cai luong lu bo dieu thuyen

LỮ BỐ - ĐIÊU THUYỀN
Tác fake : Minh Tơ – Thanh Tòng

LỮ BỐ : Phụng Nghi Đình ñaõ cho tới, sao chẳng thấy nường Điêu. Vậy tao mau tốc tạm thời kỷ chi phí. Chờ nường đi ra phía trên , nằm trong tao đối lập.
(Nói) Chẳng hiểu giờ này là giờ này rồi. Hẹn người tao, sao ko nhưng mà ko cho tới. Con người tao bạc, quả đât tao chả, Ba đợi đi ra phía trên,
Bố tiếp tục ngắt Ba nhéo. Ba ngắt ngắt, nhéo nhéo nhéo…
ĐIÊU THUYỀN : Tình bác sĩ ơi… người tao đi ra phía trên kể từ nãy cho tới giờ nè.
LỮ BỐ : Điêu Thuyền…
ĐIÊU THUYỀN : Dạ…
LỮ BỐ : Đây hằng coi cơ, cơ đang đi đến đây
Lướt ngàn trùng nhẹ nhàng tách lối mây
Song muôn cụm mi chen lá liễu
Nàng qua chuyện phía trên cho tới tao biểu
ĐIÊU THUYỀN : Hả, Chàng qua chuyện phía trên em biểu
LỮ BỐ : Ta rằng nường qua chuyện phía trên cho tới tao biểu
ĐIÊU THUYỀN : Chàng qua chuyện phía trên em biểu
LỮ BỐ : Một biểu
ĐIÊU THUYỀN : Hông!
LỮ BỐ : Hai biểu
ĐIÊU THUYỀN : Hông
LỮ BỐ : Biểu biểu biểu biểu…
ĐIÊU THUYỀN : Trời ơi, đồ vật gi nhưng mà năm sáu cái biểu biểu biểu…, rồi người tao biết biểu… cái này.
LỮ BỐ : Bây giờ nường qua chuyện không?
ĐIÊU THUYỀN : Thiếp qua chuyện hổng với được
LỮ BỐ : Tại sao nường qua chuyện ko được?
ĐIÊU THUYỀN : Tại vì như thế nó mắc… nó giắt cái cầu.
LỮ BỐ : Nó giắt cái cầu?
ĐIÊU THUYỀN : Ò
LỮ BỐ : Cái cầu sao nhưng mà mắc?
ĐIÊU THUYỀN : Thì cái cầu tí xíu hà, em vì vậy nè, nhưng mà em bước qua chuyện, rủi em trợt chân em té xuống, hấp thụ nước bể bụng bị tiêu diệt rồi thực hiện sao?
LỮ BỐ : Hứ! Bây giờ nường qua chuyện phía trên không?
ĐIÊU THUYỀN : Chàng qua chuyện phía trên rước em hà.
LỮ BỐ : Hứ! Ta qua chuyện rước nường hả?
ĐIÊU THUYỀN : Dạ!
LỮ BỐ : Làm sao nhưng mà với chuyện cơ chứ?
ĐIÊU THUYỀN : Bây giờ, giờ đây hổng qua chuyện nên hông?
LỮ BỐ : Không!
ĐIÊU THUYỀN : Hổng qua chuyện thì tui đứng ở phía trên hoài.
LỮ BỐ : Nàng đứng ở cơ hoài hả?
ĐIÊU THUYỀN : Ò!
LỮ BỐ : Được rồi, được rồi. Nàng đứng ở cơ lên đường, nhằm tao lần cái viên đá… Đây nè, phía trên nè, khối đá nè, tao chọi cho tới nường bị tiêu diệt nè.
ĐIÊU THUYỀN : Á… á trời ơi, trời ơi…
LỮ BỐ : Ủa, Điêu Thuyền, Điêu Thuyền à…
ĐIÊU THUYỀN : Dạ…
LỮ BỐ : Chuyện gì vậy Điêu Thuyền?
ĐIÊU THUYỀN : Bể cái mũi của tui rồi nè. Huhuhu… nhức quá hà…
LỮ BỐ : Hứ. Trời ơi, cái khối đá của những người tao còn bắt phía trên tay phía trên nè, chọi hồi này đâu nhưng mà kêu bể mũi?
ĐIÊU THUYỀN : Ủa, ko chọi hả? Tưởng chọi rồi thì bể mũi, còn ko chọi thì hổng sao, còn nguyên vẹn hà.
LỮ BỐ : Thôi được, nhằm tao qua chuyện rước nường, rồi nường tiếp tục biết tay của tao.
ĐIÊU THUYỀN : Trời ơi, dữ quá hà…
ĐIÊU THUYỀN : Á… trời ơi, gãy cái chân của tui rồi…
LỮ BỐ : Điêu Thuyền à…
ĐIÊU THUYỀN : Máu…máu…máu…
LỮ BỐ : Máu… máu… huyết đâu, huyết đâu…?
ĐIÊU THUYỀN : Máu White sát hà…
LỮ BỐ : Hứ! Coi cái giọng nũng nịu tề, về nhưng mà nũng nịu với cái ông bụng bự lên đường.
ĐIÊU THUYỀN : Thôi nhưng mà, chớ với ghen tị nhưng mà, vuốt phẫn uất lên đường ha.
LỮ BỐ : Rồi giờ đây nường Chịu đựng qua chuyện chưa?
ĐIÊU THUYỀN : Dạ chịu… Nè, chàng bắt tay dẫn thiếp qua chuyện bển cơ nha.
LỮ BỐ : Ừm, đi!
ĐIÊU THUYỀN : Á… trời ơi… Nắm tay người tao thì chàng bắt nhẹ nhàng nhẹ nhàng ha. Chàng bắt mạnh quá hà, thiếp đau…
LỮ BỐ : Nắm nhẹ nhàng nhẹ nhàng hả?
ĐIÊU THUYỀN : Dạ…
LỮ BỐ : Nắm nhẹ nhàng nhẹ nhàng là bắt sao?
ĐIÊU THUYỀN : Nắm mỏng dính mong manh thôi đó
LỮ BỐ : Nắm vọc nên hông?
ĐIÊU THUYỀN : Úi da…
LỮ BỐ : Cái gì vậy?
ĐIÊU THUYỀN : Trời ơi… người tao biểu chàng bắt nhẹ nhàng nhẹ nhàng mỏng dính mong manh chứ đâu nên là nhéo người tao.
LỮ BỐ : Nắm mạnh nường hổng cho tới, nhưng mà bắt nhẹ nhàng nường cũng hông Chịu đựng. Bây giờ tao biết làm thế nào bây giờ?
ĐIÊU THUYỀN : Bây giờ chàng đem tay em bắt hà.
LỮ BỐ : Thôi được rồi, nè…
ĐIÊU THUYỀN : Đi há… Nè, lên đường kể từ kể từ, tui hổng với biết lội cơ à nha. Á… canh chừng té hà…
LỮ BỐ : Vậy cho tới nó vững chắc ăn.
Điêu Thuyền… nường về lên đường.
ĐIÊU THUYỀN : Ủa, đồ vật gi kỳ viên hông hà. Không cái biểu người tao qua chuyện phía trên, chưa tồn tại rằng gì không còn láng không còn trọi, rồi cái xua người tao về hà.
LỮ BỐ : Ừ, bên trên hồi nãy tao lưu giữ nường, tao thương nường, tao mong muốn bắt gặp nường. Bây giờ thì , tao không còn lưu giữ không còn thương rồi, tao xua nường về cơ.
ĐIÊU THUYỀN : Đuổi hả? À, tôi về với ông bụng bự cơ à nha.
LỮ BỐ : Nàng về lên đường.
ĐIÊU THUYỀN : Tôi về nè…
LỮ BỐ : Hứ, cái mặt mũi đẹp mắt trai nè… nhưng mà ko ưng. Ưng chi cái người mặt mũi mốc râu rìa, một cái bụng bự như thể con cái phưỡn ương vậy cơ.
Điêu Thuyền ơi, Điêu Thuyền à… Điêu Thuyền ơi nường đâu rồi? Điêu Thuyền ơi… nàng…
ĐIÊU THUYỀN : A, tui ở phía trên nè…mắc cỡ hông hà!

