chiếc bật lửa và váy công chúa h

Chu Vận gặp gỡ Phó Nhất Trác vào trong ngày sau cùng của học tập kỳ. Hôm ê khung trời nhập xanh lơ, tia nắng bùng cháy rực rỡ, tạo ra quang cảnh tươi tỉnh rất đẹp cho việc xuất hiện tại của Phó Nhất Trác. Lần đầu Chu Vận phát hiện ra cậu tao là ở cổng ngôi trường. Lúc ngủ trưa tỷ phú Lý mong muốn ăn bánh mỳ, Chu Vận chuyên nghiệp thực hiện chân sai lặt vặt cho tới cậu, bên trên đàng về đột nhiên gặp gỡ bóng hình thuôn cao ê. Tuy nhập ngôi trường sở hữu thật nhiều nam giới sinh cao ráo, tuy nhiên phần nhiều là gầy nhom tong gầy nhom teo, tuy nhiên dáng vẻ vóc to lớn rắn vững chắc thế đó lại khan hiếm thấy. Quả thiệt nhìn thông thoáng qua loa đặc biệt tương đương Lý Tuân.

Chu Vận ko nhịn được nhìn tăng vài ba phiên, người ê đang được nhìn nhập sảnh ngôi trường, tay chống hông, con quay sống lưng về phía cô. Ngay cả kiểu cũng tương tự Lý Tuân cho tới kỳ lạ. Cô nhìn đối phương chằm chằm, tuy nhiên trước sau cậu tao vẫn không xoay đầu lại nên cô ko thấy được chủ yếu diện.

Bạn đang xem: chiếc bật lửa và váy công chúa h

Trở về văn chống Hội, Lý Tuân đang được nhắm đôi mắt nghỉ dưỡng bên trên ghế, nghe giờ đồng hồ sở hữu người cho tới, cậu chẳng buồn hé rời khỏi tiếp tục giơ tay lên. Chu Vận tức tức giận nhét bánh mỳ nhập tay cậu. Lý Tuân hé đôi mắt rời khỏi, phát hiện ra bánh mỳ tiếp tục nhăn nhúm ngay tắp lự vứt qua loa một phía. Thừa khi Chu Vận con quay người chuồn cậu tiếp tục thay đổi lấy túi bánh mỳ mới mẻ của cô ấy. Đến Lúc Chu Vận phân phát hiện tại thì cậu tiếp tục ăn thất lạc rồi.

Chu Vận thay đổi thiệt sâu sắc. Bây giờ cô tiếp tục hiểu thâm thúy sở dĩ truyện cổ tích được gọi là cổ tích chủ yếu vì thế nó ko nói tới cuộc sống đời thường sau đây của hoàng tử và công chúa. Huống chi lúc này chúng ta còn ko cưới nhau, ko không còn một học tập kỳ nhưng mà tình yêu của mình tiếp tục lao vào tình trạng bà xã ông chồng già cả không thể thắm thiết gì nữa rồi.

Là một cô nàng thông thường, tất nhiên kể từ bé bỏng Chu Vận tiếp tục ôm ấp ảo tưởng tươi tỉnh rất đẹp với côn trùng tình đầu. Tư tưởng của cô ấy thiên về cổ hủ, rất có thể tưởng tượng vày câu "suy suy nghĩ tường tận", "tính toán chi li" Lúc trao cậu tình thương đời bản thân. Trải qua loa từng nào thăng trầm, sau cùng mới mẻ xác lập mối liên hệ, cô nhận định rằng bản thân và Lý Tuân gần như là tiếp tục đạt mà đến mức chừng Soulmate (tri kỷ).

Nhưng thực tiễn thảm khốc không giống như cô hằng suy nghĩ, bám theo dòng sản phẩm chảy của thời hạn, sự nồng nhiệt độ ban sơ tiếp tục lùi bước, Lý Tuân lại một lòng một dạ cắm nguồn vào việc làm của Hội, không chỉ thế mà còn phải ngày càng bận, trong cả thời hạn hò hẹn cũng không tồn tại.

