Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net
- --
Bạn đang xem: kỷ tu nhiễm
Thời gian trá thông thoáng một chiếc tiếp tục qua chuyện.
Nàng theo gót ông nước ngoài vô nam giới đi ra bắc, anh thi đua triển nguyện vọng, không ngừng nghỉ không ngừng mở rộng phiên bản đồ vật gia thế Kỷ gia.
Mặc cho dù nhị người cùng cả nhà thì không nhiều tuy nhiên xa thẳm cơ hội thì nhiều vô kể, tuy nhiên cũng ngày càng thân thích thiết cùng nhau rộng lớn.
Thiếu nữ giới tuổi hạc còn quá nhỏ, so với tình yêu thơ ngây tuy nhiên u mải miết, tuy nhiên anh lại ko lạnh lẽo vội! Cuộc đời sót lại vô cùng nhiều năm, anh và nường còn tồn tại rất nhiều thời hạn. Anh cũng thỏa sức tự tin, Tiểu Vô Ưu của tớ, sẽ không còn đơn giản và dễ dàng xiêu lòng lòng vì thế một người con trai không giống.
Nhưng tuy nhiên...
Mọi loại anh đều tính kỹ, tuy nhiên ko tính được ý trời.
"Kỷ Hoàng, thân thích thể của ngài... e rằng..."
Lão fake ở bên cạnh Hải Đường, nom chằm chằm chàng trai, lông mày nhíu lại.
Sau Lúc chàng trai hiểu rằng tình hình thân thích thể của tớ, tr.uye.nful.l.ne.t cũng ko thưa thêm thắt gì, phảng phất như không còn thảy những loại này, tiếp tục sớm Dự kiến trước kể từ lâu.
"Hic, thực sự tài hoa phận hầm hiu tuy nhiên..." Sau một hồi, lão fake giàn giụa tiếc thương rung lắc đầu, nhẹ nhàng giọng thở nhiều năm.
"Ừm, sáng tỏ." Chàng trai yên ắng rất rất lâu, cay đắng sở cười cợt, xoay người rời chuồn.
Kiếm khách hàng sở hữu dò thám, văn nhân sở hữu cây bút. Sau này, Kỷ Tu Nhiễm sẽ không còn còn tồn tại Nhiếp Vô Ưu.
Xem đi ra, ông trời cũng ko được chấp nhận, bên phía trong sau này của nường sở hữu anh.
"Kỷ Tu Nhiễm!"
Thấy chàng trai rời chuồn, Hải Đường nhanh gọn lẹ xua theo: "Anh chắc chắn cần nghỉ dưỡng mang lại khỏe khoắn..."
Nghe giờ đồng hồ, chàng trai ngừng bước, góc nhìn rớt vào bên trên người Hải Đường: "Nhưng tôi, còn tồn tại thật nhiều chuyện cần thực hiện."
"Rất nhiều chuyện? Chẳng lẽ còn cần thiết rộng lớn đối với mạng của anh ý à?" Hải Đường cuống quýt la lên.
"Như vậy, nằm tại vị trí bên trên nệm, trời cao sẽ không còn thu lấy mạng của tôi sao?" Kỷ Tu Nhiễm chỉ về phía khung trời.
"Tôi chuồn thưa mang lại Vô Ưu..." Rất nhanh chóng, Hải Đường lấy điện thoại cảm ứng thông minh địa hình đi ra.
Nhưng tuy nhiên, Kỷ Tu Nhiễm rung lắc đầu một cái: "Không cần thiết."
"Kỷ Tu Nhiễm, anh sở hữu ý gì? Chuyện rộng lớn như thế, Vô Ưu không tồn tại quyền được biết sao?" Chân mi Hải Đường nhăn lại.
"Tăng thêm thắt phiền óc." Kỷ Tu Nhiễm nhẹ nhàng giọng vấn đáp.
"Rốt cuộc anh sở hữu ý gì, anh dự tính lường gạt Vô Ưu, tiếp sau đó đẩy Vô Ưu rời đi?" Hải Đường căn vặn.
Kỷ Tu Nhiễm yên ắng ko đáp.
"A, Kỷ Tu Nhiễm... Anh thiệt vĩ đại, anh nghĩ về bản thân là ai? Anh thiệt sự coi bản thân như thể nam giới chủ yếu vô truyện ngôn tình ngược rồi sao? Những chuyện vĩ đại tự động bản thân gánh vác, tiếp sau đó 1 mình cô độc trọn vẹn bặt tăm ngoài cái toàn cầu này?" Hải Đường cả phẫn uất thưa.
"Mỗi một người, đều phải có quyền lựa lựa chọn, ko tương quan cho tới vĩ đại." Chàng trai thưa đoạn, cũng không xoay đầu lại, xoay người rời chuồn.
...
