập văn hóa truyền thống, phụ vương thằng bé bỏng vô cùng kỳ vọng những con cái cùng với nhau đậu Thanh Hoa đấy."

Đồng Miểu gật đầu, thuận bám theo đáp ứng: "Con biết rồi."

Đồng Mỹ Quân ngỏ túi Gucci phía trên cổ tay đi ra, kể từ bên phía trong lôi ra một chùm chiếc chìa khóa, mỉm cười điềm đạm với Đồng Miểu nói: "Đây là chiếc chìa khóa căn hộ sát ngôi trường Thịnh Hoa của phụ vương A Trạm, kí túc xá của ngôi trường cũng ko tiện, con cái trả cho tới ở nằm trong A Trạm lên đường, những đồ dùng u đều chung con cái nép dọn rồi."

Đồng Miểu doãi tay niết chiếc chìa khóa, gắt gao bắt chặt trong trái tim bàn tay.

Chìa khóa bén nhọn nhô lên đè trong trái tim bàn tay mềm mượt, khá sở hữu chút đau nhức.

Cô không thích, tuy nhiên cô đồng ý.

Ba Tư Trạm chung u cô sở hữu cuộc sống thường ngày đảm bảo chất lượng, nên sở hữu chút báo đáp, cô chung Tư Trạm nâng lên kết quả tiếp thu kiến thức, cũng coi như là 1 loại báo đáp lên đường.

"Phải ở công cộng với A Trạm thiệt đảm bảo chất lượng, sau này những con cái thưa ko chừng lại phát triển thành là đồng đội."

Đồng Mỹ Quân dứt điều, sở hữu chút ngượng ngùng mỉm cười mỉm cười.

Ngoài cổng ngôi trường xế hộp vang lên nhị giờ tích tích, bà sung sướng vẫy vẫy tay, xoay đầu lại cho tới vỗ vai Đồng Miểu, ngay tắp lự chạy lờ đờ cho tới phía xe hơi.

Đồng Miểu ở Đồng Mỹ Quân sau sống lưng cong lên hai con mắt mỉm cười mỉm cười, tiếp sau đó lên đường phía chống giáo vụ.

Chỉ cần thiết u hoàn toàn có thể sung sướng là đảm bảo chất lượng rồi.

Chú Tư vì thế cô tuy nhiên tương tác với căn nhà nhiệm, không còn thảy đều an bài xích thỏa xứng đáng, chỉ từ ngóng cô xách cặp nhập học tập.

Hết thảy đều ko tệ lắm, đơn giản Tư Trạm...... Làm cô sở hữu chút làm cho đầu đau.

- -

Trên hiên nhà.

Các phái nam sinh vừa vặn mỉm cười vừa vặn mắng không còn mùa này cho tới mùa không giống.

""Có ai thấy Trạm Ca vừa vặn mới mẻ bại không?"

" Chơi nhiều ván vì vậy ở đầu cuối cũng hạ được Trạm ca"

"Trạm ca Chịu đựng bại cược đi!"

Nam sinh nhờ vào lan can, một tay chống cằm, địa hình niết ở nhị ngón tay, mặt mày bên trên là hình hình họa thành công tuyệt địa đục vong, SS.

Trên mặt mày ko chút nhằm ý tuy nhiên mỉm cười, môi mỏng manh khá giương.

"Phạt lên đường."

Thanh âm sở hữu chút trầm thấp khàn khàn, lòi ra một thiếu hụt niên kể từ tính.

Trần Đông thực hiện mặt mày quỷ sở hữu ý xấu xa nói: "Trạm ca luôn luôn là kẻ được tỏ tình, thứ tự này tìm hiểu người nhằm tỏ tình, thế nào?"

Các phái nam sinh đang được cùng với nhau ăn gà mỉm cười vang, tiếng ồn vỗ tay.

Anh mỉm cười nhạo một giờ, nghiêng mặt mày về phía cậu liếc đôi mắt một chiếc, nhướng mày: "Cùng cậu tỏ tình sao?"

Trần Đông ưỡn иgự¢ nói: "Nếu cậu là phái nữ, chỉ vì chưng mối quan hệ này của nhị tớ, vô cùng tiếp tục cho tới cậu ở trên!"

