cô ấy nuôi tang thi ở mạt thế

"Sao thế!" Tam Vô tức tốc tỉnh lại kể từ vô mơ, cô nhịn nhường như cảm biến được cái gì bại liệt quyến rũ bên trên mặt mày một vừa hai phải thu lại.

"Vừa rồi bên trên mặt mày tôi với gì à?" Tam Vô hốt hoảng hãi mặt mày bản thân.

Bạn đang xem: cô ấy nuôi tang thi ở mạt thế

Nhìn quý phái phía trái, Quý Lăng Bạch đang được ngồi trực tiếp sống lưng hơ lửa.

Cảm cảm nhận được ánh nhìn của Tam Vô, Quý Lăng Bạch xoay mặt mày qua quýt, nói: "Chắc là nước miếng của cô ý chảy rời khỏi khi ngủ đấy."

Tam Vô nhíu ngươi tâm lý một khi.

"Cũng với lý."

Quý Lăng Bạch siết chặt cây côn đang được cháy vô tay.

Tam Vô choài người cho tới mặt mày hành lang cửa số, đám người Đại Hoàng cũng trở nên thức tỉnh, "Âm thanh một vừa hai phải rồi từng người dân có nghe thấy không?"

Tam Vô mong muốn Open buột tuy nhiên ngay lập tức tức tốc bị tích lại.

"Chị Tam Vô, ko được đâu! Ban tối tất cả chúng ta ko nhận ra, rất giản đơn bị tấn công lén."

"Còn nữa, dường như không thể động tĩnh nào là không còn."

Mọi người cảnh giác lắng tai.

Quả thiệt không tồn tại tiếng động nào là cả.

Bí đao hãi hãi ngồi phịch xuống khu đất, thanh hao tiếp tục sớm gãy thực hiện song, thừng leo bên trên đầu phát triển ko tự động mái ấm được.

Mắt thấy thừng leo chuẩn bị fake xuống vùng dưới bên dưới hố phân rộng lớn bại liệt, túng đao hãi hãi một vừa hai phải kéo thừng leo một vừa hai phải khóc.

Nước đôi mắt chảy rời khỏi kể từ làn domain authority sáp dày của chính nó.

Mỗi con cái đôi mắt của Nhện Hoàng đều teo rung rinh, người nó bám đẫy loại dù uế, nó xúc cảm bản thân chuẩn bị bị tiêu diệt ngạt cho tới điểm rồi.

Nó lối đường kính trắng là 1 nhện hoàng! Tại sao lại rơi xuống.... Ơ?

Một cây thừng leo blue color, thông thoáng mùi hương thơm ngát xuất hiện nay trước mặt mày nó.

Nhện Hoàng vô thức ôm siết lấy thừng leo.

Dây leo vẫn đang được kéo lên, nó tức tốc được mang ra ngoài hố phân, 'phụt' một giờ đồng hồ, Nhện Hoàng được mang ra ngoài cái hố đập mạnh lên phía trên mặt khu đất.

Bí đao ngẩn người.

Nó, nó kéo quân thù lên rồi! Nước đôi mắt của chính nó càng nhiều hơn thế nữa, tám cây thừng leo bị khích động được chia thành nhị, tư cây từng mặt mày chống hứng bên trên mặt mày khu đất chạy thiệt thời gian nhanh về phía đằng trước.

Xong đời rồi!

Nhện Hoàng tấn công người cực kỳ dữ dằn!

Cả người Nhện Hoàng đều bốc mùi hương, nó vất vả lắm mới mẻ vệ sinh sạch sẽ những loại bám bên trên đôi mắt, hé đôi mắt rời khỏi tiếp tục nhận ra một loại đang làm việc thời gian nhanh trước mặt mày bản thân... một con cái nhện xanh lơ lá dễ thương.

Vì Lúc túng đao sinh rời khỏi tiếp tục nhận ra nhện, tương tự con trẻ sơ sinh đang được tập dượt chuồn nằm trong người rộng lớn, nó cũng sử dụng tám thừng leo chống trở về phía đằng trước, coi vô cùng giống như con cái nhện.

Nhìn vô làn domain authority đặc trưng của chính nó chuồn.

Tám cây thừng leo khôn khéo, là con cái nhện xinh đẹp nhất và tràn trề mức độ sinh sống nhất vô tộc của bọn chúng.