Tiến triển độc nhất của mình này đó là Lý Tuân mướn căn nhà trọ ở ngoài ngôi trường, tiện cho tới nhị đứa ở với mọi người trong nhà tuy nhiên cũng ko mà đến mức gom gạo thổi cơm trắng công cộng. Chu Vận còn ko dám táo tợn vì vậy, một tuần cô chỉ dành riêng thời hạn thông qua đó nhị phụ vương ngày thôi. Dĩ nhiên Lúc nhị người sinh sống công cộng chắc chắn là sở hữu những trộn lửa tình rực cháy chuyển động không ít, tuy nhiên hầu hết thời hạn là Lý Tuân trang nghiêm ngồi trước bàn thao tác làm việc.

Cậu yêu thương quí dục tình như bao thanh niên không giống tuy nhiên ko hề say đắm. Thật rời khỏi Chu Vận cũng ko nên là kẻ lo lắng thương nhưng mà xao nhãng chuyện học tập. Nhưng cho dù sao đàn bà Lúc yêu thương phiên thứ nhất sở hữu một chút ít mong ngóng là vấn đề phân minh.

Trên góc nhìn chuyện tình yêu, cô ý thức bản thân và Lý Tuân quả tình như thể đái quỷ và đại ma mãnh vương vãi vậy.

Nhìn Lý Tuân cướp bánh mỳ của tớ tiêu hóa lành lặn, Chu Vận xót xa xăm suy nghĩ, giờ phía trên tuồng như cô rất có thể hiểu rõ thể trạng vừa vặn mong muốn yêu thương vừa vặn mong muốn giết mổ Lý Tuân của Liễu Tư Tư và Juliet khi ban sơ rồi.

"Em trả điều này cho tới GS Lâm chuồn." Lý Tuân vừa vị vừa vặn sai bảo Chu Vận, "Nhờ thầy đánh giá gom một chút ít, chiều tối tất cả chúng ta nhớ dùng."

Chu Vận nhận lấy tuy nhiên lặng thin thít.

Lý Tuân quay trở lại nhìn cô: "Sao thế hả?"

Cô lườm cậu: "Hừ!"

Lý Tuân bị cô lườm nguýt nhưng mà nhảy cười cợt, quá khi không có bất kì ai để ý ngay tắp lự véo một chiếc nhập mông cô. Chu Vận đỏ hỏn mặt mũi, cảm nhận thấy nhị người chúng ta thấp thông thường như thể đang yêu thương nhau dấm dúi điểm văn phòng vậy.

Lý Tuân: "Nhanh đi nhé, về rồi còn tồn tại chuyện không giống nữa."

Chu Vận dẩu môi, cầm cố vật dụng rời khỏi cửa ngõ. Trên đàng quay trở lại kể từ địa điểm GS Lâm, Chu Vận lại thấy bóng dáng dài cao ê ở mặt hàng rào sảnh thể thao. Cô bất giác suy nghĩ cho tới, lẽ nào là cậu tao là học viên ngôi trường này sao?

Chu Vận đang được ấn định trải qua luôn luôn thì đối phương bỗng nhiên con quay người, góc nhìn trùng khớp kí thác nhau với Chu Vận. Nỗi xấu xa hổ nhìn lén khiến cho cô ko kịp review tướng tá mạo của cậu tao, chỉ cúi gằm đầu trở về phần bên trước, nào là ngờ đối phương lại chạy cho tới, ngăn cô lại.

"Bạn ơi sở hữu rảnh không?"

Gì đây?

"Mình mong muốn căn vặn thăm hỏi các bạn chút chuyện."

Chu Vận ngước đôi mắt, chàng trai này mi nhiều năm đôi mắt nhỏ, sinh sống mũi cao trực tiếp, song môi khá tái ngắt, bên trên mặt mũi luôn luôn đem đường nét cười cợt. Nói thiệt là nhìn cũng rất rất đẹp trai. Nhưng Chu Vận không nhiều Lúc gặp gỡ nam nhi sửa lông mi, tóc 

hất ngược rời khỏi sau, vuốt keo dán giấy bóng lưỡng, không chỉ có vậy còn đem ăn mặc quần áo bó sát, phần cổ áo chữ V rộng lớn gần như là xẻ cho tới ngực, thấp thông thoáng lòi ra rãnh ngực sau làn áo, toàn bộ cơ thể nhìn vẻ đỏm dáng vẻ không vấn đề gì miêu tả nổi.