Bạn đang xem: cai luong lu bo dieu thuyen

CA THÁN
Khuyên quân tử hạn chế cơn rét tánh
Để cho tới em cạn tỏ mối cung cấp cơn
Có nên đâu em là người phụ phàng
Lời phó ước lòng này ghi lòng tạc dạ.
LỮ BỐ : Điêu Thuyền!
ĐIÊU THUYỀN : Dạ…

THÔNG MAI
LỮ BỐ : Ngày xưa, tao ước mơ nằm trong ai nên duyên tình.
Câu ân ái hòa song, tình kết song cho tới Khi bạc đầu.
Phụ thân thiết vẫn hứa nằm trong tao kết hôn châu trần
Sao ai nỡ đành tâm, phụ rãy duyên tình…
ĐIÊU THUYỀN : Vâng câu nói. bên trên, phụ thân vẫn hứa thực hiện con cái dám đâu sai lời
Tim lòng vẫn nguyện trao cho tới chàng Phụng Tiên…
Em thì thầm mơ, mơ niềm hạnh phúc triền miên phủ xây nằm mê tình
Sao nỡ đành tâm, buông câu nói. đắng cay…
LỮ BỐ : Nhưng vì như thế sao sắc hương thơm nường đành lòng rước trao quyền uy
Hủy lên đường một côn trùng tình đầu, thực hiện tao nên tâm tư tình cảm u sầu
Vì sao vì như thế sao khá mau phân bày…
ĐIÊU THUYỀN : Xin tình quân hạn chế cơn lôi đình giằng lòng nghe em câu nói. phân
Phải đâu vì như thế tước đoạt vì như thế quyền, nhưng mà thơm ước em phía trên lỗi nguyền.
Lòng em, lòng em quyết tâm yêu thương chàng.
LỮ BỐ : Nguồn cơn White đen thui đi ra sao nường mau khá phân… bày.
(Nói) Điêu Thuyền.