Cùng với khung hình luôn luôn lan rời khỏi mùi hương hương thơm thông thoáng của nước, Nhện Hoàng sẽ không còn khi nào quên, ngay lập tức bên trên thời tự khắc nó vô vọng nhất, chạm với lòng sự sinh sống của loại nhện, một cây thừng leo tiếp tục rơi kể từ bên trên trời xuống, ko chút bởi dự nào là nhưng mà kéo nó xông lên!

Trên đời này vẫn còn đó cục cưng chất lượng bụng như vậy!

Nhện Hoàng nhận định rằng đó là vẻ đẹp nhất tránh việc tồn bên trên trên đời.

Nhện Hoàng cảm nhận thấy trái khoáy tim của tớ thời điểm hiện nay nhịn nhường như tiếp tục không thể là của tớ nữa rồi.

Ánh trăng rơi xuống, chiếu lên cái vỏ quấn nhơ bẩn không thể sáng sủa ngời của chính nó, toàn bộ đôi mắt đều đang được ngắm nhìn và thưởng thức trái khoáy túng đao đang làm việc mỗi lúc càng xa thẳm.

Hình như nó sẽ bị.... yêu thương rồi.

Hai đôi mắt của Tam Vô gần như là dán vô hành lang cửa số, "Bên ngoài xẩy ra chuyện gì vậy, sao tôi chẳng nhận ra gì hết?"

"Cẩn thận chớ nhằm trán của cô ý dán lên bại liệt." Quý Lăng Bạch che cái trán đã biết thành sầm uất cứng trở thành tảng đá của Tam Vô.

"Chẳng nên sáng sủa mai tiếp tục thấy sao?"

Nhưng Tam Vô vẫn đứng trước hành lang cửa số ko Chịu chuồn, cô thắc mắc mang lại tròn xoe của tớ a!

Quý Lăng Bạch nghiêng người, hỏi: "Muốn tôi ra phía bên ngoài coi chút không?"

"Quên chuồn." Tam Vô liếc coi anh kể từ bên trên xuống bên dưới, tiếp sau đó vỗ vai anh, "Chúng tớ vẫn nên chờ đến lúc trời sáng sủa chuồn."

Quý Lăng Bạch bị thái Mức độ cạnh tranh phân tích và lý giải của cô ý thực hiện mang lại không dễ chịu, nhíu ngươi nói: "Tôi hoàn toàn có thể ra phía bên ngoài."

Nhìn đi!

Đây đó là loại con trai cho tới bị tiêu diệt vẫn cần thiết thể diện, sao hoàn toàn có thể như vậy?

Tam Vô tráng lệ bắt tay Quý Lăng Bạch, điều thưa trở thành khẩn: "Không nên là ko tin cẩn anh, chẳng nên trời đang được tối bại liệt sao? Chúng tớ nên tin cẩn vô mặt mày trời, đợi cho tới Lúc trời sáng sủa, ko lẽ anh suy nghĩ anh trâu hơn hết mặt mày trời à?"

Người vô trở thành lũy 1 đứng ở kề bên tĩnh mịch để ý bộc lộ của Quý Lăng Bạch.

Không ổn định, mưa dầm gửi trở thành mưa xối xả rồi.

"A!!" Đại Hoàng tức tốc chạy cho tới nói: "Không nhắc cho tới chuyện này, ko nhắc cho tới chuyện này nữa, chị Tam Vô! Lão đại! Hai người dân có ngửi thấy mùi hương gì không? Hả?"

Nghe cái người mũi như mũi chó như cậu tớ thưa vậy, người xem mới mẻ cảm nhận thấy bầu không khí ko được trong sạch mang lại lắm.

Kỳ kỳ lạ.

"Mùi này....." Tam Vô nhíu chặt ngươi, bịt mũi xoay người hỏi: "Người nào là trong số anh tè rời khỏi nệm à?"

Mọi người tức thời cạn điều.

Quý Lăng Bạch ko nhịn được nữa, đè giọng xuống, "Cô thưa gì xứng đáng tin cẩn chút đi!"

"Thật xin xỏ lỗi, một vừa hai phải rồi tôi ko ngửi kỹ, trên đây ko nên là mùi hương tè dầm, mang lại tôi thời cơ thưa lại lần tiếp nữa." Tam Vô cảnh giác xác lập mùi hương đang được hòa vô bầu không khí, "Các anh... Có ai lỡ 'toẹt' rời khỏi à? Cứ bạo dạn thổ lộ, không tồn tại gì nên xấu xí hổ cả."