Đây chắc chắn ko nên là SV ngôi trường chúng ta rồi! Chu Vận dám vững chắc, nếu như ngôi trường chúng ta sở hữu SV vì vậy ko thể nào là cho tới giờ nhưng mà cô ko biết.

Chu Vận hiền hòa hỏi: "Có gì cần thiết gom à?"

"Mình mong muốn căn vặn thăm hỏi các bạn một người." Chàng trai cười cợt thưa, "Trong ngôi trường các bạn sở hữu nên sở hữu một nam giới sinh tóc vàng không?"

Đương nhiên là sở hữu rồi, còn vừa vặn cướp bánh mỳ của tôi nữa kìa! Chu Vận để ý chàng trai thiệt kỹ đợt nữa, coi kể từ cơ hội ăn diện cho tới hành động, xuất thân thích hẳn khá fake, tuy nhiên cậu tao thiếu hụt một chút ít khí hóa học của "người bình thường".

Chu Vận khá dự phòng, thưa dối: "Cụ thể là ai sẽ được, ngôi trường tôi nhiều người đổi màu tóc vàng lắm."

"Ồ?" Chàng trai mỉm cười cợt, "Vậy thì có lẽ ai nhuộm vàng nhất đấy."

Cậu đang được gọi đồ ăn đấy à?

Cậu tao lại xẻ sung: "Người rất đẹp trai nhất, kiêu ngạo nhất."

"..." Nghe các bạn trai bản thân được ca tụng vì vậy, Chu Vận thấy nhồn nhột, xa lánh tức thưa thẳng: "Tôi biết cậu mong muốn dò la ai rồi, liệu có phải là Lý Tuân không?"

Chàng trai búng tay: "Đúng rồi!"

Chu Vận sung sướng nói: "Đi bám theo tôi."

Cô trả chàng trai trở về phía tòa căn nhà thực nghiệm, vốn liếng ấn định dọc đàng căn vặn thăm hỏi coi mối liên hệ thân thích cậu tao và Lý Tuân là ra sao, tuy nhiên đối phương cứ thưa luyên thuyên trong cả quãng đàng, thấy gì rồi cũng tò lần. Chu Vận thấy kỳ lạ hỏi: "Cậu ko tới trường à, điều này nhưng mà cũng ko biết?"

"Bạn khinh thường thông thường tôi á?"

Cậu tao lục nhập túi đeo, kéo ra một quyển hồng hồng, ngón tay nhanh gọn lật rời khỏi soàn soạt, khoe mẽ cho tới cô thấy. Chu Vận để ý coi, là thẻ SV của một ngôi trường ĐH khét tiếng ở quốc tế.

Trời ạ! Đánh giá bán một người ko thể nhìn vẻ ngoài mà! Cậu tao nhập tấm hình ảnh thẻ SV vẫn đem áo phông thun thâm cổ chữ V xẻ sâu sắc, tóc vuốt keo dán giấy bóng lộn hất ngược rời khỏi sau, đôi mắt nheo lại, vẻ mặt mũi cười cợt cợt. Mé cạnh tấm hình ảnh này là tên gọi của cậu tao, Chu Vận khẽ hiểu.

"... Phó Nhất Trác."

"Đây này."

Chu Vận ngước đôi mắt, nhìn nụ cười cợt kiêu ngạo của đối phương: "Thấy tôi kinh chưa?"

Chu Vận thì thầm sập những giọt mồ hôi, tuy nhiên bên trên mặt mũi vẫn mỉm cười cợt. Lý Tuân thân quen biết bao nhiêu kẻ quái đản gì thế này? 

Chu Vận trả Phó Nhất Trác cho tới văn chống Hội, Lý Tuân đang khiến ổ bên trên ghế viết lách công tác, vừa vặn ấn định gọi cậu thì người đàng sau tiếp tục gạt cô qua loa một phía.

