Diệp Tử Nam vừa vặn ôm Túc Kỳ lên xe cộ, ngay lập tức cảm nhận được Smartphone của u Diệp, bảo anh về căn nhà ăn cơm trắng tối.
Tất cả tâm tư nguyện vọng Diệp Tử Nam đều bịa bên trên người Túc Kỳ, "Mẹ, Túc Kỳ vừa vặn bị trượt ngã, lúc này con cái đang được đem cô ấy chuồn cơ sở y tế, lát nữa con cái gọi lại cho tới u."
Trái tim u Diệp lộp độp một chiếc, thoang thoáng nghe giờ đồng hồ Túc Kỳ ՐêՈ Րỉ, "Mau chuồn chuồn, u ngay thức thì chạy thông qua đó."
Lâm Thần vừa vặn tài xế vừa vặn thi đua phảng phất liếc trộm nhì người ngồi đàng sau, anh tao trước đó chưa từng thấy qua quýt phu nhân ông chồng này vì vậy, một phút trước còn giương cung bạt mò mẫm, tức thì tiếp sau đó ngay lập tức ràng buộc như keo dán đấm.
Túc Kỳ phía trên ghế sau, lqd0n nửa người bên trên được Diệp Tử Nam ôm nhập иgự¢, rên khe khẽ, "Đứa bé nhỏ không tồn tại việc gì, trúng không?"
Dường như Diệp Tử Nam với chút luýnh quýnh, vỗ nhẹ nhõm sau sườn lưng cô, nhỏ giọng yên ủi, lại trình bày tránh việc điều, trong trái tim cực khổ sở ko trình bày không còn được.
Túc Kỳ ngủ mê mẩn khi được anh vuốt ve yên ủi.
Thỉnh phảng phất Diệp Tử Nam còn thúc giục giục Lâm Thần, "Chạy thời gian nhanh lên."
Lâm Thần giẫm chân ga mạnh thêm thắt vài ba phần.
Diệp Tử Nam nhận ra người nhập иgự¢ nhíu máy, lại sở hữu chút oáu giẫn dữ trình bày, "Chạy vững vàng vàng một ít."
Lâm Thần lại buông lỏng chân ga.
Qua một khi sau, Diệp Tử Nam lại phân phó anh tao chạy thời gian nhanh lên, tuân theo bao nhiêu thứ tự vì vậy, Lâm Thần đang được sụp sụp đổ, "Này, Diệp Tử Nam, cậu đầy đủ rồi đó, trình bày thế này tôi cũng chính là học tập trưởng của cậu, tôi đã từng lái xe không lấy phí, cậu lại còn chê sầm uất trách cứ tây!"
Diệp Tử Nam đầu cũng ko ngửng lên, "Bây giờ là thời hạn đi làm việc, tôi trả bổng cho tới anh."
Lâm Thần nghiến răng nghiến lợi hít một tương đối thiệt thâm thúy, "Tôi nhịn."
May nhưng mà cơ sở y tế đang được ngay gần tức thì trước đôi mắt.
Túc Kỳ bị đi vào chống cung cấp cứu giúp, bên phía ngoài Diệp Tử Nam như con kiến trườn bên trên chảo rét mướt, lo lắng không yên.
Một lát sau với người hắn tá cho tới nom Diệp Tử Nam và Lâm Thần, vẻ mặt mũi kỳ kỳ lạ chất vấn, "Vị này là kẻ căn nhà dịch nhân?"
Lâm Thần ngay thức thì xua tay thanh minh, "Không tương quan gì cho tới tôi."
Diệp Tử Nam tiến thủ lên chất vấn hắn tá, "Là tôi, phu nhân tôi không tồn tại việc gì chứ?"
Lâm Thần xoay đầu nom anh, tiếng nói rất rộng lớn, "Không cần những cậu đang được tổ chức ly thơm sao, cậu gọi thân thiện vì vậy thực hiện gì?"
Bạn đang xem: kỳ thật cây lim có thể dựa
Diệp Tử Nam trừng đôi mắt nom anh tao, "Tránh ra!"