Mọi người: "...."

Quý Lăng Bạch bịt mồm cô lại.

"Hay là cô ngủ tăng xíu nữa chuồn." Quý Lăng Bạch bất lực nói: "Nhắm đôi mắt lại chuồn."

"Sàn mái ấm cứng quá, tôi ko ngủ được." Tam Vô ngồi xuống ở kề bên gò lửa, thay cho lấy cái túi móc rời khỏi một mớ khoai tây, cười cợt coi người xem, "Chúng tớ nướng khoai tây ăn chuồn."

"Chị Tam Vô, chị thực sự... quá dữ." Đại Hoàng lại sát, "Trong trường hợp này mà còn phải ăn được."

"Phải ăn chứ! Trong trường hợp này thì sẽ càng luôn luôn phải có một giở, ko ăn tiếp tục lỗ tổn thất."

Đại Hoàng khan hiếm Lúc nghẹn họng.

Vợ Lão Đinh demo ngăn toàn bộ khe hở lọt bão của hành lang cửa số lại, trái khoáy nhiên cái mùi hương thong thả nhạt nhẽo này đã mất tích.

"Chắc là kể từ ngoài truyền vô rồi, coi rời khỏi bên phía ngoài cực kỳ nguy khốn." Bà lo ngại mang ra cà cải và thịt trâu, "Haizz, trong khi này tôi suy nghĩ tất cả chúng ta cũng không tồn tại khẩu vị gì, vậy thì ăn giản dị và đơn giản một chút ít, cá nướng khoai tây, thực hiện thêm 1 nồi canh thịt trâu củ cải nữa."

Nồi tức tốc được bưng lên, Tam Vô sờ mặt mày, cô vẫn đang được suy nghĩ coi cái gì tiếp tục lướt qua quýt mặt mày bản thân khi tỉnh táo.

Còn Nhện Hoàng tiếp tục tách ngoài thôn của Tam Vô, nó không kiếm thấy thiên sứ dễ thương, khi về bên nó một vừa hai phải buồn một vừa hai phải khích động, sau đây chắc chắn rằng tiếp tục tái ngộ, cô ấy sinh sống vô thôn này, ko sai!

Những con cái nhện trở thành dị bên dưới quyền coi nhà vua của tớ, một vừa hai phải phiền não một vừa hai phải xấu xí hổ, sử dụng cả tám chân của tớ quấn lại trở thành hình trái khoáy cầu, đùng một cái cảm nhận thấy nhà vua mái ấm bản thân có lẽ rằng là bị khích động quá rộng sau cú rớt vào bể cầu nên điên rồi.

Một con cái nhện nhỏ run rẩy rẩy xách một xô nước tuyết tan chảy hiến dâng mang lại nhà vua tắm cọ.

Cùng một chủng tộc đương nhiên hoàn toàn có thể tiếp xúc, nhện trở thành dị đều đang được mong muốn thay cho nhà vua cọ nhục, thảm sát toàn bộ những người dân vô cái thôn đó!

[Im lặng]

Nhện Hoàng cọ sạch sẽ những loại dơ dơ bên trên người bản thân, uy cay nghiệt ngăn ngừa những con cái nhện con cái.

[Bây giờ tiến công loài người ko nên là vấn đề cần thiết nhất! Chúng tớ với chuyện cần thiết rộng lớn nên thực hiện.] Nhện Hoàng uy lực nhấp lên xuống bản thân.

Nhện trở thành dị bên dưới quyền đều không hiểu biết, còn gì cần thiết rộng lớn săn bắn bắt sao?

[Các ngươi chuẩn bị mừng đón một nhện hậu!] Nhện Hoàng tuyên phụ thân chuyện này với kiểu của tổng tài bá đạo.

Nhện trở thành dị bên dưới quyền đều vô nằm trong hưng phấn.

Chỉ với nhị con cái nhện to hơn nhện trở thành dị thường thì trườn rời khỏi, bọn bọn chúng tức giẫn dữ giậm chân với Nhện Hoàng, [Ngài mong muốn phá huỷ quăng quật hiệp ước trong số những nhà vua của tất cả chúng ta sao?]

