kết hôn cùng nhân vật phản diện trong văn cẩu huyết

                                    
                                              

Tạ Nghiên tỉnh lại, khóe đôi mắt bị ngón tay thô ráp vuốt ve sầu.

“Mơ thấy cái gì?” Hoắc Duyên Niên coi vô cùng tươi tỉnh vóc dáng nhường nhịn như không tồn tại ngủ.

Bạn đang xem: kết hôn cùng nhân vật phản diện trong văn cẩu huyết

Sau tê liệt Tạ Nghiên mới mẻ quan sát rằng anh đang được khóc, còn Hoắc Duyên Niên đang được vệ sinh nước đôi mắt cho tới anh.

“Em…” Tạ Nghiên vừa phải banh mồm, tuy nhiên lại phân phát hiện nay cơn mơ vừa phải rồi đã trở nên một tầng mùng lấp che kín, “Em ko nhớ…”

“Hôm ni em tâm trí nhiều quá.” Nhìn thấy Tạ Nghiên xuất thần. Hoắc Duyên Niên nhức lòng, kêu Tạ Nghiên nhờ vào chủ yếu bản thân, kiểm soát người sử dụng mức độ ấn huyệt đạo thái dương, “Thoải cái ko.?”

Tạ Nghiên gật đầu, rũ đôi mắt xuống ko thưa gì, vừa phải rồi anh đang được nghĩ về cho tới cơn mơ. Anh ko ghi nhớ ai đó đã van lỗi vô giấc mơ?

Nửa tối, nhì người tựa vô nhau, coi ánh trăng lạnh giá phía bên ngoài qua chuyện hành lang cửa số, khung trời từ từ nổi lên những bông tuyết mịn, mơ hồ nước, hư hỏng ảo tuy nhiên yên ổn tĩnh.

"Tuyết rơi..." Tạ Nghiên lẩm bẩm, người nhờ vào ko đáp lại, Hoắc Duyên Niên tóm lấy nhì tay của anh ý, khá xoay đầu lại, ko biết Hoắc Duyên Niên vẫn ngủ kể từ khi này.

Tạ Nghiên ngấc đầu trả tay xoa cằm Hoắc Duyên Niên, nhờ vào người anh nối tiếp coi ra phía bên ngoài, tù mù cảm nhận thấy cơn mơ vừa phải nổi lên lại chìm xuống đang được thưa cho tới anh biết thực sự.

Khi rạng đông ló dạng, Hoắc Duyên Niên tỉnh dậy vô thế ngủ thân thuộc của tôi, ôm Tạ Nghiên vô tay.

“Có ham muốn ra phía bên ngoài coi tuyết không?” Tạ Nghiên cảm biến được động tác của Hoắc Duyên Niên, ngay lập tức biết anh vẫn tỉnh nên ngấc đầu chất vấn.

Xem thêm: nữ nhi lạc gia

“Em vẫn ko ngủ?” Tạ Nghiên góc nhìn xanh ngắt thực hiện cho tới Hoắc Duyên Niên quan sát đồ vật gi, ôm siết lấy hắn thơm một chiếc. “Còn đang được suy nghĩ?”

Tạ Nghiên gật đầu.

“Giấc mơ tối qua chuyện vô cùng cần thiết. Em ko ghi nhớ rời khỏi được.”

“Đi dạo bước một vòng, có lẽ rằng em hoàn toàn có thể ghi nhớ rời khỏi. Càng nghĩ về càng ko nghĩ về rời khỏi đồ vật gi.” Hoắc Duyên Niên vùng dậy lấy ăn mặc quần áo của nhì người kể từ ghế ở bên cạnh, hùn Tạ Nghiên khoác áo lông vô, nhì người lặng lẽ lên đường tắm, nhằm lại tin nhắn rồi cùng với nhau ra đi ngoài.

Buổi tối tuyết rơi càng ngày càng rộng lớn, thời điểm hiện tại vẫn giới hạn, bàng bạc khung trời, tạo nên khung trời khá sáng sủa càng tăng giá buốt.

Hoắc Duyên Niên nhằm tay Tạ Nghiên vào trong túi, nhì người ung dung lên đường dạo bước vô tuyết rồi tiếp cận một tòa ngôi nhà ở bên cạnh, một mái ấm gia đình đang được nỗ lực pháo sẵn sàng châm pháo.

Tiếng “tanh tách” vang lên, giờ pháo vang lên kể từ bao nhiêu tòa ngôi nhà, đái quần thể tự nhiên sôi động hẳn lên.

Xem thêm: thiếu gia lạnh lùng sủng vợ bất chấp

Cả nhì lên đường dạo bước xung quanh đái quần thể nhì chuyến, u Tạ vẫn gọi năng lượng điện và giục nhì người trở về ăn cơm trắng, buổi sớm Tết Nguyên Đán không tồn tại nguyên nhân gì cần ra phía bên ngoài.

Đi một hồi, tâm lý Tạ Nghiên càng tươi tỉnh tỉnh, khuôn mặt mày ửng hồng vì như thế bão giá buốt, về cho tới ngôi nhà, nhì người xoa mặt mày nhau cho tới khi toàn bộ cơ thể rét lên.

Ăn sáng sủa kết thúc, ông xã ông chồng về bên vệ sinh chống, Hoắc Duyên Niên cấp chăn bông, phát hiện ra Tạ Nghiên nhíu mi, ngay lập tức lo ngại.