Y tá với tương đối rộng lớn tuổi tác, với khuôn mặt mũi rất đẹp trai của Diệp Tử Nam ko một chút nào ưa mến, nghe Lâm Thần trình bày hoàn thành vẻ mặt mũi ngay lập tức hung hãn, "Bây giờ mới nhất biết phiền lòng, sao không phải lo ngại sớm đi? Cậu chở che cô ấy ra sao vậy hả? Cô ấy mang bầu cậu với biết không?"
Đại tổng giám đốc Diệp khi này thì bị người tao giáo dục qua quýt, rõ rệt là Lâm Thần mừng rỡ sướng khi người không giống gặp gỡ họa, lại còn rất cần được nghiền phiên bản thân thiết bày đi ra vẻ mặt mũi cảm thông nom anh, nom nhập đôi mắt Diệp Tử Nam vô nằm trong thù ghét, tuy nhiên nhưng mà lúc này anh không tồn tại tâm tư nguyện vọng so kè với anh tao.
"Thật van lơn lỗi, tôi cũng vừa vặn vừa được biết...."
"Vừa mới nhất biết? Lqd0n Đứa bé nhỏ đã và đang rộng lớn vì vậy rồi nhưng mà cậu vừa vặn mới nhất biết! Là cậu không thích đứa bé nhỏ này hoặc vốn liếng nó ko cần của cậu!"
Trầm ổn định và tươi tắn của Diệp Tử Nam trong thời gian ngày thông thường toàn bộ đều tổn thất tinh khiết, choáng choàng vội vàng vàng phân tích và lý giải "Muốn ham muốn, là đứa bé nhỏ của tôi! Là con cái tôi!”
Lâm Thần đứng ở kề bên hắng giọng một chiếc, “Là của cậu, không có bất kì ai giành giành với cậu.”
Anh tao và Diệp Tử Nam thân quen biết nhiều năm rồi, vốn liếng là bạn làm việc, trước Diệp Tử Nam nhì khóa, sau đây thực hiện trạng sư ở Hoa Vinh, nhập doanh nghiệp lớn kêu Diệp Tử Nam một giờ đồng hồ tổng giám đốc Diệp, bên phía ngoài nhì người vẫn gọi trực tiếp thương hiệu, cũng thông thường xuyên nô giỡn cùng nhau.
Y tá liếc anh một chiếc ra đi ngoài, vừa vặn chuồn vừa vặn thầm thĩ, “Đàn ông ko cần là vật chất lượng...”
Lâm Thần nom bóng sườn lưng hắn tá, nhắc nhở Diệp Tử Nam, “Cô tao trình bày cậu ko cần vật tốt!”
Diệp Tử Nam nom anh tao, khôn cùng coi thường thông thường, “Luật sư Lâm, cỗ dạng của cậu lúc này rất rất với lỗi với thương hiệu trạng sư của cậu.”
Lâm Thần nâng tay trái khoáy lên nom thông thoáng qua quýt, chỉ nhập đồng hồ đeo tay bên trên cổ tay, “Cậu coi, năm giờ rưỡi, tôi hết giờ làm, tôi rất có thể ko cần thiết đem diện mạo của trạng sư rồi.”
Diệp Tử Nam ruột gan liền rối bời, không thích giành cãi với anh tao. Chợt nghe tiếng nói của u Diệp, “Tử Nam!”
Diệp Tử Nam xoay đầu lại ngay lập tức nhận ra u Diệp, “Mẹ.”
Mẹ Diệp lại gần, “Lâm Thần cũng ở trên đây à.”
Bộ dạng Lâm Thần khôn khéo của một thưa bối (thế hệ sau), kính cẩn gọi một giờ đồng hồ, “Bác gái Diệp, ngài khỏe khoắn chứ.”
Mẹ Diệp gật đầu cười cợt, xoay đầu chất vấn Diệp Tử Nam, “Tiểu Kỳ xẩy ra chuyện gì vậy? Đang chất lượng rất đẹp sao lại té xuống? Lại còn té nguy hiểm như vậy?”