[Phải tiến công loại người! Đó là hiệp ước và đã được tư vị nhà vua trước bại liệt đồng ý!]

[Nhện Hoàng Đông, tộc của tớ cần thiết một cương vực rộng lớn hơn! Cao rộng lớn....]

Khoảnh tự khắc con cái nhện trở thành dị bại liệt đựng lên lời nói ở đầu cuối, nó tức tốc bị xé nhừ vày Nhện Hoàng.

Nhện Hoàng kiêu ngạo coi xuống bên dưới, còn sót lại nhị con cái nhện rộng lớn trở thành dị mong muốn xoay đầu quăng quật chạy tuy nhiên lại bị nằm trong hạ của chính nó vây hãm.

[Chúng tớ là mối liên hệ liên minh, ko nên mối liên hệ phục tòng, phụ thân vị nhà vua những ngươi làm cái gi ko tương quan cho tới tớ.] Nhện Hoàng rời khỏi mệnh lệnh, nhị con cái nhện trở thành dị còn sót lại cũng trở nên xé nhừ.

Bí đao chôn bản thân vô tuyết rất mất thời gian, một khi lâu sau mới mẻ trườn thoát ra khỏi tuyết, lớp vỏ dày của túng đao sầm uất cứng lại, ko hề thấy rét, sau khoản thời gian chắc chắn rằng con cái nhện kinh sợ bại liệt không thể ở trên đây nữa, này lại tìm hiểu cây thanh hao không giống chính thức xúc tuyết.

Nhìn thấy vườn cửa tiếp tục thật sạch sẽ quay về, tâm lý khẩn trương của túng đao kể từ từ điềm tĩnh lại.

Dọn dẹp mái ấm cửa ngõ lại chuyện niềm hạnh phúc nhất bên trên đời.

Nó cảm nhận thấy bản thân sinh rời khỏi là nhằm thắc mắc phục vụ hầu cần mang lại mái ấm nhân! Nó là 1 trái khoáy túng phục vụ hầu cần xứng đáng yêu!

Sau Lúc group người Tam Vô cơm trắng nước đoạn, lại chính thức cảm nhận thấy mệt rũ rời.

Đám người Đại Hoàng, anh phụ thuộc tôi, tôi phụ thuộc anh, vô trường hợp như này, bọn họ là tinh nhanh vô cùng sẽ không còn ngủ!

Nhưng..... Chỗ này của Tam Vô như với hấp lực vậy, khiến cho người tớ tự do cho tới mơ tưởng buồn ngủ.

Quý Lăng Bạch phụ thuộc tường nhắm đôi mắt lại, tuy nhiên anh ko ngủ, bên phía ngoài chỉ từ lại giờ đồng hồ bão.

Xem thêm: truyện ác ma chi sủng

Thời gian giảo buổi ngày vô đại hàn kỳ mỗi lúc càng cụt, Tam Vô bị đói cho tới tỉnh.

"A? Chị Tam Vô, chị dậy rồi à? Trời bên phía ngoài cũng sáng sủa rồi." Đại Hoàng đang được đánh giá vũ trang của tớ, "Bọn em toan ra phía bên ngoài coi một chút ít."

Tam Vô tức tốc đứng lên, "Tôi cũng chuồn."

Nhưng Lúc một vừa hai phải Open mái ấm ăn, cảnh giác rời khỏi ngoài, Tam Vô bị một mùi hương gay mũi xộc trực tiếp vô khiến cho cô hắt xì khá.

Sau này là nhận ra cái bể cầu chuyên nghiệp dùng để làm tích chung phân bón.... tiếp tục nổ.

"Tối qua quýt tiếp tục xẩy ra chuyện gì?" Tam Vô sửng oi, tức tốc xoay người chạy ra phía bên ngoài coi ruộng rau xanh của tớ.

Còn giật thột rộng lớn trước khi.

Con lối hướng ra phía cổng ngoài và đã được dọn sạch sẽ một lối chuồn, những loại rau xanh, củ cải, khoai tây thời điểm hôm nay cần thiết thu cũng rất được dọn đích thị vô thùng, thùng cũng rất được đặt điều ngay lập tức cụt bên trên tuyết.

"Là ai làm?" Tam Vô xoay người quan sát về phía tang ganh đua, "Tối qua quýt những em lén chạy ra phía bên ngoài à?"

