Đã 8 năm trôi qua loa Tính từ lúc ngày Hàn Vũ Mông rời khỏi lên đường tuy nhiên ngược tim Phó Tử Ngộ lại ko khi nào thôi đau nhức. Anh ko thể ghi nhớ rõ rệt tôi đã sinh sống ra làm sao trong mỗi mon ngày qua loa.
Thể loại: Hiện đại, khảo sát đập án, nam giới bác bỏ sĩ - phái nữ trinh sát, rạm tình, cảm động, SE
Độ dài: 135 chương bao hàm nước ngoài truyện
Tình trạng: Hoàn - Đã được mua sắm phiên bản quyền - Đang đợi xb
Bạn đang xem: hãy nhắm mắt khi anh đến 2
Warning:
- Rv đơn giản cảm biến cá thể của những người ghi chép dành riêng cho couple phụ Phó Tử Ngộ - Hàn Vũ Mông.
- Bài ghi chép khá lâu năm và bật mí nhiều cụ thể cần thiết vô truyện, sướng lòng Để ý đến kĩ trước lúc hiểu.
_______________
“Tôi ko nhận ra khả năng chiếu sáng, là vì thế em đang được khép chặt song mi.” (*)
Bóng tối bao quấn toàn cỗ trái đất này.
Ánh nắng nóng cũng không hề êm ấm như xưa.
Cơn mưa tựa như các giọt nước đôi mắt trĩu nặng.
Từng phân tử rơi xuống ngấm vô lòng lòng.
Chỉ còn bản thân anh đơn độc mong chờ.
Đắm bản thân vô nhức thương và đau khổ sở.
Vũ Mông, cô nàng nhỏ của anh?
Chỉ khẽ gọi thương hiệu cũng khiến cho tim tan vỡ…
Đã 8 năm trôi qua loa Tính từ lúc ngày Hàn Vũ Mông rời khỏi lên đường tuy nhiên ngược tim Phó Tử Ngộ lại ko khi nào thôi đau nhức. Anh ko thể ghi nhớ rõ rệt tôi đã sinh sống ra làm sao trong mỗi mon ngày qua loa. Hàn Vũ Mông lên đường rồi, cũng đem bám theo cả ngược tim và vong hồn anh.
Giống như Bạc Bẽo Cận Ngôn từng nói: "Hàn Vũ Mông là vị thơm thê, cũng chính là tình yêu thực tâm độc nhất kiếp này của cậu ấy".
Ngày hôm cơ, khung trời vốn liếng một màu sắc vô xanh rớt tuy nhiên trong tâm anh lại như cuồn cuộn bão tố. Bởi vì thế, thương hiệu trinh sát man rợ cuồng bạo cơ vẫn đem bám theo cô nàng nhỏ của anh ấy lên thuyền chạy trốn bên trên biển bát ngát. Anh hiểu được, thời cơ nhằm anh rất có thể cứu vãn cô về bên thiệt sự cực kỳ rất nhỏ nhỏ xíu. Nhưng anh lại không ngừng nghỉ kỳ vọng và nguyện cầu. Chỉ hòng rằng, tiếng cầu van lơn thiết tha ấy tiếp tục cảm động trời xanh rớt. Nếu rất có thể, anh ham muốn đem cả phiên bản thân thích bản thân rời khỏi tấn công thay đổi. Nhưng ông trời lại tàn nhẫn xé toang từng chút kỳ vọng vô anh.
Phút giây cái thuyền cơ bắt gặp nàn đem bám theo cô nàng nhỏ của anh ấy chìm vô biển thâm thúy thăm hỏi thẳm tràn giá rét, ngược tim anh giống như rớt vào địa ngục. Vũ Mông, cứ thế bặt tăm trước đôi mắt anh, ko chút vết tích nào là.
Thế nào là là nhức thương Lúc tấn công tổn thất người bản thân yêu thương nhất?
Thế nào là là vô vọng lúc không thể níu lấy đôi bàn tay người?
Thế nào là là bi quan Lúc nhận ra người ấy chìm xuống đại dương sâu?