Diệp Tử Nam ham muốn trình bày lại thôi, ấp a ngắc ngứ trình bày, “Cô ấy với bầu rồi.”
Mẹ Diệp mong đợi đứa bé nhỏ này kể từ lâu rồi, nghe được tin tưởng này trong trái tim với chút mừng rỡ sướng, tuy nhiên nghĩ về cho tới Túc Kỳ bị trượt ngã, trái khoáy tim lại thót lên, “Đã đem thai? Sao trước đó chưa từng nghe con cái trình bày cho tới.”
Diệp Tử Nam trước mặt mũi u hối hận hận như đứa bé nhỏ, “Con cũng vừa vặn mới nhất biết, cô ấy ko trình bày cho tới con cái biết.”
Xem thêm: sư tôn tổng tưởng tái bổ cứu hạ
“Hai người những con cái.....Haizzz, thiệt là!” Mẹ Diệp với chút chỉ tiếc rèn Fe ko trở thành thép.
Bây giờ Diệp Tử Nam hối hận hận cho tới nỗi bụng đã và đang ham muốn xanh rờn lè đi ra rồi, với người mắng anh vài ba câu, trong trái tim anh cũng thoải mái đôi khi.
Ba người yên lặng hồi lâu, u Diệp chất vấn, “Sao Lâm Thần cũng ở trên đây, với bạn hữu bị tức hả?”
Lâm Thần vấn đáp rõ rệt, “Không cần vậy, chưng gái, ngày hôm nay tổng giám đốc Diệp đem con cái đi kiếm Túc đái thư bàn chuyện ly thơm, ngờ đâu trình bày hoàn thành lại xẩy ra chuyện, dienn dann l3 quyy d0n là con cái đem bọn họ tiếp đây.”
Diệp Tử Nam cảm nhận thấy anh thực sự ko biết nom người, mồm Lâm Thần thiệt sự vượt lên rộng lớn, lắm điều ko thôi, lại còn quăng quật đá xuống giếng.
Sắc mặt mũi u Diệp mỗi lúc càng khó khăn coi, “Làm bậy bạ, nếu như đái Kỳ xẩy ra chuyện gì, con cái ngóng tê liệt cho tới mẹ!”
Trong tuyệt vời của Diệp Tử Nam, kể từ nhỏ cho tới rộng lớn u Diệp trước đó chưa từng hung hãn trình bày với anh vì vậy, kinh hoàng là thứ tự này thiệt sự tức giẫn dữ rồi.
Qua lát sau, chưng sĩ đi ra cho tới, tháo dỡ khẩu trang y tế nhận ra u Diệp cười cợt trình bày, “Thật khéo vượt lên.”
Mẹ Diệp cũng ko nghĩ về cho tới tiếp tục khéo vì vậy, “Bác sĩ Trần, đang được lâu ko gặp gỡ.”
Năm tê liệt u Diệp sinh Diệp Tử Nam khi khó khăn sinh, may nhưng mà với chưng sĩ Trần điềm tĩnh ko hốt hoảng phụ thuộc hắn thuật cao siêu mới nhất tạo được u tròn trặn con cái vuông.
Bác sĩ Trần nom Diệp Tử Nam, lại nom u Diệp, “Cậu này đó là đứa bé nhỏ năm tê liệt sao? Cũng đang được rộng lớn vì vậy rồi.”
Diệp Tử Nam không tồn tại tâm tình nghe bọn họ ghi nhớ về chuyện cũ, vội vàng chất vấn, “Vợ con cái không tồn tại việc gì chứ ạ?”
Bác sĩ Trần rung lắc đầu, “Không với việc gì rồi.”
“Vậy còn đứa bé?”
“Đứa bé nhỏ cũng không tồn tại việc gì, yên ổn tâm chuồn, chẳng qua quýt về sau rất cần được lưu ý. Trước thân phụ mon là thời kỳ nguy khốn.”