Mọi người hàng loạt nhấp lên xuống đầu, tang ganh đua đều là Tam Vô thưa gì thì thực hiện bại liệt, sẽ không còn lẻn ra phía bên ngoài thao tác.

Bí đao trốn bên dưới lớp tuyết cơ hội bại liệt ko xa thẳm vô nằm trong sung sướng, người chủ sở hữu chắc chắn rằng tiếp tục cực kỳ sung sướng.

Quả nhiên, Tam Vô là 1 người phụ nữ giới với năng lực thu nhận cực kỳ cao, "Nhất toan là tròn xoe nhưng mà tôi đã thấy hôm qua! Nhìn toàn thân cứng cáp ấy cũng biết nó với năng lực làm!"

Tam Vô vỗ Đại Hoàng cũng dày ko tầm thường ở kề bên.

"Nhưng... Nếu là thực vật trở thành dị bởi chị nuôi, sao lại ko rời khỏi gặp gỡ chị?"

Đại Hoàng chất vấn.

"Có lẽ là vì xấu xí hổ." Tam Vô thời điểm hiện nay cũng cảm nhận thấy bản thân như thể Chuyên Viên chuyên nghiệp con trẻ, "Tròn vo mái ấm tất cả chúng ta với năng lượng vì vậy, ngóng bản thân tìm ra chắc chắn tiếp tục nên tán tụng nó thiệt nhiều!"

Bí đao núp bên dưới tuyết khích động cho tới nỗi domain authority cũng rét mướt lên.

Khen nó!

Nó đã thử nổ tung bể cầu nhưng mà người chủ sở hữu lại ko hề tức giẫn dữ.

Tam Vô chạm vô củ cải và rau xanh, lại sung sướng tán tụng tăng, "Nó chắc chắn là 1 thực vật trở thành dị xứng đáng yêu!"

'Mắng....'

Cách bại liệt ko xa thẳm, một núi tuyết cao chon von nhanh gọn tan rời khỏi trở thành một chiếc hố, túng đao cứ thế xuất hiện nay trước mặt mày người xem ko hề báo trước.

Bị một gò người vây xung quanh vì vậy, túng đao vốn liếng đang được sử dụng dây leo che mặt mày, vì như thế quá xấu xí hổ, làn domain authority của chính nó càng rét mướt tăng, rét mướt rộng lớn, rét mướt tăng.... Tuyết tan.

"A!!" Tắc đao âm thầm hét lên một giờ đồng hồ, chống thừng leo toan chạy thì bị Tam Vô ôm siết lấy.

"Tiểu khả ái, em mong muốn chuồn đâu?"

Da của túng đao rét mướt cho tới nỗi Tam Vô chuẩn bị ko giữ vị.

"Chị chuẩn bị thực hiện nước mật ong và ngọt ngào, còn tồn tại canh cá đậm quánh nữa, em cũng muốn tu không?" Tam Vô biết, những người dân vô mái ấm này đều tham lam ăn.

Bí đao xoay người, bỏ vô mồm Tam Vô một quãng thừng leo.

Tam Vô nhai, ko đắng nhưng mà với chút ngọt.

Sau Lúc ăn đoạn thừng leo này đoạn, vô đầu cô ngay tắp lự xuất hiện nay tiếng nói trầm thấp của túng đao, "Muốn uống~."

Là giọng của đàn bà.

Tam Vô nở một nụ cười cợt của u già cả, dắt túng đao vào trong nhà ăn.

"Vợ Lão Đinh, thời điểm hôm nay mái ấm tất cả chúng ta nhận thêm member mới mẻ, thực hiện tăng nhiều số ngon nữa nhé!"

Vợ Lão Đinh phủi tay đứng ở cửa ngõ chống phòng bếp, "Được!"

"Đúng khi nước tương tôi ủ trước khi tiếp tục sử dụng được, tôi nếm demo vị rồi, ngon lắm." Lão Đinh cười cợt nói: "Hôm ni từng bàn ăn đều được thịt heo kho và gà kho chủ yếu hiệu!"

Nghe thấy menu, người xem chính thức tung hô.

Lão Đinh thưa đoạn ngay tắp lự xoay người vệ sinh nước đôi mắt, vì như thế cho tới điểm Tam Vô nên mới mẻ gặp gỡ được người chất lượng vì vậy, đại hàn kỳ này như đang được ngâm mình trong nước vô suối nước rét mướt vậy.