Xem thêm: trình mục dương

Phó Nhất Trác tiến thủ lên nhị bước, búng tay. Lý Tuân giới hạn tay lại, góc nhìn khẽ liếc lên, chậm rãi rãi xoay đầu lại.

Phó Nhất Trác phát hiện ra cậu ngay tắp lự êm ả nói: "Tuân ơi, anh cho tới thăm hỏi chú phía trên."

Quần bọn chúng nhập văn chống trố đôi mắt.

Lý Tuân yên lặng, cầm cố lấy cái ly inox bên trên bàn nốc một hớp rồi đậy nắp lại lại. Sau ê đột ngột con quay người ném trực tiếp nhập Phó Nhất Trác.

Phó Nhất Trác phản xạ thời gian nhanh, xoay eo né đầu còn lồng giờ đồng hồ kèm cặp theo: "Tránh được rồi!"

Cậu tao tiếp tục tránh mặt thành công xuất sắc, cái ly cất cánh trực tiếp về đàng sau. Chu Vận đang được tâm trí cho tới yếu tố rạm sâu sắc "rốt cuộc Lý Tuân là em trai của từng nào người" thì bỗng nhiên thấy trán nhức nhối, hét lên thảm thiết rồi té xuống khu đất.

"Ớ chết!" Giờ Phó Nhất Trác mới mẻ lưu giữ rời khỏi đàng sau còn tồn tại người, vội vã vàng tiếp cận coi trường hợp, vừa vặn ấn định nâng Chu Vận dậy đã trở nên một sức khỏe kéo phắt rời khỏi sau.

"Cút!" Lý Tuân tức tức giận mắng.

Cậu chẳng buồn nhìn Phó Nhất Trác dòng sản phẩm nào là đã đi được trực tiếp cho tới ở kề bên Chu Vận, nâng cổ cô dậy, khẽ hỏi: "Không sao chứ?"

Chu Vận bất thình lình bị cái ly nện trúng, choáng đầu hoa đôi mắt, nhức gớm ghê. Trong cơn choáng ngợp, cô kéo cánh tay Lý Tuân, vất vả hé mồm. Lý Tuân kề tai cho tới, nghe cô nói: "Sao khi anh tiến công bóng chuyền ko đúng chuẩn vậy chuồn..."

Lý Tuân ngồi trực tiếp lên. Chu Vận thống khổ nói: "Có nên nhị tất cả chúng ta đang đi đến thời kỳ ngán nhau rồi không?"

Lý Tuân vạn bất đắc dĩ nói: "Ngày nào là em cũng..." Còn ko dứt lời nói thì ở kề bên bỗng nhiên kề cho tới một chiếc tai không giống.

Phó Nhất Trác: "Thời kỳ gì? Quý khách hàng mới mẻ thưa thời kỳ gì thế?"

Lý Tuân vô nằm trong ngán ghét bỏ, trả tay ấn định đẩy cậu tao rời khỏi. Trong nháy đôi mắt Phó Nhất Trác ngay tắp lự phản xạ, đùi nên choãi trực tiếp rời khỏi sau, khuỵu gối xuống, trọng tâm dời lên trước.

"Tén ten!"

Quần bọn chúng nhập văn chống á khẩu.

Thân hình Phó Nhất Trác to lớn,  do thông thường xuyên luyện tập nên vừa vặn tạo vẻ chừng cong của cái mông tiếp tục gần như là vểnh lên trời. Lý Tuân thấy cỗ dạng cậu tao vì vậy quả tình ko thể làm những gì được, cậu rút tay lại dìu Chu Vận.

"Còn nhức ko, sở hữu cần dùng cơ sở y tế không?"

Cơn buồn ói Lúc nãy bị nện trúng tiếp tục qua loa, Chu Vận nhấp lên xuống đầu: "Không sao." Cô thả tay rời khỏi, trán sưng đỏ hỏn một mảng.

Lý Tuân nhăn mày: "Đi nghỉ dưỡng một chút ít." Cậu thông thoáng ngừng lại rồi bổ sung cập nhật, "Anh chuồn với em."