"Lăn!" Tư Trạm tức phẫn uất mắng hắn một giờ, ngón tay thon nhiều năm vắt lon Coca trống rỗng lên, ném về phía Trần Đông.

Trần Đông mỉm cười hì hì ôm siết lấy đầu, nhẹ dịu đem lon Coca vứt lên đường.

Tư Trạm cũng ko sử dụng lực, anh ko nhằm bụng điều này.

Đã tiến công cuộc thì nên Chịu đựng bại.

"Này tỏ tình với phái nữ sinh trước tiên bước lên thang lầu, thế nào?" Trần Đông hí hửng sướng khi người gặp gỡ họa tuy nhiên đề xuất.

Thang lầu phô đi ra đá hoa white color ngà, mặt mày bên trên là huy hiệu ngôi trường Thịnh Hoa, nhã nhặn lại đại khí.

Tư Trạm giương đôi mắt nhìn lên trên cầu thang trống rỗng ko, tùy ý nói: "Làm vậy lên đường."

Cửa tuột hiên nhà thổi cho tới một cơn dông tố êm ấm, thô rét lại trêu chọc, đem bám theo mùi hương hương thơm ngọt ngào và lắng đọng nhè nhẹ nhàng.

Trong tiết học tập, đại phần tử học viên đều ở chống học tập nghe giảng, hiên nhà căn phiên bản không tồn tại ai, đợi hồi lâu, Tư Trạm nhìn nhìn điện thoại cảm ứng thông minh, lượng pin ko đầy đủ 10%, anh sở hữu chút ko kiên trì.

Mau tan học tập, người một nhiều lên ngay tắp lự chạy, thiệt phiền.

"Trạm ca chớ sở hữu cấp, ngóng một ít." Trần Đông liếc mắt tấp vào cửa ngõ thang lầu trở lại.

"Các cậu nghe lên đường, sở hữu người tới!"

"Ai, giờ bước đi nhẹ nhàng ghê!"

Xem thêm: truyện xuyên không về cổ đại hay

"Nữ nữ!"

Mấy loại phái nam sinh chạy thời gian nhanh lên, ở trườn ven tường doãi cổ coi náo sức nóng, bám theo giờ bước đi lại gần, bọn họ khe khẽ bảo nhỏ thanh âm trọn vẹn mất tích.

Chờ Trạm ca đẩy mạnh.

Tư Trạm khá khí xoay người, lơ là biếng kéo cổ áo khoác bên ngoài đồng phục lên, tiếp sau đó bước đi nhiều năm, tiếp cận cửa ngõ thang lầu, một tay chống lan can, lùi người cho tới ven tường, ngăn lại tuyến phố có một không hai.

Anh vô cùng cao, cánh tay lại nhiều năm, thua cuộc ánh mặt mày trời xuyên qua hành lang cửa số.

Đồng Miểu mới mẻ vừa vặn xoay người lên đường phía lên bên trên, trước đôi mắt tối sầm lại, cô ko ngoài nhấp môi, giương đôi mắt nhìn lại phía bên trên thang lầu.

Tư Trạm vô cùng cao, bên trên mặt mày đem bám theo nụ mỉm cười bất cần thiết đời, cùn khí chục phần.

Cô luôn luôn trực tiếp biết, vị này nức danh toàn ngôi trường, là nhị thế tổ ko hề dễ dàng chọc.

Đồng Miểu khẩn trương bắt chặt chiếc chìa khóa vô tay, nhìn một cơ hội phòng ngừa lên thang lầu, ko kêu một giờ.

Anh ham muốn thực hiện gì?

Ai hiểu rằng.

"Mẹ nó, đó là Trạm ca cướp tiện nghi hoặc của em gái à!" Trần Đông rời ở góc cạnh tường quá bất ngờ thưa.

Này nhị người mối quan hệ xấu xa hổ...... Loại hí hửng đùa này thiệt ko đảm bảo chất lượng đi?

Nhưng là mũi thương hiệu vẫn phun, coi Tư Trạm tựa như không tồn tại lùi lại, Trần Đông vừa vặn khích động vừa vặn phiền lòng.

Đồng Miểu quan sát về hâu phương Tư Trạm, thấy hàng loạt loại đầu đang được trốn.

Cô ko biết bọn họ đang được nghịch ngợm vật gì, tuy nhiên cô suy nghĩ xa cách những người dân này một ít.