Trong lòng ông ko hề hãi hãi 1 chút nào, cực kỳ tự do.

Nhà ăn nhanh gọn nấu nướng cơm trắng, Quý Lăng Bạch đứng bên trên nóc mái ấm coi rời khỏi phía ngoài, tuy nhiên kỳ kỳ lạ là, tại vì sao bên phía ngoài lại không tồn tại một con cái nhện trở thành dị nào là không còn.

Trên đài cao của trở thành lũy 2 phía đối lập, Hạ Chí Thanh đang dần để ý.

Một khi sau, Quý Lăng Bạch tiếp tục đứng trước mặt mày anh bên trên ko trung, "Thành lũy của những anh còn nhện trở thành dị không?"

"Sao anh lại ở đây?" Câu trước tiên của Hạ Chí Thanh là sửng oi, tiếp sau đó là sáng sủa tỏ, "Lo mang lại Tam Vô à?"

Quý Lăng Bạch liếc coi anh, ko thưa điều nào là.

"Nhện trở thành dị ở trở thành lũy 2 cũng mất tích, Shop chúng tôi ko làm cái gi cả, tuy nhiên lại nghe mặt mày những anh với động tĩnh nhỏ, là vẹn toàn nhân mặt mày điểm những anh đích thị không?"

Hạ Chí Thanh tò lần hỏi: "Các anh làm thế nào dọn dẹp vệ sinh không còn đám nhện trở thành dị xung quanh trên đây vậy?"

Quý Lăng Bạch nhướng ngươi, "Bồn cầu nổ với tính không?"

Hạ Chí Thanh: "?" Anh một vừa hai phải thưa đồ vật gi cơ?

"Quý Lăng Bạch, nể phú tình từng nào năm của tất cả chúng ta, anh ko thưa thiệt thì cũng tránh việc tìm hiểu nguyên nhân nhằm dỗ dành tôi chứ?" Hạ Chí Thanh nhảy cười cợt.

"Tin hay là không thì tùy anh."

Sau Lúc xác nhận ở trên đây không tồn tại nhện trở thành dị, Quý Lăng Bạch ngay tắp lự xoay người tách chuồn, về mái ấm ăn cơm trắng.

Để lại Hạ Chí Thanh rung rinh giật mặt mày bên trên điểm.

Thật.... Thật sự là vì như thế vẹn toàn nhân này à?

Không, ko đâu, kiên cố vững vàng này là thủ đoạn của nhện trở thành dị, bọn bọn chúng tiếp tục lại xuất hiện nay thôi!

Nhưng, tuy nhiên nếu như này là thiệt thì sao? Hạ Chí Thanh bởi dự tâm lý.

Nếu nhện trở thành dị chỉ tiến công bọn họ nhưng mà ko tiến công Tam Vô.

Vậy cũng nên thực hiện nổ bể cầu ở trở thành lũy 2 sao? Đây là điểm yếu của nhện trở thành dị à?

Tam Vô ko biết Quý Lăng Bạch một vừa hai phải ra phía bên ngoài, chỉ tâm lý vày trí tuệ của một bảo mái ấm đơn giản.

Lúc này cô đang được coi chằm chằm vào trong nồi lẩu trước mặt mày bản thân, sẵn sàng gắp đúng đắn từng miếng thịt rán trước tiên và ăn lẫn với rau xanh diếp.

"Đừng động vô thịt của tôi, toàn bộ cút xa thẳm một chút ít." Đại Hoàng là kẻ hưng phấn nhất vô bàn ăn, tương tự như tiếp tục bao nhiêu ngày ko ăn vậy, nhị đôi mắt cũng xanh lơ cả lên.

Quý Lăng Bạch coi Đại Hoàng, lờ lững rãi nói: "Đại Hoàng, nếu như người của trở thành lũy 1 cho tới đưa thông tin, cậu dẫn vài ba người về trước nhé."

Rau xanh lơ vô mồm Đại Hoàng chợt không thể ngon nữa.

"Không nên chứ... Quý group, lão đại, làm cho những bạn bè cho tới đưa thông tin về bên chuồn, trở thành lũy của tất cả chúng ta với vừa sức đại chiến nhưng mà, em ở lại ko nên chất lượng rộng lớn sao?" Đại Hoàng ko nỡ mà!