Thế nào là là vỡ vạc mang đến đoạn nhân duyên vẫn đang được đậm nồng?
Hàn Vũ Mông bị tiêu diệt rồi, Phó Tử Ngộ sinh sống bên trên đời cũng chính là những chuỗi ngày tồn bên trên bất nghĩa.
Người tớ phát biểu thời hạn được xem là bạt mạng dung dịch kì lạ chữa trị lành lặn toàn bộ những thương tâm đau nhức nhất bên trên đời này. Nhưng thời hạn lại không thể canh ty Phó Tử Ngộ gạt bỏ ký ức vẫn sở hữu. Từng kỹ niệm ngọt ngào và lắng đọng, từng mến thương êm ấm, từng góc nhìn niềm hạnh phúc, từng nụ cười cợt hạnh phúc... như bóp nát nhừ ngược tim anh. Hóa rời khỏi, vượt lên trước khứ xinh xắn lại là viên dung dịch độc từng ngày cào xé linh hồn anh cho tới vỡ nát nhừ. Bởi vì thế, anh ko cơ hội nào là quên cũng ko cơ hội nào là xóa nhòa hình bóng Vũ Mông ngoài tâm trí được.
Bao nhiêu mến thương là từng ấy đau khổ sở. Bao nhiêu đau nhức là từng ấy dằn lặt vặt. Ký ức chảy tràn qua loa trí ghi nhớ, chạm cho tới miếng vỡ ngày biệt ly cơ, khiến cho anh nhượng bộ như ham muốn phân phát điên lên. Phát điên lên vì thế toàn bộ những thảm kịch và xấu số ông trời cố ý sắp xếp, cho tới một ngày…
Tối hôm ấy, Phó Tử Ngộ nhận ra Hàn Vũ Mông qua loa dù cửa ngõ kính vô một cửa hàng nhỏ ven đàng. Phút giây ấy, trái đất nhượng bộ như đứng lặng và không hề giờ đồng hồ động nào là nữa. Trong đôi mắt anh chỉ mất cô nàng ấy, nhìn cô quay đầu sang một bên sợi tóc rũ nhẹ nhàng, nhìn cô mỉm cười cợt, nhìn cô tách đi… Phó Tử Ngộ biết, Hàn Vũ Mông vẫn quay về. Cuối nằm trong, sau 8 năm cô ấy cũng về bên dò la anh.
"Là em sao, Vũ Mông?
Là em, ở đầu cuối vẫn quay về rồi?
Có biết anh vẫn đợi bao lâu.
Chờ đợi kì tích vĩnh viễn không tồn tại năng lực, đợi thời buổi này xuất hiện"
Vốn là 1 trong người lanh lợi và nhạy bén bén, Lúc Bạc Bẽo Cận Ngôn biết về sự việc về bên này vẫn lưu ý Phó Tử Ngộ. Bởi Vũ Mông không hề như trước đó phía trên nữa rồi. Cô đem bám theo thật nhiều không tin bí mật nằm trong nguy khốn quay về. Một người đùng một cái vẫn bị tiêu diệt ni lại bình an trở lại sau những mon ngày bặt vô âm tín. Tất cả hợp lý và phải chăng là 1 trong thủ đoạn đang rất được giăng rời khỏi, nhưng mà Tử Ngộ anh đó là con cái bùi nhùi dẫn dắt toàn bộ người xem lao vào thảm kịch.
Nhưng mặc dầu này đó là tuyến đường dẫn xuống địa ngục thì vẫn sao? Chỉ cần thiết Vũ Mông cô nàng nhỏ của anh ấy quay về, anh chấp nhận đem cả sinh mệnh của tớ rời khỏi đặt điều cược.