VỌNG CỔ
ĐIÊU THUYỀN : 1/ Phụng Tiên ơi sao chàng nỡ rét mướt lùng hắt hủi. Để cho tới em tình sầu duyên tủi thâm nhập thương nhức nhè nhẹ nhàng thông thoáng qua… lòng. Chúng bản thân nằm trong hải thệ tô minh cộng đồng dải tâm đồng. Chờ tin sương thiệp hồng pháo đỏ lòm, đón tân nương kiệu cưới chan chứa hoa. Thì Đổng thái dư dinh thự nội lịch sự qua chuyện, chất vấn từng sự mới nhất biết Điêu Thuyền là của Lữ Ba. Người bảo mặc dù ko sinh tuy nhiên đã nhận được thực hiện chăm sóc phụ. Xin rước dâu về đẹp mắt tình nằm trong nghĩa tử./.

Xem thêm: đứa bé không phải con của anh

LỮ BỐ : Điêu Thuyền
ĐIÊU THUYỀN : Phụng Tiên

Xem thêm: thập niên 60 gây dựng lại gia đình hằng ngày nuôi con

Nhạc XUÂN LÔI
LỮ BỐ : Nàng phụ tao nhằm về mặt mũi Đổng Gia
Nuốt lệ đứng coi ai khuất xa
Trời mây chao nghiêng, bấn loàn tâm hồn
Nàng hỡi, sao đành, côn trùng duyên đầu tan vỡ… hớ hơ…
ĐIÊU THUYỀN : Bởi vì thế Đổng Gia xay lòng phụ thân em gả trao
Như cánh xẻ vườn xuân héo tàn
Giọt lệ sầu hoan ướt át,ướt đẫm mi.

VỌNG CỔ
LỮ BỐ : 6/ Điêu Thuyền ơi bất quý hổ sinh tam ca khẩu. Hùm bên trên non tía mồm lòng tao ko hoảng sợ, chỉ hoảng sợ cho tới aû thuyền quyên một dạ hai… lòng.(-) (-) Lời ước phó cơ phu nhân phía trên ck. Ta vun phân tưới nước cho tới cảnh hoa xẻ tươi tỉnh sắc, hương thơm lan ngạt ngào tô điểm đẹp mắt trần thế. Nhưng ai ngờ tình nên ly tan, tao tình nghĩa còn nường bội ước. Trống cố tấn công xuôi, đàn thuyền khảy ngược. Ai vẫn đoan tâm thực hiện phím lạc tơ chùn.
ĐIÊU THUYỀN : Sống ko đầy đủ nghĩa tào khang, thiếp nguyện đem xuống tuyền đài hờn căm. Tủi sầu vẫn rõ ràng vớ lòng, hứa hẹn chàng kiếp không giống tao nằm trong trùng hoan.
(Nói) Vĩnh biệt…
LỮ BỐ : Điêu Thuyền… (Cản ngăn Điêu Thuyền)
ĐIÊU THUYỀN : Buông đi ra, khiến cho tôi bị tiêu diệt nhưng mà.

Ca Hồ Quảng
LỮ BỐ : Khoan quyên sinh vì chưng Phụng Tiên demo cơ, cho biết thêm rõ ràng tâm thuật thuyền quyên. Do nghịch ngợm cảnh trớ trêu, Ba ko Thuyền cuộc sống thường ngày cô liêu.
ĐIÊU THUYỀN : Thiếp mong muốn bị tiêu diệt cho tới xong xuôi đời, sinh sống chi nhưng mà bị phụ phàng.
LỮ BỐ : Trời cao khu đất dày xét soi, này gián trá thề thốt sinh sống mặt mũi em trong cả kiếp tàn tương đối.
ĐIÊU THUYỀN : Thôi đi!
LỮ BỐ : Ơi hỡi thiên thần ơi. Gái sắc ngộ trai tài.
ĐIÊU THUYỀN : Duyên lại hòa duyên.
LỮ BỐ : Như uyên ương liên cánh
Ca chung : Như hoa đẹp mắt ngay tắp lự cành