Rốt cuộc Diệp Tử Nam cũng thở phào thoải mái, lại cảm nhận thấy ko trúng, “Nhưng nhưng mà vừa vặn nãy cô ấy đau tới mặt mũi mũi White bệch...”
Bác sĩ Trần phân tích và lý giải cụ thể, “Do thứ tự trước tiên thực hiện u nhưng mà, rất nhiều với chút khẩn trương, không chỉ có thế ý thức cô ấy ko chất lượng, sau thời điểm té sẽ sở hữu cảm hứng sôi bụng theo gót phiên bản năng, về hắn học tập nhức loại này của cô ấy ấy gọi là nhức lòng, không tồn tại việc gì, ngóng cô ấy tỉnh dậy là chất lượng rồi.”
Diệp Tử Nam trung thực trình bày cảm ơn, “Cảm ơn chưng sĩ.”
“Không khách hàng khí, lúc này quý khách rất có thể nhập thăm hỏi cô ấy rồi.”
Lâm Thần nhận ra không tồn tại việc gì ngay lập tức tách chuồn trước, lqd u Diệp ham muốn khiến cho nhì đứa ở riêng biệt cùng nhau, đi kiếm chưng sĩ Trần rỉ tai cũ, nhập chống dịch chỉ với lại Diệp Tử Nam và Túc Kỳ.
Diệp Tử Nam đứng trước nệm, đem tay nhẹ dịu vuốt ve sầu tóc Túc Kỳ, tiếp sau đó cẩn trọng bao phủ phủ bụng bên dưới của cô ấy.
Chỗ này còn có một sinh mạng, kéo dãn mạch máu của anh ấy và cô.
Đột nhiên anh với chút hoảng loàn, tương tự như sáng sủa hôm tê liệt anh vạc hiện tại phiên bản thân thiết bản thân vậy nhưng mà đang được ôm cô nhập иgự¢. Anh vạc hiện tại thân thiết thể của anh ấy ý thức của anh ấy trái khoáy tim của anh ấy tuồng như không tuân theo sự kiểm soát của anh ấy, nhường nhịn như đời này ngay lập tức thiệt sự ko thể không tồn tại cô.
Anh ko biết cảm hứng của tôi nhập nháy đôi mắt này là gì, nhập đầu chỉ xuất hiện một chữ, chạy.
Kết trái khoáy thực sự anh chạy trối ૮ɦếƭ, khôn cùng láo loàn.
Mấy ngày ngày hôm nay từng chút từng chút anh đều nom nhập vào đôi mắt, ghi nhớ trong trái tim, tuy nhiên nhưng mà anh vẫn ko xác lập được. Không xác lập được cô rốt cuộc với yêu thương anh hay là không.
Anh một thứ tự lại một thứ tự thăm hỏi thăm dò cô, từng thứ tự nhận ra lòng cô đau xót cực khổ sở, trong trái tim anh lại ko Chịu đựng nổi, tuy nhiên trải nghiệm sự quan hoài của cô ấy, lại chính thức thăm hỏi thăm dò cô, về sau ngay lập tức trở thành một vòng tuần trả ác tính, nhường nhịn như anh với chút yêu thương mến trò nghịch ngợm đổi mới thái này.
Thật đi ra, chẳng qua quýt anh chỉ ham muốn một câu của cô ấy. Nhưng nhưng mà trước giờ cô trước đó chưa từng trình bày.
Anh vốn liếng ấn định nối tiếp ђàภђ ђạ cô, anh ko thoải mái, cũng ko khiến cho cô tự do thoải mái, anh ham muốn anh và cô nằm trong Chịu đựng giầy vò.
Nhưng nhưng mà, lúc này cô với con cái của anh ấy. Quyết ấn định rất rất rất khó hạ xuống nháy đôi mắt ngay lập tức sụp sụp đổ. Trái tim của anh ấy thực hiện thế nào thì cũng ko rắn rỏi nổi.
Thôi! Anh yêu thương cô ko thể không tồn tại cô, cô cũng nhằm ý cho tới anh, chẳng qua quýt chỉ là 1 trong câu....Thôi chuồn, cam Chịu đựng số phận vậy.