Cho nên ko thể ko xuất đầu xuất hiện thêm.

"Cậu... cậu rời đi ra."

Thanh âm vô cùng nhỏ và quyến rũ và mềm mại, đem bám theo đường nét cô bé bỏng vùng quê phía phái nam, mồm cô khá nâng, nhỏ nhắn lại hồng nhuận.

Mắt Tư Trạm xẹt qua chuyện một tia rạm ý, anh lơ là biếng thu tay về, từng bước một trở lại lầu, giầy thể thao giẫm lên thềm đá bóng lộn, tháp tháp vang.

Đồng Miểu ko ngoài lùi đi ra sau, Tư Trạm vượt lên trước cao, cô nhìn lên coi mặt mày anh.

Tư Trạm tiếp cận trước mặt mày cô, khoảng cách của nhị người vô cùng sát, Đồng Miểu hoàn toàn có thể ngửi được mùi hương hương thơm thảo vị bên trên ăn mặc quần áo anh.

Anh ghé sát vô cô, môi khêu gợi lên, khá thở phả bên trên mặt mày cô, rảnh rỗi nhạt nhẽo.

Ngón tay thon nhiều năm vén lên một không nhiều tóc nhiều năm đang được xõa tung của cô ấy, khẩu ca trầm thấp khàn khàn, tư tưởng chút ý mỉm cười.

"Tiểu Quyển Mao, tớ quí cậu --"

Khuôn mặt mày Đồng Miểu chợt đỏ hỏn lên, cô lảo hòn đảo lùi lại vài ba bước, suýt nữa trượt xuống thang lầu.

Cô trước đó chưa từng gặp gỡ phái nam sinh nào là vì vậy, ko đứng đắn cho tới đỉnh điểm.

Cô đương nhiên sẽ không còn coi đó là thiệt, Khuôn mặt mày Tư Trạm hiện thị vẻ hí hửng đùa ý vị.

Thối tới lui loại ngôi cao, thiệt vất vả mới mẻ bay ngoài khá thở của Tư Trạm, Đồng Miểu thời điểm này mới mẻ phục sinh điềm tĩnh.

Hành bác sĩ sở hữu người vỗ tay mỉm cười to tướng, tiếng động cãi cự rầm rĩ tiếng ồn như ham muốn tháo dỡ cả nóc căn nhà.

Tư Trạm vùng lên, nhìn Đồng Miểu cùng quẫn bách, hắn đạm mạc nhét tay vào bên trong túi quần đồng phục, mái đầu thua cuộc lông mày, gằn từng chữ một nói: "Là tuyệt -- đối không tồn tại kỹ năng."

Anh cố ý kéo dãn âm, khốc liệt cho tới đỉnh điểm.

Dứt điều, anh quay đầu sang một bên sử dụng góc nhìn nhìn xuống bên dưới chân thang lầu, nhường nhịn cho tới Đồng Miểu một tuyến phố, coi như trêu đùa cô đầy đủ rồi, cho tới cô một tuyến phố sinh sống.

"Cậu!" Đồng Miểu xấu xa hổ và khó tính, lại ko thể làm cái gi.

Cô còn không tồn tại bị người tớ bắt nạt, lý do là ngôi trường trung học(c2) nghiêm trang tự khắc cho tới biến đổi thái, cho nên vì vậy cô ko lúc nào tu luyện được xử lý điềm tĩnh khi gặp gỡ bức bối.

"Ở xa xăm tôi cũng nghe thấy được những em thưa nhao nhao, tan học tập rồi sao!" Chủ Nhiệm Giáo Dục bụng to tướng, mãn đầu đem hãn chạy cho tới.

Liếc đôi mắt một chiếc ngay tắp lự trông thấy Tư Trạm lơ là biếng tay đút túi quần bên trên sản phẩm bác sĩ.

Chủ Nhiệm Giáo Dục hận Fe ko trở nên thép gọi Tư Trạm lại: "Em, là em, tôi ko cần thiết nhìn ngay tắp lự biết là em!"

Tư Trạm ở đầu cuối cũng giương đôi mắt nhìn nhìn Chủ Nhiệm Giáo Dục, mặt mày ko thất sắc vân đạm phong coi thường nói: "Không, ko nên em đang được xếp sản phẩm nghênh đón em gái sao."