“Tôi trả tay rời khỏi vuốt lên làn tóc mượt còn thơm sực hương thơm cỏ ngớ ngẩn ấy. Những sợi tóc em sượt qua loa kẽ tay tôi, rơi xuống gối, xúc cảm cực kỳ kỳ lạ, như sở hữu đồ vật gi cơ chạm vô lòng lòng, đượm hương thơm nồng của loại gọi thương hiệu là yêu thương thương” (**)
Vì yêu thương, nên Phó Tử Ngộ chấp nhận tĩnh mịch, chấp nhận mong chờ và chấp nhận tấn công cược ván bài xích sống chết mang đến vận mệnh của nhị người. Bởi anh hiểu được, mặc dầu vì thế sống sót nhưng mà từ là 1 cô bác bỏ sĩ hiền hậu lành lặn chất lượng bụng Vũ Mông đang trở thành một thương hiệu trinh sát tàn nhẫn, lạnh lẽo lùng thì cô vẫn chính là Vũ Mông của anh ấy. Thế giới này rất có thể thay đổi toàn bộ tuy nhiên tình yêu anh dành riêng cho cô lại ko hề thay cho thay đổi.
Xem thêm: chỉ có thủ đoạn mới lấy được lòng người
Một chuyến tấn công tổn thất, xa thẳm cơ hội 8 năm vẫn khiến cho anh nắm chắc rằng. Cuộc đời anh, nếu như không tồn tại Hàn Vũ Mông thì chỉ là việc tồn bên trên của một chiếc xác ko hồn. Và anh, không thích cần ăn năn thêm 1 chuyến nào là nữa. Biển thâm thúy thăm hỏi thẳm hoặc địa ngục tăm tối, hãy nhằm anh tóm tay em lên đường đến tới tận nằm trong.
Một plan chạy trốn được vạch rời khỏi hoàn thiện ko nhằm lại vết tích mang đến group trinh sát và người bạn tri kỷ Bạc Bẽo Cận Ngôn của anh ấy dò la rời khỏi. Những tưởng Phó Tử Ngộ và Hàn Vũ Mông rất có thể cao chạy xa thẳm cất cánh cho tới một vùng khu đất mới mẻ, gạt bỏ toàn cỗ vượt lên trước khứ và chính thức lại. Nhưng ko thể ngờ rằng chúng ta đã biết thành phát hiện vô những phút ở đầu cuối.
Khi Sát thủ mặt mày nạ xuất hiện tại, Vũ Mông vẫn vô vọng và đau nhức cho tới khó thở. Vì sự trốn chạy và phản bội ko trở nên này không chỉ có phá vỡ lên đường niềm mơ ước niềm hạnh phúc của mình, đem chúng ta đẩy vô họng súng quân thù, còn tàn nhẫn hơn hết là đổi thay chúng ta trở nên bùi nhùi dẫn, từng bước mang đi sinh mạng của những người dân cạnh bên chúng ta mến thương là Giản Dao, Bạc Bẽo Cận Ngôn...
Nhưng thời điểm hiện tại, Vũ Mông ko kinh sợ hãi hoặc bởi dự 1 chút nào vì thế cô biết chỉ việc Phó Tử Ngộ ở mặt mày cô những khoảng thời gian rất ngắn cuối này là đầy đủ rồi. Phát súng cơ vang lên xé tan loại yên bình thinh kinh sợ tràn tội ác. Vũ Mông trượt xuống, ngày tiết tràn rời khỏi bùng cháy như hoa lửa, chảy xuống nền khu đất một red color thẫm, tanh tưởi tưởi lạnh lẽo lạnh lẽo...
Bầu trời nhượng bộ như chìm vô bóng tối của địa ngục. Phó Tử Ngộ đứng cơ, tận đôi mắt tận mắt chứng kiến cô nàng nhỏ của tớ bị tiêu diệt lên đường thêm 1 lần tiếp nữa. Mà chuyến này đó là mãi mãi cũng không tồn tại thời cơ trở lại mặt mày anh. Nhưng anh lại điềm đạm từng bước tiến bộ cho tới mặt mày cô, từng bước đi như dẫm lên ngược tim bản thân.
Đau đớn.
Vụn vỡ.
Bi thương...