Cậu quay trở lại tắt PC, trả Chu Vận tách chuồn. Phó Nhất Trác bám theo đàng sau nhìn bóng sống lưng nhị người chúng ta với vẻ mặt mũi yêu thích.

Lý Tuân chuồn trực tiếp thoát ra khỏi ngôi trường, vào quán cafe ở đối lập. Giờ này nhập quán ko mọi người lắm, chúng ta cho tới bàn tứ người, Lý Tuân nhằm Chu Vận ngồi xuống trước còn bản thân thì chuồn gọi nước.

Phó Nhất Trác ngồi đối lập Chu Vận, nhoẻn môi nhìn cô: "Em dâu."

Chu Vận lưu giữ cho tới lời nói Lúc nãy cậu tao thưa với Lý Tuân ở văn chống ngay tắp lự hỏi: "Anh là anh trai của anh ý ấy à?"

"Phải đấy."

Chu Vận nhanh gọn lưu giữ lại mẩu chuyện Lý Lam tiếp tục kể. Nhà Lý Tuân sở hữu phụ vương anh trai, tuy nhiên rõ rệt người này sẽ không nên là ai nhập số ê. Cô lại sàng thanh lọc những vấn đề nhỏ nhặt, sau cùng lưu giữ cho tới một người. Cậu tao hẳn là kẻ Lý Tuân tiếp tục thân quen biết Lúc lén quăng quật căn nhà nhập thành phố Hồ Chí Minh đùa rồi.

Chu Vận thưa khá khách hàng sáo: "Anh là anh trai của anh ý ấy sao ko đem chúng ta Lý, là anh chúng ta mặt mũi nước ngoài sao?"

Phó Nhất Trác cười: "Anh em đâu nhất thiết nên là loại chúng ta, nếu như em dâu mong muốn thì cứ gọi anh là Lý Nhất Trác cũng khá được."

Chu Vận nghẹn lời nói. Đúng khi Lý Tuân bưng cafe quay về, lưỡng lự sở hữu nên ghé Phó Nhất Trác hoặc không: "Cậu sở hữu tin cậy cậu còn thưa nhảm nữa là ăn vẹn toàn ly cafe ko hả?"

Phó Nhất Trác thông thoáng lưu ý đến rồi nói: "Thôi, cho dù sao tôi cũng ko quí nốc cafe."

Chu Vận nỗ lực hòa ngừng ko khí: "Vậy, anh sở hữu đói bụng ko, mong muốn nên ăn những gì không?"

Phó Nhất Trác ngay tắp lự kể từ chối: "Không! Anh ko thể tùy tiện nên ăn những gì đâu."

Chu Vận nghi kị ngờ: "Tại sao?"

Phó Nhất Trác nhìn cô với góc nhìn phân tích. Chu Vận đang được thấy kỳ kỳ lạ thì khóe môi Phó Nhất Trác nhoẻn lên, kể từ từ vực dậy.

"Xem kỹ nhé!"

Gì thế này?

Cậu tao vừa vặn dứt lời nói thì tự nhiên tạo ra thế, hai tay giang rộng lớn với vận tốc rất nhanh, sau này lại như phim chiếu chậm rãi, thanh trang xòe rời khỏi. Rồi tiếp sau lại xoay eo, hất đầu với vận tốc đau đầu và chóng mặt, tèn ten tén ten!

Nhân viên đáp ứng đi qua sửng nóng bức, ko bước nổi nữa.

Phó Nhất Trác vẫn không thay đổi kiểu ê, quan sát về phía Chu Vận.

"Em dâu hiểu chưa?"

Xem thêm: bạch phát vương phi truyện

...

Cho cho tới ngần này tuổi hạc, phiên thứ nhất Chu Vận xúc cảm được vốn liếng kể từ của tớ vô nằm trong thiếu hụt thốn, vắt không còn óc cũng không kiếm rời khỏi được kể từ ngữ nhằm thao diễn miêu tả thể trạng thời điểm hiện tại của tớ. Lý Tuân ngồi bên trên sô trộn ở kề bên, bưng ly cafe, cười cợt khẩy một giờ đồng hồ rồi nhìn ra bên ngoài hành lang cửa số.

"Đồ ngốc!"