Giọng của cậu tớ quá rộng khiến cho Tang Lĩnh ở bàn ở kề bên cực kỳ không dễ chịu.

Tang Lĩnh đang được mang ra lọ nước hoa nhỏ của tớ, cẩn trọng lại gần Tang Phi rao mặt hàng, "Đồ chất lượng đó!"

Hắn còn tự động thêm 1 không nhiều tinh chất dầu hoa kể từ hoa tường vi, ko biết tại vì sao, đơn giản vô tâm thức hắn suy nghĩ thực hiện vậy tiếp tục chất lượng rộng lớn.

Đang cảnh giác chạm vô mặt mày Tang Phi thì Đại Hoàng chính thức hét lên.

Tang Lĩnh vùng lên giáng một cú tát áp lực vô đầu Đại Hoàng.

"Anh! Thô tục!" Tang Lĩnh trầm mặt mày, "Lúc ăn cơm trắng, ko được nhai nhải, nước miếng, phun tứ tung!"

Đại Hoàng ko ngờ với 1 ngày bản thân có khả năng sẽ bị một con cái tang ganh đua thưa thô tục?

"Anh, con cái u nó....!"

Lão Đinh lo ngại coi Quý Lăng Bạch, anh đang được ăn cá, mặt mày loại 'Tôi không thích can, cứ nhằm bọn họ tấn công nhau'.

Lại coi quý phái Tam Vô, Tam Vô đang được xoa trái khoáy túng đao.

"Ai da! Ai domain authority, sao lại ngon thế này." Lão Đinh vội vã vàng giậm chân, "Đừng tấn công, chớ tấn công nữa, tôi kêu phu nhân tôi mang lại nhị người tăng nhị số nữa nhé?"

Ở trên đây đang được vô nằm trong tiếng ồn thì phía bên trong lối chuồn bên dưới khu đất, một đái group đưa thông tin đang được lấy chiếc chìa khóa rời khỏi sẵn sàng Open lối đi, bọn họ là kẻ kể từ trở thành lũy 1 cho tới đưa thông tin.

Suy đoán trước khi của Tam Vô tiếp tục đích thị.

Lần này, toàn bộ trở thành lũy đều bị tiến công vày nhện trở thành dị tiếp tục tiến bộ hóa tính chất Chịu rét, nhện hoàng không chỉ là với 1 con cái nhưng mà tận tư con cái, từng con cái càn quét tước một phía.

"Cẩn thận một chút ít, bên phía ngoài chắc chắn là với nhện trở thành dị!"

Trên lối đi người xem tiếp tục trải qua thật nhiều điểm với đoàn group sinh sinh sống, ngay lập tức bên trên đầu bọn họ hoàn toàn có thể mơ hồ nước nghe thấy giờ đồng hồ tấn công nhau.

Lúc bại liệt bọn họ tiếp tục chắc chắn rằng này là nhện trở thành dị không chỉ là tiến công một điểm.

"Nâng cao niềm tin vội vã 120000 thứ tự nào!"

"Ra ngoài chắc chắn là 1 trận đánh ác liệt! Nhưng tất cả chúng ta là tinh nhanh của trở thành lũy 1, mặc dầu thực trạng với tệ cho tới đâu cũng nên lưu giữ vững vàng hiện trạng tươi tỉnh chất lượng nhất!"

Mọi người nhắc nhở cho nhau, hít sâu sắc một khá, Open rời khỏi.

Vừa hé rời khỏi tiếp tục nghe thấy giờ đồng hồ gào đẫy thân thuộc, xuyên thấu tim kể từ group trưởng Đại Hoàng của mình.

"Mẹ mái ấm anh! Đồ tang ganh đua già cả, óc thô queo quắt thối rữa, anh dám tấn công đầu tôi?"

Xem thêm: truyện trấn quốc chủ quản

"Mẹ tôi còn ko khi nào tấn công đầu tôi, anh tính là cái củ hành gì?"

"Tới đây! Hôm ni ông trên đây nên sử dụng ngón thân thích tấn công bị tiêu diệt anh.... A!"

"A! Đội trưởng! Đội trưởng! Chị Tam Vô! Tên tang ganh đua già cả này nghiền em nên phun nước ớt cay vô mắt!"