Trên hải hòn đảo, vô kho sản phẩm cũ nát nhừ, chàng trai đủng đỉnh rãi há nhị đôi mắt đi ra, sắc mặt mày White bệch. Anh thiệt tương tự một vừa hai phải mơ một niềm mơ ước, tiếp tục mơ thấy lần thứ nhất gặp mặt, tiếp tục mơ thấy khoảng tầm thời hạn niềm hạnh phúc cùng cả nhà, tiếp tục mơ thấy cả sự cô độc và vô vọng.
Xem thêm: gã độc thân vàng mười
Rất nhanh chóng, chàng trai tương đối sở hữu chút phí mức độ sửa lịch sự lại áo sơ-mi White bên trên người bản thân một phen, nom vô ống kính, bên trên mặt mày lòi ra một nụ cười cợt giàn giụa êm ấm.
"Chúc em tân thơm niềm hạnh phúc."
Lúc thì thầm, vô đôi mắt của chàng trai, sở hữu từng tia chấn động! Anh cúi đầu xuống, không thích làm cho ống kính bắt được chút tâm tình nào là của tớ.
Hồi lâu sau, thời điểm này chàng trai mới mẻ một đợt nữa đương đầu với ống kính.
"Không hứa hẹn tái ngộ."
...
Bờ biển cả, chàng trai kiểm soát và điều chỉnh khung người bản thân qua 1 kiểu tự do một chút ít. Anh còn ghi nhớ, thật nhiều năm vừa qua, chủ yếu bản thân và cô nàng cơ, từng ngồi ở bờ biển cả như thế, ăn Bento tiện lợi, nói chuyện về sau này.
Cảm thụ dông biển cả thổi phơ phất, vô đầu của chàng trai, lại đợt nữa chính thức ghi nhớ lại những hình hình ảnh vô cơn mơ.
Kỷ gia.
Mặt trời chói sáng bên trên cao.
Bé gái bao phủ lấy một chiếc nồi rộng lớn, mồ hồi tiếp tục sớm đầm đìa sũng từng toàn bộ cơ thể.
Chợt, cô nhỏ bé sử dụng nhánh cây hứng lấy chiếc miệng cái nồi Fe đồ sộ rộng lớn cơ, trộm vô số thực phẩm kể từ chống nhà bếp Kỷ gia thực hiện bùi nhùi dụ, nhét vô phía bên dưới nồi.
Một lát sau, bịa con mồi đoạn, nhỏ bé gái trốn đàng sau đại thụ.
Trong tay cô nhỏ bé lưu giữ lấy một sợi thừng. Cô nhỏ bé vốn liếng lăm le sử dụng cái nồi rộng lớn này bắt bao nhiêu con cái chim nhỏ đàng sau núi ở Kỷ gia, tuy nhiên nhưng mà đợi tiếp tục lâu, lại cũng ko thấy con cái chim nào là giắt bẫy.
Ngay chủ yếu thời gian cô nhỏ bé chính thức buồn ngủ, một đứa nhỏ bé trai ráng một cuốn sách vô tay, tiếp cận trước cái nồi rộng lớn, tương đối sững sờ, nom tứ bề một chút ít, cũng ko thấy ai, chỉ thấy lòng nồi đang được bịa một không nhiều thực phẩm.
Đây là đang khiến gì...?
Lúc này, cậu nhỏ bé khom người xuống, tò mò mẫm thò nguồn vào vô, nom xuống vùng dưới bên phía trong lòng nồi.
Cô nhỏ bé đang được buồn ngủ, cảm biến được sợi thừng vô tay sở hữu chút động tĩnh, theo gót phiên bản năng cuống quýt vàng kéo một chiếc về phía bên trái.
Chỉ nghe một giờ đồng hồ "cạch" vang lên, nồi rộng lớn trượt xuống, cậu nhỏ bé còn ko hồi phục lại niềm tin, vô nháy đôi mắt đã trở nên nhốt bên phía trong cái nồi rộng lớn.
Bé gái khích động kể từ đàng sau đại thụ chạy đi ra, cho tới cạnh nồi rộng lớn, hưng phấn ko thôi tuy nhiên tung hô —— "Oa ha ha ha, bắt được, bắt được!"
"Người nào?"
Nghe được vào trong nồi lại sở hữu tiếng động truyền cho tới, nhượng bộ như cô nhỏ bé e không còn hồn: "Oa, chim trở nên tinh ranh rồi, ngươi là yêu thương tai quái sao! Lại rất có thể biết thưa chuyện!"
"Ngươi là ai?"
"A, ta? Ta gọi là Nhiếp Vô Ưu, ngươi thì sao?"
"..."
Nhiếp Vô Ưu...
Vô Ưu...
Xem thêm: sau khi trọng sinh thiếu gia giả sợ ngây người
Lúc cơ, phiên phiến anh vô cùng sẽ không còn nghĩ về cho tới, chủ yếu bản thân lại bị một chiếc bẫy vụng về về như thế vây khốn.
Một chuyến vây khốn, đó là cả đời.
HẾT
Bình luận