Túc Kỳ kể từ từ ngỏ đôi mắt, thấy lông ngươi Diệp Tử Nam nhíu chặt, vạc hiện tại bản thân đang được ở chống dịch, theo gót phiên bản năng xoa bụng bản thân, oi ruột chất vấn, “Đứa bé nhỏ đâu?”
Diệp Tử Nam bị cô thực hiện giật thột, ấn cô xuống gối, “Không với việc gì không tồn tại việc gì, đứa bé nhỏ cũng khỏe khoắn lắm, em chớ khẩn trương.”
Túc Kỳ căng như chão đàn rốt cuộc cũng buông lỏng.
“Em còn thấy nhức không?” Giọng Diệp Tử Nam mềm mịn chất vấn.
Túc Kỳ đùng một cái ý thức được thái phỏng của anh ấy đang được thay cho thay đổi, nhập đầu dịch rời, nghĩ về cho tới chuyện vừa vặn nãy, tức giẫn dữ trong trái tim cũng từ từ tăng thêm.
Cô nom Diệp Tử Nam, với chút tùy hứng, “Tôi ham muốn ly thơm.”
Vẻ mặt mũi Diệp Tử Nam ko thể tin tưởng, “Em trình bày loại gì?”
Túc Kỳ với chút càn quấy, “Tôi ham muốn ly thơm, phần thỏa thuận hợp tác ly thơm đâu, thể hiện tôi ký.”
“Em thối lắm.”
Diệp Tử Nam khan hiếm khi trình bày tục, vậy nhưng mà Túc Kỳ lại thấy rất giản đơn nghe.
“Đứa bé nhỏ là của tôi tôi, ko tương quan cho tới anh, tôi không thích vì như thế đứa bé nhỏ nhưng mà tác động cho tới ra quyết định của anh ấy.”
“Túc Kỳ! Em ko cần thiết vượt lên xứng đáng.”
Cô vậy mà còn phải ham muốn ly hôn?!
“Tôi khoác kệ, tôi đó là ham muốn ly thơm.”
“Em ở mơ!”
Chợt u Diệp đẩy cửa ngõ chuồn nhập, sắc mặt mũi cứng ngắc, “Các con cái coi nhì người những con cái đi! Sao như sinh sống qua quýt ngày vậy hả? Há mồm ngậm mồm đều là ly hôn! Xem như không tồn tại u vậy!”
Mẹ Diệp rất rất hiếm khi nghiêm ngặt tự khắc giáo dục những con cái, Diệp Tử Nam và Túc Kỳ đều yên lặng lắng tai.
Mẹ Diệp nối tiếp, “Mẹ thấy đứa bé nhỏ này không tồn tại cũng được!”
“Mẹ.”
“Mẹ.”
Hai người trăm mồm một điều kêu lên, nhập đôi mắt đem theo gót đau nhức.
Đó là người con của mình, bất kể là người nào cũng ko thể chửi rủa nó.
Mẹ Diệp nom bọn họ, truyện chỉ được post ở d,d,l,q,d0n những trang không giống là đánh cắp, “Làm sao? Không chịu?Thời gian lận những con cái dày vò đã và đang lâu, nếu như không tồn tại đứa bé nhỏ này, ko cần những con cái tính ngừng rồi hả? Tử Nam ko cần u trình bày con cái, thấy chất lượng rồi thì thu chuồn, chớ liều mình tung lưới đi ra đến thời điểm thu về ko được, ngay lập tức tổn thất nhiều hơn thế được tê liệt.”
Túc Kỳ biết u Diệp khó khăn nhưng mà trình bày cô, chỉ rất có thể lấy Diệp Tử Nam ám chỉ cô.
Diệp Tử Nam và Túc Kỳ lẳng lặng nghe, trong trái tim cực khổ sở như dời sông lấp biển khơi, vì như thế bản thân thơ ngây và ngu ngốc.
Hôn nhân với từng nào linh nghiệm và tráng lệ, sao bọn họ rất có thể kéo ra giày xéo vì vậy chứ.
Bình luận