Hai chữ "em gái" gằn mạnh, đem bám theo ý vị ko rõ ràng hàm nghĩa.

Đồng Miểu nhẹ dịu cắm má thịt, hung hăng trừng đôi mắt nhìn Tư Trạm một chiếc, tranh giành anh bước thời gian nhanh lên thang lầu chạy lên đường, chạy cho tới kề bên Chủ Nhiệm Giáo Dục, thời điểm này mới mẻ thở phào thoải mái.

Chủ Nhiệm Giáo Dục hiểu rõ Tư Trạm ở tê liệt thưa hươu thưa vượn, tuy nhiên lại không tồn tại triệu chứng cứ, chỉ sử dụng góc nhìn cảnh cáo quét tước qua chuyện bọn họ một vòng, thời điểm này mới mẻ chở che Đồng Miểu tăng trưởng văn chống.

Ba Tư Trạm vẫn sớm nằm trong giáo phương tiếp đón, ham muốn trả cô cho tới học tập lớp 11, Chủ Nhiệm Giáo Dục cũng đợi vẫn lâu.

Thịnh Hoa là ngôi trường cao trung trọng tâm của tỉnh, 2 người đều là lưu học viên nằm trong được cử tới trường, chính vì vô hoặc ngoài nước đều phải sở hữu ký hợp ý đồng hiệp nghị với ĐH, cho nên vì vậy học viên Thịnh Hoa đơn giản dễ dàng sở hữu thời cơ rộng lớn ngôi trường không giống thật nhiều (không biết sát nghĩa ko ㅠㅠ)

Đây cũng chính là lí tự khiến cho Thịnh Hoa ở vô đôi mắt nhiều gia trưởng ham muốn đậu còn khó khăn rộng lớn lên trời.

Nhưng Đồng Miểu là nước ngoài lệ.

Cô không những sở hữu đem mối quan hệ, tuy nhiên cô còn là 1 vô số không nhiều những member bên dưới 18 tuổi tác của Câu lạc cỗ Mensa, từng đạt được thật nhiều phần thưởng quốc tế, chỉ số mưu trí thưa lên, cô là tài năng thiên bẩm.

Chủ Nhiệm Giáo Dục vô cùng hoan nghênh học tập Thần vì vậy cho tới thay đổi Thịnh Hoa.

Nhưng điều thực hiện ông tuyệt vọng nhất là Đồng Miểu đòi hỏi ko nhập cuộc giải tranh tài hoặc niên cung cấp bài xích bảng nào là, không thích ngôi trường học tập tuyên dương.

Tôn căn nhà nhiệm nâng công cộng trà lên tợp, nửa dừng mi, thiện chí khuyên nhủ nói: "Thật sự ko được sao?"

Một mon sau, những ngôi trường cao trung phối hợp tổ chức triển khai thi đua đua, nhắc đến những ngành học tập, Thịnh Hoa rất đầy đủ học viên xuất sắc ưu tú, tuy nhiên nhưng mà giống như tài năng thiên bẩm Đồng Miểu vẫn chính là lông phượng sừng lân.

Ông cảm nhận thấy sở hữu chút không mong muốn.

Đồng Miểu liếm liếm môi nhỏ xinh, khẩn trương bắt lấy góc váy, cúi đầu nói: "Thực nài lỗi......"

Chủ nhiệm vẫn biết nường ý tứ, thời gian nhanh xua tay mỉm cười cười: "Không sao không vấn đề gì, tất cả chúng ta phía đằng trước đều đảm bảo chất lượng."

Đồng Miểu thông thoáng thở nhiều năm thoải mái một khá, tay cũng từ từ lỏng xuống bên dưới, trong trái tim bàn tay vẫn đem bám theo chút triều ý.

"Thầy trước tiên đem em lên đường lớp, những ban đều là phân cử tới trường, mới mẻ vừa vặn phân ban thôi, em chớ kinh học tập ko vô."

Xem thêm: sau khi chia tay tra công điên rồi

Tôn căn nhà nhiệm lên đường vòng kể từ mặt mày sau bàn tiếp cận, dẫn Đồng Miểu tiếp cận ban cao nhị*.

"Cảm ơn thầy." Đồng Miểu cúi đầu lên đường nằm trong ông, trong trái tim lại trầm xuống.

*cao nhị: lớp 11