đọc truyện nghịch tập sủng nhanh còn kịp

Chương 1696:

Bên tai lại truyền cho tới lời nói sạch sẽ mượt dễ dàng nghe bại.

Bạn đang xem: đọc truyện nghịch tập sủng nhanh còn kịp

Mạc Từ Tước đợt nữa ngoái đầu nom lại, Liễu Anh Lạc mới nhất 14 tuổi hạc ngũ quan tiền còn non nớt, mặc dù thế chăm sóc trở nên dáng vóc người đẹp khuynh trở nên tuyệt sắc, thời điểm ngày hôm nay cô xõa tóc nhiều năm, mày mặt như tranh giành vẽ, khiến cho người tao thấy rồi lưu giữ mãi.

“Tiên sinh, tôi hoàn toàn có thể kết chúng ta bên trên WeChat không?” Liễu Anh Lạc lôi ra Smartphone của tôi, hai con mắt hạnh thâm láy ươn đầm đìa nom anh.

Mạc Từ Tước nhấp môi mỏng: “Không thẻ.”

Nói hoàn thành, anh lên xe cộ, xe cộ quý phái vội vàng tách chuồn.

Lời tác giả: Từ thời điểm ngày hôm nay trở chuồn, thường ngày thay đổi một ít mẩu chuyện Mạc Liễu.

Mạc Tuân cầm tay Lê Hương ra đi ngoài: “Lê Hương, em phú mang lại Tử Tiễn bạn dạng thảo design, rốt cuộc là ý của u, Hay là ý của em?”

Lê Hương chớp sản phẩm mi, ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Mạc tiên sinh, đấy là ý của em tuy nhiên, em tin cẩn tưởng đó cũng là ý của mẹ!”

Mạc Từ Tước và Anh Lạc chuồn trên mức cần thiết vội vàng vội vàng vàng, nhập cuộc sóng chúng ta ở điểm này còn có rất nhiều tiếc nuối, so với Tử Tiễn có tương đối nhiều câu nói. lắm vẫn còn chưa kịp thổ lộ, Lê Hương tin cẩn tưởng, đặc điểm này cũng tiếp tục là ý của Anh Lạc.

Mạc Tuân nom dáng vóc Lê Hương thông tuệ sinh động, anh đang được sớm đoán đi ra đấy là chủ yếu ý của cô ý, anh đang được đoán được, Tử Tiễn đương nhiên cũng đoán được.

Lê Hương vì vậy, sao Mạc Tử Tiễn hoàn toàn có thể quên?

Xem thêm: chỉ được yêu mình anh

Về sau đem kệ nhập cuộc sống Mạc Tử Tiễn tiếp tục gặp gỡ được cô nàng thế nào, hoảng hồn rằng chúng ta cũng ko thể thay cho thế cô được.

Kể kể từ lúc biết Mạc Tử Tiễn là em ruột bản thân, Mạc Tuân đương nhiên tăng máy phần tình thân ngày tiết mủ, cho dù sao huynh trưởng như phụ vương, tuy nhiên, anh cái gì rồi cũng mang lại được, duy chỉ mất, Lê Hương ko thể.

Cho nên, vừa vặn rồi anh chuồn nhập.

“Lê Hương, tất cả chúng ta khi này tách đi?”

Lê Hương tâm trí một chút: “Nếu đang được cho tới Đề Đô, vậy thì ở vài ba ngày chuồn ạ! Em phiền lòng phụ huynh em, còn nữa, em đang được lâu ko gặp gỡ Linh Linh rồi, nghe nói… Cố Dạ Cần chuẩn bị kết duyên rồi, đúng không nào ạ?”

Nhắc cho tới người bằng hữu đảm bảo chất lượng Cố Dạ Cần này, Mạc Tuân nhanh gọn chau mi thăm dò, đặc biệt với ý “anh lạ lẫm cậu ta”, anh gật đầu: “Hình vì vậy.”

Lê Hương giận dỗi anh liếc mắt: “Cái gì nhưng mà tuồng như, trúng thì trúng, ko trúng thì ko trúng.”

Mạc Tuân lặng yên gật đầu: “Đúng vậy.”

Xem thêm: chúng ta vốn vô duyên nhưng may anh có tiền

“Ah.” Lê Hương thẳng đẩy Mạc Tuân ra: “Vậy anh đi kiếm bằng hữu đảm bảo chất lượng của anh ý đùa đi! Đời người dân có tía cái vui mừng rộng lớn, tân thơm cưới phu nhân hiền khô, anh tao là bằng hữu đảm bảo chất lượng đem cộng đồng cái quần nằm trong anh lớn mạnh, anh nên ăn mừng một phen với anh tao chuồn tề.”

Nói hoàn thành, Lê Hương xoay người tách chuồn.

Mạc Tuân: “…” Anh đã từng sai điều gì? Vì sao lại bị mức giá nhạt nhẽo rồi?