Anh nhìn giọt lệ tràn rời khỏi điểm khóe đôi mắt cô, nhìn ngày tiết đỏ lòe ngấm đẫm làn tóc nằm trong khuôn mặt cô, nhận ra cô ở cơ... Yên lặng... Vĩnh viễn lặng yên như vậy... Nỗi nhức như tràn qua loa lồng ngực, tràn qua loa ngược tim anh, càn quét dọn không còn toàn bộ sinh lực vô cuộc sống này.
Anh vươn tay rời khỏi, thiệt khẽ chạm vô Vũ Mông. Là tiếc thương. Là nhức lòng... Nhưng, Vũ Mông, chớ kinh sợ... Bởi vì thế, thiên đàng hoặc địa ngục, chỉ việc em ở cơ thì anh chắc chắn sẽ tới.
Vũ Mông, van lơn lỗi...
Vũ Mông, đợi anh… được không?
Vũ Mông, kiếp sau... em vẫn chính là cô nàng nhỏ anh yêu thương cho tới hoàn hảo đời...
***
“Hãy nhắm đôi mắt Lúc anh cho tới phần 2: Ám lân” chỉ mất vài ba phân đoạn nhỏ cùng theo với bao nhiêu Ngoại truyện nói đến đôi bạn Phó Tử Ngộ - Hàn Vũ Mông nhưng mà thôi. Nhưng chỉ việc vài ba văn bản tưởng chừng như lướt qua loa nông cạn ấy bản thân lại thấy được một quãng tình yêu độc nhất, đậm đà cho tới hoàn hảo kiếp người của nhị hero này.
Gặp nhau vô trong những năm mon thanh xuân bùng cháy, yêu thương nhau vì chưng những tình yêu nồng nhiệt độ nhất và tách xa thẳm nhau Lúc toàn bộ niềm mơ ước về mái nhà niềm hạnh phúc và đã được vẽ rời khỏi. Một người chìm xuống biển giá rét, một người đem bám theo ngàn nỗi nhức thương 1 mình đối diện trái đất này. Thật sự cực kỳ nhức lòng.
Tưởng chừng vẫn tổn thất lên đường tuy nhiên 8 năm tiếp theo lại nhìn thấy, bắt gặp nhau vô vận mệnh nghiệt trượt của số phận. Bây giờ một người là bác bỏ sĩ cứu vãn người - một người là trinh sát giết thịt người. Vì yêu thương, nên ham muốn rũ vứt toàn bộ những nhức thương vượt lên trước khứ, rũ vứt cả những trọng trách bên trên vai và rũ vứt cả lý trí nằm trong công lí đang được bám theo xua. Đáng tiếc, ông trời nhượng bộ như ham muốn tước đoạt lên đường tất cả chúng ta dò la tìm kiếm và ném chúng ta vô bóng tối.
Nhưng dẫu chìm vô bóng tối đen giòn tối ấy, tình thương của mình vẫn tựa như các giọt sương mai ngoài cơ, đợi nắng nóng lên tiếp tục lấp lánh lung linh bên dưới ánh mặt mày trời và rồi... tan đổi thay. Phó Tử Ngộ - Hàn Vũ Mông vẫn xung khắc vô tim bản thân, tim những người dân hiểu mẩu truyện này một chuyện tình thương đẹp nhất tuy nhiên cũng tràn bi thương nước đôi mắt. Chỉ cầu hòng, nếu như kiếp sau là sở hữu thiệt, van lơn ông trời chớ vội vã chia tay những tình nhân nhau như vậy. Hãy mang đến chúng ta được một kiếp sinh sống an yên tĩnh hạnh phúc với mọi người trong nhà cho tới không còn đời.
________________
“ “: Trích kể từ truyện
(*) Trích kể từ “Blonote” | Tablo.
(**) Trích kể từ Fanfic của Rv-er
Xem thêm: mơ tưởng anh ấy cũng vô dụng
#Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105
Bìa: #Họa Gian Phi
*Hình hình ảnh chỉ mang ý nghĩa hóa học minh họa
Cre pic: Google/huaban
Bình luận